Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 63




Nghe thấy vậy, đám đàn em xung quanh Trương Toàn Vũ lập tức xông lên.

Hai tay Lý Hùng vẫn để ở sau lưng, anh chỉ nhấc chân phải của mình lên thôi.

"Ầm!"

"Ầm!"

"Ầm!"

Âm thanh không ngừng vang lên.

Mỗi chân của Lý Hùng giẫm lên mu bàn chân của từng tên côn đồ xông đến.

Anh giẫm chân xuống, nền bê tông cứng rắn ngay lập tức sụp đổ.

Chân của mỗi tên đều bị Lý Hùng giẫm lên, ghim vào trong nền đất bê tông!

Tiếng kêu la thảm thiết!

Rên rỉ!

Những tên côn đồ này đều đang ôm chân của mình.

Hoặc ngồi xổm!

Hoặc nằm sấp!

Hoặc quỳ!

Lý Hùng bước từng bước về phía Trương Toàn Vũ, anh dồn Trương Toàn Vũ vào góc tường.

Lúc này, đại sư Dương đột nhiên hô lên một tiếng, quần áo hắn bay phấp phới, tóc tai dựng ngược!

"Đi chết đi!"

Đại sư Dương như đạn pháo, lao thẳng về phía Lý Hùng.

Nắm đấm mang theo khí thế mạnh mẽ cuộn thành sóng khí cuồn cuộn, lao thẳng về phía Lý Hùng!

"Ầm!"

Sau cú va chạm cực lớn, mọi người mới phát hiện ra cú đấm của đại sư Dương đã bị Lý Hùng đỡ nhẹ bằng năm ngón tay.

Chỉ thấy ngón tay của Lý Hùng xoay một cái!

"Rắc!"

Tay phải của đại sư Dương đã bị vặn ngược trong chốc lát!

"Á!!"

Đại sư Dương lập tức ngồi xổm xuống kêu lên một tiếng.

Tuy nhiên, khi vừa ngồi xổm xuống, tay trái của hắn nhanh chóng rút một con dao găm sắc bén từ thắt lưng ra, đâm mạnh về phía Lý Hùng!

Lúc này, Lý Hùng hơi lui về phía sau.

Con dao găm trong tay đại sư Dương chém ra một vòng cung ánh sáng sắc bén trong không khí!

"Phập!"

Con dao găm sắc bén đâm vào đùi Trương Toàn Vũ mà không gặp bất kỳ trở ngại nào!

Đại sư Dương nhìn chằm chằm vào Lý Hùng bằng ánh mắt căm ghét.

"Mày, sao mày dám bẻ tay tao!? Sư môn của tao sẽ không tha cho mày đâu!"

Mặc kệ những lời đe dọa, Lý Hùng tiện thể nắm lấy bàn tay trái của đại sư Dương.

Cùng với tiếng xương gãy, tay trái của đại sư Dương cũng bị bẻ ngược ra phía sau!

Ngay sau đó, Lý Hùng đá đại sư Dương đi như một thứ phế vật.

Lần này, đại sư Dương không còn gượng dậy được nữa.

Trong miệng hắn thỉnh thoảng lại ộc ra máu tươi, mắt trợn ngược, hôn mê bất tỉnh nhân sự!

Thấy thế, Trương Toàn Vũ tái mặt, bịt chặt vết thương đang chảy máu, hung hăng nói với Lý Hùng.

"Thằng kia! Đừng có mà ngang ngược!"

"Người của tao đã bắt được vợ của mày rồi!"

"Chỉ cần một cuộc điện thoại, vợ mày sẽ bị mười mấy người của tao chơi đùa đến chết!"

Nghe vậy, lông mày của Lý Hùng đột nhiên hơi nhíu lại.

Hai tay Lý Hùng lập tức bắt lấy cánh tay Trương Toàn Vũ, làm động tác tương tự như bẻ ngô.

"Rắc rắc!"

"Á!!!"

Lúc này, Hứa Mộc Tình đang lái xe chở Hứa Hiếu Dương về nhà.

Kể từ khi có tập đoàn của riêng mình, ngày nào hai cha con cũng phải làm thêm giờ.

Dù công việc rất bận rộn và vất vả nhưng lúc này họ cảm thấy rất hài lòng.

Sau khi đi qua một góc rẽ quen thuộc, trước mặt đột nhiên xuất hiện một chiếc xe tải.

Hứa Mộc Tình giật mình, vội vã đạp phanh.

Lúc này, cửa chiếc xe tải được mở ra.

Trương Bằng Phi bước xuống với vẻ mặt hối lỗi: "Xin lỗi người đẹp, làm phiền mọi người một chút, hình như xe của tôi có vấn đề gì đó rồi”.