Đối với lần trả thù điên cuồng này của nhà họ Lâm, Vương Thành không thể không hành động phản kích lại, bằng không thì sẽ liên lụy đến bọn người liễu Quốc Chấn và Hà Dương, đến cuối cùng có thể thật sự bị người ta xa lánh, không có một ai sẽ bằng lòng giúp anh, đây là điều mà Vương Thành không muốn nhìn thấy.
Sau khi liên lạc xong với Trần Hào Thành, Vương Thành lại gọi điện thoại cho ông nội của anh, người đứng đầu của tập đoàn Morgan, Vương Quốc Đống.
Điện thoại vang lên mấy tiếng thì đối phương mới nhận, đầu bên kia truyền tới giọng nói tràn đầy tức giận, xem ra thân thể của ông nội vẫn rất cường tráng.
“Thằng nhóc thúi, sao hôm nay lại nhớ tới gọi điện cho ông nội vậy.”
Nghe được giọng nói quen thuộc này, toàn thân Vương Thành run lên, anh đã chưa gặp ông trong mấy năm qua, kể từ sau khi lên đại học thì cũng chẳng mấy khi gặp ông, lần cuối cùng cũng là lúc sau tết, gọi video qua mấy lần.
“Ông nội, con nhớ ông thì gọi điện thoại cho ông thôi!” Vương Thành cười nói.
“Con còn nhớ có ông nội ông đây là tốt rồi, ông bảo mẹ con gửi thẻ đen cho con, con nhận được chưa?” Trong lời nói của Lâm Quốc Đống lộ ra đầy vẻ ân cần.
“Con nhận được rồi ạ!” Vương Thành đáp lại.
Sau khi hai người nói chuyện cũ ngắn gọn một phen, Vương Thành mới nói ra việc chính.
“Ông nội, con đang ở Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ dưới cờ của tập đoàn của ông, xảy ra chút phiền phức, con muốn nhờ ông giúp đỡ.”
“Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ??” Vương Quốc Đống suy nghĩ rất lâu mới nhớ tới, nói: “Câu lạc bộ nhiều quá, là cái trong thành phố Thanh Thủy kia đúng không?”
“Vâng ạ, chính là nơi đó!” Trong lòng Vương Thành có hơi kích động, xem ra Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ này đúng thật là câu lạc bộ của tập đoàn của ông nội.
“Ông kêu người phụ trách ở đó tới tìm con, có gặp chuyện phiền phức gì thì cứ nói với người đó là được rồi.” Vương Quốc Đống nhanh chóng sắp xếp người kết nối với Vương Thành.
Sau khi cúp điện thoại, Vương Thành lại đứng trong góc đợi một lúc thì có điện thoại gọi tới, xem ra chính là người phụ trách của Câu lạc bộ Gia Dụ mà ông nội giới thiệu.
Vương Thành báo vị trí cho người đó, kêu người đó lập tức tới gặp anh.
Rất nhanh sau đó liền có một chú trung niên đẹp trai khí khái anh hùng hừng hực, mặc âu phục, thắt cà vạt vội vã chạy tới bên cạnh Vương Thành, trên mặt mang theo vẻ căng thẳng và thấp thỏm.
“Xin hỏi cậu là Vương Thành sao?” Chú đẹp trai kia nhìn thấy cậu chủ trong miệng ông cụ, lại là một người thanh niên ăn mặc một thân quần áo giá rẻ, có chút không dám chắc chắn.
“Ừ là tôi!” Vương Thành nói xong thì lấy một thẻ đen SVIP từ trong ngực ra.
Người sau nhìn thấy thẻ SVIP bậc cao nhất của tập đoàn Morgan, lập tức xác nhận chắc chắn thân phận của Vương Thành.
“Cậu chủ, tôi tên là Chu Tường, là quản lý chuyên nghiệp của Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ, cũng là người phụ trách ở nơi này, cậu có vấn đề gì có thể tìm tôi.” Chu Tường khom người nói, thái độ rất là cung kính, thậm chí trong lòng còn có hơi lo lắng bất an.
Phải biết cậu chủ nhìn như người bình thường ở trước mắt này, tương lai có thể là người thừa kế của tập đoàn tài chính Morgan, nếu không phục vụ anh thật tốt, đoán chừng một câu nói của anh là có thể tước đoạt tất cả mọi thứ hiện tại của ông ấy.
“Nhà họ Tô của phía Nam thành phố là hội viên ở nơi này đúng không?” Vương Thành suy nghĩ một chút rồi hỏi.
“Vâng, nhà họ Tô của phía Nam thành phố đúng là hội viên phổ thông của nơi này.” Chu Tường vội vàng gật đầu đáp.
“Vậy thì tốt rồi, bảo gia trưởng của nhà họ Tô đến đây gặp tôi, mặt khác chuẩn bị cho tôi một bộ trang phục cao cấp một chút, còn có một cái mặt nạ, tôi muốn đích thân ra gặp ông ta.” Vương Thành dự định lôi kéo nhà họ Tô này, sau đó bảo ông ta phản bội, ủng hộ đề xuất của Mã béo, như vậy là có thể giết tận nhà họ Lâm.
Thế lực của Tập đoàn Đỉnh Hòa ở phía Nam thành phố kết hợp với sự ủng hộ của nhà họ Tô quyền thế bậc nhất ở phía Nam thành phố, đề xuất của Mã béo chắc chắn có thể vượt quá một nửa, ngược lại, đề xuất của nhà họ Lâm chắc chắn sẽ thất bại.
“Được rồi, cậu chủ, tôi dẫn cậu tới phòng hội nghị vip chờ nhé!”
Nói xong, Chu Tường dẫn Vương Thành đến phòng hội nghị vip của Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ, đồng thời trước tiên lấy ra một bộ lễ phục âu phục cao cấp cho Vương Thành, còn có một cái mặt nạ màu trắng dùng để che kín khuôn mặt.
Lúc Chu Tường đi gọi người của nhà họ Tô tới, Vương Thành bắt đầu thay đổi quần áo.
Phật dựa vào kim trang, người dựa vào quần áo, Vương Thành thay đổi một bộ lễ phục âu phục, quả nhiên là đẹp trai hơn rất nhiều.
Sau khi Vương Thành giấu kĩ bộ quần áo lúc đầu, lại mang chiếc mặt nạ màu trắng kia lên, người nhà họ Tô cho dù có thấy anh cũng không nhận ra được chân dung của anh.
Càng sẽ không nghĩ tới cậu chủ cao quý giàu có trước mắt chính là thằng nhóc nông thôn nghèo kia.
Sau khi thay quần áo xong, cũng không lâu lắm, Chu Tường đã dẫn gia trưởng Tô Nam Thiên của nhà họ Tô đi tới phòng hội nghị vip.
“Đây là cậu chủ của Tập đoàn Morgan chúng tôi, là cậu ấy cố ý muốn mời ngài đến.” Chu Tường trân trọng giới thiệu.
Tô Nam Thiên phía sau nghe thấy là cậu chủ của Tập đoàn tài chính Morgan nổi tiếng toàn cầu, muốn gặp ông ta, lập tức trong lòng rất là kích động.
Phải biết Tập đoàn tài chính Morgan là tập đoàn cao cấp thế giới, giàu có thể sánh ngang với đất nước, không phải là một gia tộc nhỏ cố thủ ở thành phố Thanh Thủy như nhà họ Tô bọn họ có thể so sánh.
“Không biết cậu chủ muốn gặp kẻ hèn này là có việc gì?” Cho dù Tô Nam Thiên đã năm sáu mươi tuổi, lớn hơn nhiều so với Vương Thành, nhưng vẫn không dám khinh thường ở trước mặt anh.
Nói cho cùng thì chênh lệch thân phận của hai người rất lớn.
“Tôi muốn ông ủng hộ đề xuất của Mã Hạo trong liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố lần này, ông thấy có ý kiến gì không.” Ở dưới mặt nạ, Vương Thành thản nhiên nói.
“Cái này, cái này chỉ sợ là không ổn đâu.
Nhà họ Tô chúng tôi đã kết minh thương nghiệp với nhà họ Lâm, nếu như bây giờ phản bội, sợ là sẽ dẫn tới mối thù truyền kiếp giữa hai nhà!” Tô Nam Thiên lau mồ hôi, hoàn toàn không nghĩ tới cậu chủ này thế mà lại muốn nhà họ Tô bọn họ phản bội, quay sang ủng hộ Mã Hạo.
Đợi một lúc nữa là đã bắt đầu bỏ phiếu rồi, nếu như bây giờ bảo thế lực của nhà họ Tô chuyển sang ủng hộ Mã Hạo, vậy chẳng phải là muốn giết tận nhà họ Lâm sao? Đến lúc đó sau này nhà họ Lâm vùng lại, sợ là sẽ điên cuồng trả thù nhà họ Tô bọn họ.
Cho dù nhà họ Tô bọn họ ỷ lại sức mạnh lớn hơn nhà họ Lâm một chút, nhưng mà nếu nhà họ Lâm dốc hết sức để báo thù, nhà họ Tô bọn họ sợ rằng cũng phải chịu tổn thương nặng nề!
Vương Thành nhíu mày, xem ra ông già này không có mắt mà!
Nghĩ tới đây, anh lại thản nhiên nói.
“Tôi có thể thăng cấp các người từ hội viên phổ thông của Câu lạc bộ Gia Dụ sang hội viên bạc, mặt khác nếu sau này nhà họ Lâm bọn họ muốn trả thù các người, tôi sẽ để Tập đoàn Đỉnh Hòa giúp đỡ các người một chút.
Sau khi chuyện thành công, sản nghiệp của nhà họ Lâm sẽ thuộc về các người một nửa.”
Nghe đến đó, Tô Nam Thiên vừa mừng vừa sợ.
Hội viên bình thường của Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ này cũng chỉ là có thể đi vào mà thôi, giống như cho vay, đầu tư bỏ vốn, chơi cổ phiếu chờ nghiệp vụ tài chính, hội viên bình thường chỉ có một quyền trưng cầu ý kiến mà thôi, nếu có thể thăng cấp đến hội viên bạc, vậy những nhiệp vụ này bọn họ sẽ có thể hưởng thụ chính sách ưu đãi.
Mặt khác sau khi nhà họ Lâm trả thù, còn sẽ có ập đoàn Đỉnh Hòa gánh vác một phần, sau khi chuyện thành công còn có thể cầm một nửa sản nghiệp của nhà họ Lâm.
Vụ mua bán này, Tô Nam Thiên đã động lòng rồi.
“Để tôi suy nghĩ một chút nữa.” Tâm trạng Tô Nam Thiên không kìm được mà kích động, nhưng vẫn cần phải suy nghĩ lại, thế nhưng Vương Thành lại không cho ông ta quá nhiều thời gian.
“Tôi chỉ đếm đến ba, nếu ông không đồng ý, vậy đến lúc đó ngay cả hội viên bình thường của Câu lạc bộ Gia Dụ của các người cũng sẽ bị hủy bỏ.”
Vương Thành mang theo một chút uy hiếp nói, Tô Nam Thiên nghe đến đó, đâu còn cần chờ Vương Thành đến thêm mấy tiếng, vội vàng bị dọa phải đồng ý.
“Cậu chủ, nhà họ Tô chúng tôi đồng ý! Đợi lát nữa lúc bỏ phiếu, thế lực của nhà họ Tô chúng tôi sẽ chuyển hết sang ủng hộ đề xuất của Mã Hạo.”
“Ừ, tôi thích chính là loại người thức thời như các người!” Khóe miệng của Vương Thành khẽ mỉm cười, lần này nhà họ Lâm nhìn xem các người làm sao dám phách lối trước mặt tôi.
Trước.