Hóa Ra Tôi Lại Giàu Đến Vậy

Chương 138: 138: Thương Trường Như Chiến Trường





Sau khi Vương Thành đi ra từ bệnh viện liền lái xe đưa Hà Hiểu Nghiên tới công ty Hà Dương, đi làm thay ông, nhưng thật ra là đi nhìn chằm chằm một thành viên hội đồng quản trị tên là Mã Nguyên.

Người này vẫn muốn thay thế Hà Dương trở thành chủ tịch công ty, còn nhiều lần thiết kế hãm hại Hà Dương, cũng may đều bị giải trừ, như vậy mới miễn cưỡng bảo vệ vị trí chủ tịch của ông.

“Vương Thành chúng ta phải bắt tay từ nơi nào đây? Em không rõ ràng chuyện công ty lắm.

” Hà Hiểu Nghiên có chút lo lắng nói.

“Không có việc gì, có anh đây!” Vương Thành cảm thấy trực tiếp lập tức thu mau cổ phần trong tay Mã Nguyên, đuổi ông ta ra khỏi hội đồng quản trị công ty là trực tiếp nhất, cũng là hiệu quả nhất, thủ đoạn khác đều quá tốn sức lực và thời gian.

Đương nhiên muốn dùng số tiền ít nhất thu mua cổ phần trên tay ông ta, vậy thì cần chút thủ đoạn!
Rất nhanh hai người liền lái xe tới công ty khách sạn Hà thị, một tòa cao ốc mười hai tầng, cả tòa nhà đều là khách sạn Hà thị, có thể thấy được quy mô công ty của Hà Dương rất lớn.

Lúc bọn họ đi vào, bảo vệ chưa từng cản bọn họ lại, dường như cũng nhận ra thân phận của Hà Hiểu Nghiên, mỗi người gặp cô đều cung kính tới chào hỏi với cô, cái này khiến Vương Thành rất ngoài ý muốn.

“Em thường tới đây sao?” Vương Thành không nhịn được tò mò hỏi.

“Trước kia từng làm việc ở chỗ này một khoảng thời gian, bọn họ đều biết em, chúng ta đi vào đi!” Hà Hiểu Nghiên nói thân mật khoác cánh tay Vương Thành, vẻ mặt tươi cười nói: “Em dẫn anh đi xem kho báu nhỏ của ba em, ông ấy giấu không ít đồ tốt.


“Cái này không được đâu! Ba em biết sẽ trách anh.

” Vương Thành có chút cạn lời, con gái này có chút hố ba đấy!
“Anh xem là biết, cam đoan anh thích!” Hà Hiểu Nghiên nói xong trực tiếp kéo tay Vương Thành, trực tiếp đi vào bên trong.


Cùng lúc đó, trong văn phòng phó chủ tịch, Mã Nguyên đang xem hồ sơ, đột nhiên trợ lý của ông ta kiêm kẻ quê mùa Đổng Hạo vui mừng chạy vào.

“Chủ tịch Mã, tin tức tốt! Tin tức tốt!”
“Sao không gõ cửa đã vào rồi.

” Mã Nguyên đặt hồ sơ xuống, vẻ mặt không vui nói.

“Chủ tịch Hà ông ta sinh bệnh nhập viện rồi, bảo con gái ông ta tới toàn quyền giải quyết.

” Sau khi Đổng Hạo đóng cửa phòng làm việc lại, đi tới bên người Mã Nguyên nhỏ giọng nói.

“Thật sao? Tin tức này chính xác không? Có giấy ủy thác chính thức không?” Mã Nguyên vui mừng trong lòng, cái này quả thật xem như một tin tức tốt, gần đầy bị Hà Dương chèn ép không ngẩng đầu lên được, ông ta sinh bệnh đây là một cơ hội rất tốt đấy!
“Có, bộn phần hành chính đã nhận được giấy ủy thác do chính chủ tịch ký, để con gái ông ta toàn quyền giải quyết.

” Mã Nguyên nói xong đưa một bản giấy ủy thác cho Mã Nguyên xem.

Sau khi Mã Nguyên nhận lấy bản giấy ủy thác kia, liếc mấy cái, nhếch miệng một vòng cung ý cười.

“Rất tốt! Con gái ông ta tới rồi sao?” Tròng mắt Mã Nguyên chuyển loạn, con gái Hà Dương Hà Hiểu Nghiên Mã Nguyên ông ta từng gặp, vẻ ngoài rất xinh đẹp, mỹ nữ hiếm có, nhưng cô ta không hiểu được sự nham hiểm của thương trường, kinh nghiệm xã hội cũng không đủ, những loại người này dễ lừa gạt nhất.

“Vừa mới tiến đến, nhưng mà bên người cô ta còn đưa theo một chàng trai, có thể là bạn trai.

” Đổng Hạo kia suy đoán nói.


“Bạn trai? Đoán chừng tuổi cũng không quá lớn, cậu đi thăm dò trước đi, nhìn xem có cơ hội ra tay không.

” Mã Nguyên suy nghĩ một lát nói.

“Chủ tịch Mã, dùng hợp đồng cho vay hai trăm triệu kia thử xem trình độ của bọn họ thế nào?” Đổng Hạo bỗng nhiên đề nghị như tên trộm.

“Ừm, được, đi đi, tay chân nhanh nhẹn chút!” Mã Nguyên không do dự, dù sao cũng là thăm dò, có thành công là tốt nhất, không thành công ông ta còn có chiêu phía sau chờ cô ta.

Sau khi Đổng Hạo nhận lệnh, trực tiếp chạy tới văn phòng tổng thanh tra tài vụ!
Còn hai người Hà Hiểu Nghiên và Vương Thành lúc này đang ở trong một căn phòng bí mật trong văn phòng chủ tịch, nhìn xem cái là kho báu nhỏ của Hà Dương.

“Đây đều là rượu sao?” Vương Thành nhìn từng dãy rượu bên trong căn phòng bí mật, thoáng bất ngờ, không nghĩ tới Hà Dương lại cất chứa nhiều rượu như thế, căn phòng kia mặc dù không lớn, nhưng bốn phía bày đầy các loại rượu quý, đếm qua loa ít nhất có hai ba trăm bình.

“Ừm, ba em và ông em đều thích sưu tầm, nhưng mà ông ấy sưu tầm rượu, nơi này tất cả đều là rượu quý trên toàn thế giới, bình đắt nhất trị giá hơn mười triệu.

” Hà Hiểu Nghiên nói xong lấy một bình rượu từ trong góc, đắc ý bày ra cho Vương Thành xem.

“Bình Whisky Iceland này, nghe ba em nói ông ấy bỏ ra hơn sáu triệu mua, lúc ấy em muốn nếm một ngụm, ông ấy cũng không chịu, thừa dịp ông ấy không ở đây, chúng ta uống nó đi!” Hà Hiểu Nghiên nói xong liền muốn tìm đồ mở nắp chai.

Vương Thành bất ngờ một hồi, Hà Hiểu Nghiên này thật sự hố ba mà! Nhưng mà hơn sáu triệu, anh cũng muốn nếm thử, nghĩ đến hẳn là cũng đã nhiều năm.

Nhưng mà bọn họ còn chưa tìm được đồ khui rượu, bên ngoài căn phòng nhỏ, trong văn phòng chủ tịch lại có người tiến vào tìm bọn họ.

“Bên ngoài hình như có người tìm em.


” Vương Thành nhỏ giọng nói.

“Vậy buổi tối chúng ta mang về uống, dù sao tối nay trong nhà chỉ có hai người chúng ta!” Hà Hiểu Nghiên dường như yêu thích không rời với bình Whisky Iceland này.

“Ừ, bây giờ vẫn nên làm việc nghiêm chỉnh trước đi!” Vương Thành gật nhẹ đầu.

Hai người lập tức đi ra từ trong phòng nhỏ, sau khi đi vào văn phòng chủ tịch, nơi đó quả nhiên có người đang chờ, là tổng thanh tra tài vụ Ngô Hạo.

“Tiểu thư, cô đến rồi, chỗ này tôi có mấy bảng báo cáo tài vụ cần chữ ký của cô.

” Ngô Hạo nói xong liền đưa mấy phần tài liệu trong tay cho Hà Hiểu Nghiên.

Hà Hiểu Nghiên dường như quen biết Ngô Hạo này, còn rất tin tưởng ông ta.

Dù sao trong khoảng thời gian cô đi làm, ba của cô Hà Dương rất tin tưởng tổng thanh tra tài vụ Ngô Hạo này, thuận tiện Hà Hiểu Nghiên cũng tương đối tin tưởng ông ta.

“Đưa hồ sơ cho tôi đi!” Sau khi Hà Hiểu Nghiên nhận lấy những tài liệu bảng báo cáo kia, phát hiện số lượng trang giấy rất nhiều, xem cẩn thận tốn không ít thời gian, chỉ xem qua vài trang, quả thật là bảng báo cáo liên quan tới phương diện tài vụ, liền ký tên mình lên phía trên.

Huống gì cô cũng xem không hiểu bảng báo cáo tài vụ này.

“Được rồi!” Sau khi Hà Hiểu Nghiên ký xong liền định trả cho Ngô Hạo, người sau lại đẩy gọng kính, đến gần Hà Hiểu Nghiên mấy bước, sau khi lật vài tờ tài liệu, chỉ vào một khoảng trống nói.

“Nơi này cũng phải ký tên.


“Ngại quá, xem thiếu rồi!” Hà Hiểu Nghiên vừa nói vừa ký tên xuống chỗ Ngô Hạo chỉ định.

“Bây giờ chắc là xong rồi!”

“Vâng, tiểu thư nếu không có chuyện thì tôi đi trước!” Ngô Hạo sau khi cầm lấy tài liệu ký xong, quay người đi ra ngoài, còn âm thầm xoa mồ hôi trán, ngay tại thời điểm ông ta sắp tới cửa, Vương Thành bỗng nhiên gọi ông ta lại.

“Chờ một chút, lấy tài liệu tới đây, tôi xem thử!” Vương Thành gặp bộ dáng Ngô Hạo này dường như rất căng thẳng, cảm thấy có chút không thích hợp, liền muốn lấy tài liệu tới kiểm tra.

“Ngại quá, đây là bảng báo cáo tài vụ công ty Hà thị chúng tôi, thuộc về bí mật thương nghiệp, không thể cho người ngoài xem.

” Ngô Hạo trực tiếp từ chối.

“Tổng thanh tra Ngô, Vương Thành anh ấy không phải người ngoài, nhanh đưa cho anh ấy xem đi!” Hà Hiểu Nghiên còn chưa phát hiện ra điểm kỳ lạ, chỉ đơn thuần cho là Vương Thành muốn xem bảng báo cáo tài vụ này mà thôi.

Trong lúc cô đang nói chuyện, Vương Thành đã sớm đứng dậy đi về phía Ngô Hạo, anh không hề biết Ngô Hạo này, càng không có một tí tin tưởng nào với ông ta.

“Vậy được rồi!” Ngô Hạo nói xong rất không tình nguyện đưa tài liệu trong tay cho Vương Thành, người sau sau khi cầm lấy, trực tiếp lật ra, xem kỹ từng tờ từng tờ, khi anh nhìn thấy bên trong kẹp một tờ giấy trắng, cay mày, bởi vì trên tờ giấy trắng này còn có chữ ký của Hà Hiểu Nghiên.

“Sao chỗ này lại có một tờ giấy trắng vậy? Còn có chữ ký của Hiểu Nghiên.

” Vương Thành rút tờ giấy trắng này từ trong rất nhiều trang giấy tài liệu ra, biểu cảm nghiêm túc chất vấn.

Ký tên trên tờ giấy trắng, nếu như bị kẻ có lòng lợi dụng, vậy thì nguy hại lớn rồi, đặc biệt là bây giờ Hà Hiểu Nghiên lại là đại diện cho công ty Hà thị.

“Có, có thể là in ấn xảy ra vấn đề, tôi gọi thư ký đi in lại một lần nữa!” Nói xong, Ngô Hạo liền muốn rời đi, lại bị Vương Thành trực tiếp bắt cổ áo lại, xách lên như xách gà.

Thương trường này quả nhiên như chiến trường, vừa mới đến chưa được nửa ngày, thiếu chút nữa trúng mưu kế của người khác, cũng may Vương Thành phát hiện kịp thời.

“Hiểu Nghiên, đi đóng cửa lại đi!” Vương Thành bảo Hà Hiểu Nghiên đóng cửa lại, đến mà không trả lễ thì không hay, anh cũng nên đáp lễ lại người tên Mã Nguyên này thật tốt.