Họa Phố

Quyển 7 - Chương 13: Tịnh thổ (13) : Hóa đá




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kha Tầm viết lời nhắn lại cho mọi người trên giấy, báo cho bọn họ biết cậu đã thấy gì trong thế giới động vật nhân cách hóa kia.

Trên bảng thông báo của cục cảnh sát Rừng Lớn có dán một tờ lệnh truy nã, ảnh chụp trên lệnh truy nã là một con chuột thiếu mất một cái lỗ tai.

Một Lỗ Tai.

Kha Tầm vừa nhìn thấy ảnh chụp kia lập tức hiểu được, dù sao hình tượng của Một Lỗ Tai quá mức đi vào lòng người, hơn nữa cho dù cậu chỉ nhìn ảnh chụp mà không nhớ ra nổi con chuột kia là ai thì vẫn có dòng chữ bên trên nhắc nhớ: Truy bắt “Một Lỗ Tai” mang về quy án.

“Thế nên theo như lời Tiểu Kha nói, đạo cụ mà chúng ta đạt được đều tương ứng với mỗi một thế giới sau cửa,” Tần Tứ nói tiếp “Thế giới cắt giấy 2D mà tôi vào là một khu làng chài, đạo cụ tôi có là cần câu, điều này khiến tôi nhớ đến có một bộ hoạt hình kiểu cắt giấy cũ ——《 Ngư Đồng 》, không biết thanh niên các cậu có từng xem qua chưa.”

Mọi người đều hai mặt nhìn nhau, có người từng xem, có người thì không, Mục Dịch Nhiên chính là thuộc loại tốp người sau.

“Không lý nào…” Vệ Đông vẻ mặt không tin nhìn đại lão, trong cảm nhận của hắn đại lão lẽ ra cái gì cũng phải biết mới đúng, té ra còn có cả điểm mù tri thức sao?

Mục Dịch Nhiên mặc kệ hắn, chỉ hỏi Tần Tứ “Anh có thể suy đoán thế giới liên hệ với đạo cụ của những người khác thuộc phim hoạt hình nào sao?

Tần Tứ lấy tờ giấy liệt kê ra, trầm tư nhìn một lát, sau cùng hơi lắc đầu “Chỉ nhìn mấy đạo cụ này rất khó đoán ra nó thuộc về bộ phim hoạt hình nào, tỷ như tai mèo hay tai thỏ vân vân, rất nhiều phim hoạt hình cũ đều có mèo và thỏ tồn tại, tôi phải thử đi vào các thế giới khác sau cửa xem một cái, sau đó kết hợp với bối cảnh thế giới mới có thể cho ra phỏng đoán chính xác được.”

“Nhưng vào sai thế giới thì cơ thể sẽ xảy ra biến hóa,” Chu Hạo Văn nhìn Tần Tứ “Anh là người duy nhất ngay lần đầu tiên vào đúng thế giới của mình, cho nên hiện tại mới có thể bình an vô sự, theo tôi thì anh đừng nên đi sang các thế giới khác, tôi nghi là chỉ cần cơ thể đã xảy ra biến hóa, sẽ không thể nghịch chuyển lại được.

“Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?” Lý Nhã Tình thanh âm nức nở nói “Em sắp ôm hết nổi cái chậu đồng này rồi…”

Chậu đồng đạo cụ của cô lúc này to ra hơn so với hôm qua rất nhiều, không thể nhét vào ba-lô được nữa, chỉ có thể vất vả ôm vào trong lòng.

“Này! Mày đấy, nói mau——” Kỳ Cường bỗng nhiên giơ kiếm chỉa vào cổ họng Tần Tứ “Phim hoạt hình nào có kiếm!? Con mẹ nó nghĩ nhanh cho tao!”

“Rất nhiều phim hoạt hình đều có kiếm,” Tần Tứ bình tĩnh nhìn hắn “Tôi cần bình tĩnh suy nghĩ lại, anh cũng vui lòng bình tĩnh một chút, nôn nóng không giải quyết được vấn đề, ngược lại chỉ càng làm chậm trễ thời gian.”

Kỳ Cường tức đến thở hổn hển rút kiếm về, hắn vung chân đá mạnh vào cánh cửa gần kề bên cạnh, mọi người không ai hơi đâu mà để ý hắn, ai nấy đều chăm chú nhìn Tần Tứ.

Mục Dịch Nhiên cũng không chịu ngồi yên mà chờ, hắn bảo với Vệ Đông cùng Chu Hạo Văn một câu, sau đó đẩy cửa đi vào thế giới mà Kha Tầm đã vào trước đó.

***

Trong chốn sơn lâm róc rách tiếng nước chảy, liu riu chim hót hoa nở, bốn phía êm ả lặng yên lại như có thứ gì đó đang khẽ thì thào thủ thỉ. Mục Dịch Nhiên dọc theo hướng nước chảy đi vào sâu bên trong sơn lâm, cẩn thẩn tìm kiếm dấu hiệu Kha Tầm lưu lại ở xung quanh.

Dấu hiệu Kha Tầm lưu lại rất rõ ràng, hắn dọc theo dấu hiệu đi thẳng về phía trước, lại bỗng nhiên ngưng bặt ở một góc rừng, mất đi toàn bộ tung tích.

Mục Dịch Nhiên bình tĩnh đánh giá bốn phía, xung quanh không hề có chút dấu vết mở mang khái phá của con người, cả xa xa gần gần đều không thấy có nhà ở, lại chẳng biết sao cứ nghe như đâu đó xung quanh có người đang thì thầm trò chuyện trong góc tối.

Mục Dịch Nhiên đứng yên ở tại chỗ một lát, cố gắng lắng nghe tiếng trò chuyện, sau đó tìm đúng phương hướng lẳng lặng đi qua bên đó.

Chờ đến gần mới phát giác ra, kẻ nói chuyện hóa ra là một con khỉ cùng một con sóc đang đứng trên nhánh cây.

“Đáng sợ quá đi, A Ùm lại bắt nạt kẻ khác!” Con khỉ nói.

“Mới nãy suýt chút làm tui sợ chết tươi rồi, có khi nào A Ùm ăn luôn Dì Meo Meo không?” Con sóc đáp.

“Chúng ta mau mau đi theo xem sao.” Con khỉ bảo.

Nói xong liền len lỏi giữa các nhánh cây theo sau con sóc chạy vào sâu bên trong sâm lâm.

Mục Dịch Nhiên hơi hơi nhướng mày suy nghĩ: Meo Meo… Chẳng lẽ là… Kha Tầm?

Cơ mà, “Dì” là như thế nào…?

Không có thời gian suy nghĩ, Mục Dịch Nhiên lập tức bước đuổi theo hướng mà sóc và khỉ chạy đi.

Cứ thế đi xuyên qua rừng không biết qua bao lâu, còn đang tìm kiếm khắp nơi xem có ký hiệu Kha Tầm lưu lại không thì bất chợt nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói vô cùng thân thuộc “Meo! Dịch Nhiên! Sao anh lại đến đây meo!? Mau lên đây! Nơi này có hổ đó, meo!”

Mục Dịch Nhiên ngẩng đầu nhìn lên, thấy Kha Tầm cả người đu ở trên cây giống con mèo to xác, vẻ mặt vừa vui mừng lại sợ hãi xen lẫn một chút bối rối.

Mục Dịch Nhiên bước đến dưới tàng cây, chầm chậm len lên, nhưng Kha Tầm không kịp đợi, cậu với tay ra nắm lấy cánh tay hắn, dùng sức kéo đối phương lên chạc cây.

“Dịch Nhiên meo, anh—— anh sao rồi? Cơ thể biến hóa có rõ ra chưa meo?” Kha Tầm vẻ mặt vô cùng lo lắng nhìn đối phương, vươn tay bắt đầu nhéo nhéo mặt hắn.

Mục Dịch Nhiên để mặc cậu nhéo mặt, trầm giọng hỏi lại “Em như thế nào rồi?”

Kha Tầm vẻ mặt đau khổ meo một tiếng “Suýt nữa bị hổ ăn thịt rồi, may mà sực nhớ tới nội dung phim hoạt hình này, nếu không là mất mạng từ nãy rồi meo.”

“Đây là phim hoạt hình gì?” Mục Dịch Nhiên hỏi.

“《 Ông hổ học võ 》,” Kha Tầm nói “Nội dung chi tiết quên gần hết rồi meo, chỉ nhớ là có đoạn mèo với hổ đánh nhau, cuối cùng vì hổ không biết leo cây, còn mèo leo được lên cây mới tránh thoát hổ ăn thịt, may mà trong phim này có một câu thoại em đặc biệt ấn tượng nên nhớ rõ, cái câu mà con quạ đen gọi lên ‘A Ùm lại bắt nạt người khác rồi’ ý, hồi bé em vừa đánh nhau với người ta vừa la lên câu này nè meo.”

“Như vậy xem ra đạo cụ mà em đạt được là thuộc về thế giới 《 Ông hổ học võ 》này.” Mục Dịch Nhiên nhìn lỗ tai trên đầu cậu.

“Anh tìm được thế giới tương ứng với mình chưa meo?” Kha Tầm vội hỏi.

“Tôi không biết đạo cụ kia xuất xứ từ phim hoạt hình nào.” Mục Dịch Nhiên bình tĩnh đáp.

“《 Hải Lực Bố 》nha!” Kha Tầm méo lên một tiếng “Nghĩ ra chưa meo?”

Mục Dịch Nhiên hơi rũ mắt xuống, nói “Tôi chưa xem qua.”

“Meo?” Kha Tầm gãi gãi lỗ tai mèo “Chính là ăn vào trái cây do thần tiên đưa cho, sau đó hiểu được tiếng nói của động vật, nhưng lại không thể đem lời của động vật nói cho người khác nghe, nếu không sẽ biến thành đá, Dịch Nhiên, cơ thể anh có phải… đang hóa đá không meo?”

Mục Dịch Nhiên khẽ gật đầu, Kha Tầm gấp đến độ bứt tóc vò đầu “Phải mau mau tìm ra chữ ký meo! Tìm ở đâu bây giờ? Phải tìm ở đâu bây giờ? Sau khi đi vào thế giới tương ứng với đạo cụ của mình rồi phải làm sao nữa?”

“Không cần gấp, chúng ta trở lại phòng tròn đi, trời sắp tối rồi.” Mục Dịch Nhiên nói.

Hai người trèo từ trên cây xuống dưới, Kha Tầm tính cõng Mục Dịch Nhiên, đối phương lại lắc đầu “Hiện tại chỉ là các khớp xương có hơi xơ cứng, chưa ảnh hưởng tới hành động đi lại.”

Kha Tầm nghe vậy đành thôi, cẩn thận quan sát bốn phía, hai cái lỗ tai dỏng thẳng lên cao nghe ngóng, lại dùng mũi ngửi ngửi, xác định con hổ kia lúc này không có mặt ở gần mới lôi theo Mục Dịch nhiên nhanh chóng chạy trở về.

***

Trở lại căn phòng tròn, thấy người mới bên nhóm Triệu Hải Thúy vẫn chưa về, mọi người đang im lặng nhìn danh sách các bộ phim hoạt hình xưa cũ mà Tần Tứ nhớ ra được cũng ghi vào giấy, Kha Tầm lại gần nhìn xem, đưa tay chỉ vào một cái tên trong số đó “Thần Bút Mã Lương, tôi cảm thấy đây chính là thế giới của Đông Tử.”

Vệ Đông vội phụ họa “Tui cũng biết bộ phim hoạt hình này! Siêu kinh điển! —— Ế khoan, nếu nói vậy cây bút lông này của tui là thần bút á?”

Nói dứt lời liền vội vã đi đến cạnh tường, dùng bút lông vẽ một cái trứng gà trên tường.

Nhưng mà méo có tác dụng, chả thấy trên tường mọc ra cái trứng gà nào cả.

“Có lẽ chỉ trong thế giới Thần Bút Mã Lương, cây bút này mới có tác dụng.” Chu Hạo Văn nói.

“Bên nào là thế giới của Mã Lương?” Vệ Đông vội hỏi.

“Chính là thế giới lần đầu tiên tao vào ấy meo!” Kha Tầm nói “Mã Lương mà một đứa bé chăn trâu, cho nên sư gia của huyện lệnh kia mới đọc cái lời kịch bảo tao lo mà về nhà chăn trâu đi meo!”

Vệ Đông vỗ tay một cái “Ố kê, hiện tại có bốn thế giới đối ứng rồi, 《 Ngư Đồng 》, 《 Thần bút Mã Lương 》, 《 Ông hổ học võ 》, 《 Cảnh sát mèo đen 》, hiện tại còn lại là thế giới toàn là tuyết có con khỉ biết nói chuyện cùng với thế giới hôm nay nhóm đại lão đi vào.” (*)

Nói xong nhìn sang Mục Dịch Nhiên.

“Thế giới hôm nay chúng tôi đi vào cũng là cổ đại,” Mục Dịch Nhiên nói “Nhưng không giống với thế giới Thần Bút Mã Lương, thế giới cổ đại ấy có màu sắc, hơn nữa phong cách cũng khác biệt hoàn toàn. Trong thế giới ấy có biển, xa xa có thành trì, chúng tôi chỉ đi xung quanh thôn làng gần biển tìm kiếm thử manh mối, chứ còn thành trì ở xa thì chưa kịp đi.”

Thực tế thì ba người họ là vì cái chậu đồng khắc hoa Lý Nhã Tình ôm trong lòng càng ngày càng nặng, khó mà đi xa được cho nên mới đành quyết định trở về.

“Phim hoạt hình bối cảnh cổ đại lại có biển…” Mọi người tìm trên danh sách Tần Tứ đã viết, liệt ra được vài cái, nhưng lại không thể xác định rốt cuộc là cái nào mới đúng.

“Hiện tại chúng ta phải đối mặt với ba vấn đề,” Tuy Mục Dịch Nhiên hoàn toàn không biết gì về mấy phim hoạt hình kia, nhưng cũng không gây khó khăn cho hắn trong việc phán đoán “Trong chúng ta, người xem như hiểu nhiều nhất về các bộ phim hoạt hình cũ là Tần bác sĩ, và cả Kha Tầm nữa, nhưng hai người bọn họ đã tìm được thế giới đồng bộ với đạo cụ của mình, nếu để hai người họ đi sang các thế giới khác nhìn xem xác nhận nó thuộc về phim hoạt hình nào, như vậy sẽ làm cho biến hóa trên cơ thể của họ tăng lên, đây là vấn đề thứ nhất.”

“Vấn đề thứ hai, hiện tại thế giới chỉ có sáu cái, mà chúng ta đến những người ba người, cùng với mười ba loại đạo cụ, chúng ta cần xác định xem liệu có phải cùng một cái thế giới khớp với hai hoặc ba loại đạo cụ hay không.”

“Vấn đề thứ ba, cũng là vấn đề quan trọng nhất, cho dù mười ba người chúng ta toàn bộ tìm ra được thế giới tương ứng với đạo cụ, như vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì? Đạo cụ trong tay có tác dụng gì? Chữ ký sẽ nằm ở thế giới nào?”

“Còn một điều khác nữa cũng cần lưu ý, dựa theo quy tắc mỗi đêm phải có người tử vong của tranh, tối hôm qua rất có thể đã có người gặp phải bất trắc, vậy đạo cụ mất đi chủ nhân của nó có còn tác dụng gì hay không? Đạo cụ ấy liệu có bị chuyển sang người khác hay không? Đây đều là những việc chúng ta cần đi tìm hiểu cũng chứng thực.”

“Và cả bốn tân nhân biến mất kia nữa, chúng ta cần phải tìm ra họ, thời gian rất gấp gáp.”

Nghe Mục Dịch Nhiên nói như vậy, mọi người bất giác cảm thấy áp lực vô cùng, Kỳ Cường vội la lên “Vậy tụi mày còn ở đó lề mề cái mẹ gì! Mau mau——”

Hắn cũng không biết nên bảo bọn họ mau mau cái gì, vì thế dùng mắt nhìn chằm chằm Mục Dịch Nhiên, chờ đợi đối phương giống như mọi khi vạch ra cho mọi người một con đường rõ ràng minh xác, để bọn họ cảm thấy an lòng vững tâm.

“Nếu các thế giới này đều là nội dung trong các bộ phim hoạt hình cũ,” Mục Dịch Nhiên cũng không khiến hắn thất vọng, nói “Vậy thì Tần bác sĩ, Kha Tầm, Vệ Đông, ba người đã có thể xác định thế giới tương ứng với mình, đều trở lại nơi đó một lần nữa, thử hoàn thành câu chuyện mà thế giới đó thuật lại, dù cho là phim hoạt hình hẳn cũng sẽ có mở đầu và kết thúc, ba người thử đem nội dung đẩy đến kết cục xem có đạt được manh mối gì không.”

“Vậy còn anh meo?” Kha Tầm vội hỏi.

“Tôi đi tìm bốn người mất tích kia.” Mục Dịch Nhiên bình tĩnh đáp.

“Không được,” Lỗ tai mèo của Kha Tầm lại dựng lên như pháo, đây là biểu hiện của mèo đang nổi giận “Nếu anh không mau chóng tìm ra thế giới của Hải Lực Bố, anh sẽ biến thành đá, em không đồng ý—— méo! Khoan đã, hình như trong sáu thế giới này… không có thế giới của Hải Lực Bố a meo!?”

__________

Chú thích 

(*) Ngư Đồng : hay “Cậu bé đánh cá”, nội dung kể về ông lão đánh cá vớt được một cái chậu cá cẩm thạch, bên trong xuất hiện một chú bé “ngư đồng” giúp đỡ các dân chài trừng trị quan tham ở địa phương cùng giáo sĩ (người truyền giáo) nước ngoài.

(*) Ông hổ học võ (hay Lão hổ học nghệ): bên mình cũng có bộ này nè, tên là “Mèo dạy hổ”. Nội dung là con mèo dạy hổ học võ cơ mà giấu lại ngón võ trèo cây, cuối cùng hổ hung ác muốn ăn thịt mèo, mèo trèo lên cây chạy thoát, còn hổ không biết trèo cây nên đứng dưới ngó.



(*) Hải Lực Bố  : kể về một người thợ săn tên Hải Lực Bố, một lần vì cứu con gái của Long Vương mà đạt được một viên đá thần kỳ, ngậm vào miệng có thể hiểu được động vật nói chuyện, nhưng với điều kiện không thể nói cho kẻ khác nếu không sẽ bị biến thành người đá. Có lần Hải Lực Bố nghe động vật nói rằng mưa lũ sắp tới, bèn nói với dân làng nhưng không ai tin tưởng, cuối cùng Hải Lực Bố đành nói ra sự thật về viên đá, nói xong cả người cũng biến thành người đá.



(*) Cảnh sát mèo đen (tựa gốc là Hắc Miêu Cảnh Trưởng) : phim này trên mạng hình như có á, ai thích có thể tự tìm xem ha.



(*) Thần Bút Mã Lương : nội dung kể về một cậu bé rất yêu vẽ, cậu bé khổ tâm tập luyện nhưng ngặt nỗi chẳng có một cái bút nào, có đêm cậu mơ thấy có một ông già râu bạc tặng mình một cây thần bút, bị quan huyện tham lam bắt được cũng nhốt lại, Mã Lương vẽ ra một con ngựa để chạy trốn, nhưng lại bị đuổi theo, Mã Lương liền vẽ một cây cung bắt chết huyện lệnh.

Cuối cùng nghe bảo còn giết vua, ai thấy hứng thú có thể tự tìm hiểu nha =3=