Hóa Ra Em Là Vị Hôn Thê Của Anh

Chương 48: Nhận Nhầm Người






Ngay sau khi bước từ trên sân khấu xuống, anh đã bám theo cô.

Cô bước vào nhà vệ sinh soi gương rồi rửa mặt.

Từ phía sau bỗng có người ôm lấy cô.

Mặt cô lạnh tanh không một chút cảm xúc
" Xin anh hãy tự trọng "
Anh xoay người cô lại.

Áp môi của mình vào môi cô.

Anh hôn cô sâu đắm, tách dần hai hàm răng rồi khám phá, khuấy đảo bên trong.

Cô không phản kháng mà cũng không phối hợp.

Cô như một pho tượng không có trái tim,cũng không có cảm xúc mặc anh hôn.

Sau một hồi anh cũng chịu buông cô ra.
" Anh hôn xong chưa " Cô lạnh lùng lên tiếng
Anh không ngờ lời đầu tiên cô nói với anh sau năm năm xa cách lại là câu này.

Anh ôm cô vào lòng.
" Nghiên Dương, cuối cùng anh cũng tìm được em rồi, anh rất yêu em "

Lúc này cô mới đẩy anh ra và nhìn mặt anh nói một cách đầy cứng rắn
" Anh nghe cho rõ đây.

Tôi là Bella Adama không phải là Nghiên Dương gì đó của anh"
" Tôi không hiết là anh nhận nhầm tôi với ai đó.

Nhưng nếu anh còn hành xử lỗ mãng như vậy thì anh không yên đâu "
Sau câu nói đó cô bước đi để lại anh với một trái tim với những vết dao cứa.

Anh không ngờ cô hận anh đến nỗi không muốn nhận lại anh.

Nhưng anh là người không dễ dàng bỏ cuộc.Anh sẽ khiến cô tha thứ và yêu anh thêm một lần nữa.
Trở về căn biệt thự
Lại là một bất ngờ nữa dành cho cô.

Hôm nay cô đã rất nhiều bất ngờ rồi.
" Happy birthday to you, Happy birthday to you, happy birthday happy birthday to you.

Chúc mừng sinh nhật thứ 27 của mamy "
Cô rất xúc động.

Cô chạy lại ôm lấy Enmity vào lòng.
" Cảm ơn con yêu.

Mẹ yêu con rất nhiều "
" Con cũng yêu mamy rất nhiều"
" Buổi chiều con không muốn đi với mẹ là để chuẩn bị bất ngờ cho mẹ sao "
Cô đặt một nụ hôn lên má của của cậu
" Chúng ta cùng cắt bánh kem thôi "
Một buổi sinh nhật chỉ đơn thuần là một chiếc bánh kem và cùng người mình yêu, như vậy là vui và mãn nguyện rồi.

Cầu gì hơn nữa
Sáng hôm sau Bella đưa Enmity tới trường
**Trịnh thị, phòng** **tổng giám đốc**
" Thiệu Đông cậu cho tôi biết tại sao bây giờ cô ta vẫn chưa đến "
" Dạ thưa tổng giám đốc tôi cũng không biết.

Bây giờ tôi sẽ đi gọi cho đối tác ngay "
Anh đưa tay lên ý bảo không cần
" Khỏi.

Cô ta nghĩ mình là ai.

Đã trễ hẹn hơn một tiếng rồi.


Chúng ta không cần hợp đồng này nữa "
Ngay khi câu nói cửa anh dứt lời, tiếng bước chân từ ngoài cửa bước vào.
" Trịnh tổng thật nóng vội.

Vẫn như ngày xưa.

Đúng là giang sơn dễ đổi bản tính khó rời mà "
Anh ngạc nhiên nhìn cô
" Nghiên Dương "
" Nếu Trịnh thị các anh không muốn hợp tác với Roseflower chúng tôi, thì xin phép.

Hellin chúng ta đi "
Bella quay người bước đi.

Trình Tranh nhanh nhảu đứng dậy nắm lấy tay cô
" Nghiên Dương anh xin lỗi.

Em cho anh một cơ hội được không "
" Thứ nhất tôi là Bella Adama và thứ hai xin anh hãy tự trọng và thả tay tôi ra.

Còn về chuyện hợp đồng tôi sẽ suy nghĩ lại "
Anh ôm cô vào lòng trong sự chứng kiến của Hellin và Thiệu Đông
" Không.

Anh không biết Bella nào hết em là Nghiên Dương, em là Lâm Nghiên Dương "
Cô đẩy anh và và " Chát " một cái tát đau điếng trên khuôn mặt anh.
" Nếu có lần sau thì không chỉ là một cái tát.

Tôi đã cảnh cáo anh rồi"
Cô quay mặt bước đi vào nhà vệ sinh.


Nhìn khuôn mặt mình trên tấm gương.

Từng giọt nước mắt cô tuôn rơi.

Tiếng điện thoại reo.

Cô lấy tay gạt đi những giọt nước mắt.
" Alo mẹ Eva "
" Con sao rồi ở bên đấy ổn chứ "
Giọng cô như sắp khóc
" Mẹ..

con vừa kí kết hợp đồng với Trịnh thị.

Khi gặp anh ta trái tim con không biết vì sao cứ rung lên.

Con sợ.

Con sợ rằng mình sẽ không trụ được bao lâu nếu ngày nào cũng cũng gặp mặt cậu ta.Con muốn trả thù, muốn lấy lại Dolly "
" Bất kể con con làm bất cứ điều gì mẹ sẽ luôn ủng hộ con.

Gặp khó khăn gì cứ nói với mẹ "
" Con yêu mẹ lắm.