Sáng sớm khi mọi người đã thức dậy hết thì còn mình Nghiên Dương vẫn đang say trong giấc ngủ.
Cẩn Y liền bước đến bên giường của cô và gọi.
" Ngân Hy, Ngân Hy "
" Im cho mình ngủ xem nào.
Có chuyện gì vậy " Nghiên Dương nói.
Cũng phải thôi lúc ở nhà cô thích nhất là ngủ nướng.
Mặc cho cô đến trưa thì cũng không ai dám gọi dậy.
Mẹ cô thì đi đến công ty từ sáng sớm nên cũng chẳng bận tâm cô ngủ đến bao giờ.
" Cậu không dậy là sẽ bị đi học muộn đấy.
Cậu không sợ " phù thủy Dinna sao " Cẩn Y nói tiếp.
" Dinna là ai vậy "
" Là cô giáo người Anh, nổi tiếng là ghê gớm, cô ấy dạy khoa mình đó "
" Kệ đi.
Để mình ngủ thêm lát nữa "
Thấy Nghiên Dương cẫn còn ngủ Trình Tranh liền lên tiếng.
" Có một con mèo ngốc.
Con mèo đó không muốn ở nhà nên đã trốn mẹ đến một nơi khác để tránh gặp mẹ.
Và đặc biệt con mèo đó rất làm biếng và hay ngủ "
" Trình Tranh cậu đang nói tào lao gì vậy " Khúc Phong hỏi.
" Mình kể chuyện cho mọi người nghe đó "
Sau khi nghe được mấy lời đó của Trình Tranh cô liền bật người dậy khỏi chiếc giường.
Cẩn Y ngạc nhiên nói.
" Ủa Ngân Hy, cậu dậy rồi sao "
" Cậu thay quần áo đi, bọn mình sẽ đợi cậu để cùng đi ăn " Cảnh Hùng nói.
" Các cậu cứ đi ăn trước đi.
Lát nữa mình sẽ xuống sau "
" Vậy bọn mình cứ xuống trước đi " Lộ Khiết nói.
Sau đó cả năm người đi xuống căn tin ăn sáng.
Còn lại một mình Nghiên Dương trong phòng.
Cô nhanh nhảu làm vệ sinh cá nhân.
Trang điểm cho mình thật đen, xấu, quê mùa.
Cô nhanh chóng soạn sách vở, rồi lật tung chiếc giường của Trình Tranh lên để tìm nhật kí của mình nhưng cũng chẳng thấy đâu.
Cô tức giận không thiết xuống căn tin ăn uống mà đi thẳng lên phòng học.
Sau khi 5 người đi xuống căn tin ăn xong thì ai về lớp học của người ấy.
Cảnh Hùng thì về khoa Ngoại Ngữ, Lộ Khiết thì về khoa Điện Ảnh và Khúc Phong, Cẩn Y, Trình Tranh thì về khoa kinh doanh.
Thấy 3 người bước vào cửa lớp Nghiên Dương liền giả bộ gục mặt xuống bàn.
Cả 3 người bước đến chỗ cô.
Trên tay Cẩn Y cầm một hộp cơm.
" Ngân Hy, mình không thấy câu xuống nên đã mua cơm cho cậu " Cẩn Y nói.
Không thấy Nghiên Dương ngẩng mặt lên Trình Tranh liền lên tiếng.
" Có một con mèo ngốc....!"
Chưa nói được hết câu thì Nghiên Dương đã tức giận ngẩng mặt lên.
" Được rồi tôi sẽ ăn hết hộp cơm này.
Trình Tranh cậu đừng có ép người quá đáng "
Sau đó cô ăn hết hộp cơm.
Một lúc sau thì cô Dinna bước vào và bắ đầu buổi học.
Buổi học hôm nay khá suôn sẻ.
Hai người không có sự cãi vã nào trong tiết học vì lúc nào Trình Tranh cũng chỉ úp mặt xuống bàn ngủ.
Kết thúc tiết học đột nhiên Lộ Khiết ở khoa Điện Ảnh chạy sang khoa kinh doanh lôi tay Nghiên Dương.
Nghiên Dương ngạc nhiên lên tiếng.
" Lộ Khiết, em dắt chị đi đâu vậy "
" Chị nhà trường dán thông báo về cuộc thi hoa khôi năm này.
Chị xem đi " Lộ Khiết nói.
Nghiên Dương nhìn lên bảng thông báo.
" Cuộc thi tuyển chọn hoa khôi sao? " Nghiên Dương hỏi.
" Đúng rồi cuộc thi hoa khôi.
Hai năm tổ chức một lần đó "
" Chị không tham gia đâu.
Em dẫn chị đến đây làm gì "
" Chị nhất định phải tham gia đề đánh bại Trương Nhã Tịnh kia.
Em nhìn là thất ghét, người gì đấu mà ẻo lả, ngông cuồng lại còn tự kiêu "
Vừa nhắc tào tháo thì tào tháo đến liền.
Trương Nhã Tịnh đã xuất hiện trướcmặt Nghiên Dương và Lộ Khiết.
Cô ta lên giọng, ẻo lả.
" Cô mà cũng đòi tham gia cuộc thi hoa khôi sao "
" Sao? Cô cấm tôi à " Nghiên Dương nói.
" Không sao tham gia thì cứ tham gia.
Dù sao cái đồ xấu xí nhà quê như cô cũng không thắng nổi tôi.
Đến lúc đó để xem Trịnh thiếu sẽ về bên tôi như thế nào "
" Mới đầu tôi cũng không định tham gia để ganh đua với cô bởi vì cô không xứng để tôi ganh đua.
Nhưng bây giờ xem ra tôi phải tham gia rồi "
" Chị, em bắt đầu cảm thấy hơi lửa bốc lên.
Em thấy rất nóng, em đi mua mấy chai nước đã " Lộ Khiết nói.
Sau đó Lộ Khiết đi mua nước.
" Mày...!mày bảo ai không xứng với mày " Nhã Tịnh nói.
" Thì là cô, Nhã Tịnh "
" Mày...."
Nhã Tịnh định giơ tay lên tát Nghiên Dương thì đột nhiên Trình Tranh xuất hiện và ngăn chặn tay Nhã Tịnh.
" Tôi đã bảo cô tránh xa cậu ấy ra rồi mà.
Lần trước tôi đã cảnh cáo một lần, lần này là lần thứ hai.
Các ngươi thật sự không xem tôi ra gì sao " Trình Tranh nói.
" Nhưng...!Trình Tranh " Nhã Tịnh nói.
" Trình Tranh là cái tên để cô gọi sao.
Cút" Anh quát lớn.
Cả đám sợ hãi bỏ đi để lại còn mình Nghiên Dương và Trình Tranh..