Hóa Ra Em Là Vị Hôn Thê Của Anh

Chương 32: Vì Yêu






Lâm Hạ Vũ tái mặt khi nhìn thấy Nghiên Dương đứng trên đó.

Bỗng bà nhận được cuộc điện thoại bà nhanh nhảu nhấc máy.

Là cô gọi
" Mẹ à con xin lỗi vì đã làm mẹ mất mặt không thể làm theo ý của mẹ "
" Nghiên Dương con làm sao vậy con hãy xuống đây đi " Cô ngước xuống nhìn mẹ của mình nước mắt đầm đìa
" Không mẹ à con không muốn xuống "
" Con mau xuống đây mẹ hứa sẽ thả cậu ta ra.

Mẹ không làm gì cậu ta nữa mẹ sẽ đồng ý cho hai đứa ở bên nhau.

Con xuống đây đi "
" Mẹ đã muộn rồi.

Con xin lỗi vì đã làm mẹ buồn, xin lỗi mẹ vì những lúc cãi lời mẹ và làm mẹ không vui con rất hạnh phúc khi làm con của mẹ và nếu có kiếp sau con vẫn muốn làm con của mẹ.

Có những lúc mẹ hay bắt con làm theo ý mẹ nhưng mẹ à con chưa bao giờ hận mẹ.

Thật đấy.

Và cuối cùng con muốn xin một điều hãy thả anh ấy ra và đừng làm gì đến anh ấy " Cô vừa khóc vừa nói
Lâm Hạ Vũ khóc nín nghe từng lời cô nói qua điện thoại bà đã hối hận,rất hối hận,bà biết mình sai rồi, bà chỉ mong cô trở về bên bà lúc ấy bà sẽ cho cô làm những điều cô muốn
" Nghiên Dương mẹ yêu con rất nhiều, con xuống đây đi, mẹ biết sai rồi"
" Me..e.

ẹ con rất yêu mẹ nhưng con xin lỗi "
Sau đó cô thả rơi chiếc điện thoại từ trên tầng năm xuống rồi ngẩng lên trời ngào to

" Trình Tranh em yêu anh như ngàn sao lấp lánh trên bầu trời không bao giờ vụt tắt được.

Và đời này kiếp này Lâm Nghiên Dương em chỉ yêu mình Trình Tranh anh dù núi có đổi giang sơn có dời"
Sau đó cô nhảy từ trên tầng năm xuống.

Lâm Hạ Vũ thấy vậy nước mắt tuôn ra nhấc lên từng tiếng khóc.

Bà gào lên
" Mau gọi cấp cứu....!Gọi cấp cứu đi làm ơn hãy cứu con tôi...!làm ơn "
Bà ngồi ôm thân thể cô với chiếc áo cưới nhuốm máu đỏ
**Bệnh viện**
Bà ngồi trên hàng ghế chờ khuôn mặt tái mét không ngừng khóc.

Anh Lâm bước đến.
" Bà chủ Dolly đã bị Lâm Mỹ Lệ thâu tóm rồi "
Bà có nhếch miệng gằn nụ cười
" Em chồng? Cô ta vẫn không trôi nổi cục tức khi chồng tôi mất không để lại gì cho cô ta mà mang hết tài sản cho tôi.

Đáng cười.

Thật đáng cười, mất Nghiên Dương tôi cũng chả thiết chuyện công ty nữa "
" Còn một chuyện nữa "
" Đã tra ra được công ty Trịnh gia cũng là Lâm Mỹ Lệ thông đồng với Phạm Lệ Hoa thu mua "
" Tại sao chứ.

Trịnh gia không hề có thù oán với ả ta " Bà ngạc nhiên
" Lúc trẻ Lâm Mỹ Lệ là tình nhân của ông Trịnh sau một tai nạn thì bà ta sinh ra cô Lâm Lộ Khiết nhưng ông Trịnh đã không nhận bà ta mà phủi bà ta "
" Oan nghiệt...oan nghiệt.."
" Anh hãy bán biệt thự và tất cả xe của tôi rồi bịt miệng tất cả đám nhà báo lại đặt cho tôi hai vé máy bay sang Mỹ tiền còn lại đưa cho anh em sơ tán cả cậu nữa "

Sau khi bay sang Mỹ, Trình Tranh đã được thả ra.

Anh cảm thấy mình lạc lõng giữa dòng đời này không biết đi đâu về đâu.

Anh đến nhà tìm cô nhưng gia đình khác đã đến ở.

Anh biết tin ba mình đã bị bị mất liền tìm đến mộ viếng.
Đang quỳ trước mộ bỗng một bước chân từ từ bước đến.

Là Trương Nhã Tịnh.

Anh ngước lên nhìn cô
" Là cô.

Sao cô lại ở đây "
" Em đến để giúp anh "
" Cô biết Nghiên Dương đâu không.

Làm ơn hãy cho tôi biết cô ấy đang ở đâu "
" Cô ta sao.

Bây giờ cô ta đang ở Mỹ.

Cô ta đã cưới Herry con trai của tỷ phú Mỹ và định cư bên đấy "
" Không thể nào cô đang nói dối tôi "
" Nói dối sao.

Anh có biết ba anh vì sao chết không.

Họ bắt nhốt anh để không cản trở đám cưới của họ.

Còn để mặc ba anh, may mà em đã gom tiền cho bác phẫu thuật nhưng quá muộn bác đã mất.

Và còn công ty nhà anh là do Phạm Lệ Hoa và Lâm Nghiên Dương và Lâm Mỹ Lệ thông đồng với nhau.

Cô ta tiếp cận anh từ trước là vì công ty ba anh "
Trong đôi mắt anh đỏ hoe hằn lên tia hận thù dưới bầu trời chiều tà..