Hơn bốn tháng sau, anh đến trường nhận bằng tốt nghiệp. Được xứng tên trên sân khấu với kết quả tốt nghiệp loại xuất sắc, anh cầm lấy bằng tốt nghiệp, đám phóng viên bao quanh anh...
- Lâm thiếu gia, xin cậu nói một chút về cảm xúc của cậu..
- Lâm thiếu gia. Chẳng hay cậu đã có bạn gái chưa?
- Lâm thiếu gia. Sau này cậu sẽ đến Lâm thị làm phải không?
- Lâm thiếu gia...
- Lâm thiếu gia...
Anh đau đầu chau mày lại.
- Tôi xin phép không trả lời những câu hỏi ngu xuẩn này.
Anh sải bước đi về nhà, bước vào phòng, trong lòng chỉ muốn thấy bóng dáng cô nhưng cô không có ở đây. Anh lại chạy xuống phòng khách tìm Lý Nguyệt Nguyệt.
- Mẹ. Vân Thanh đã đi đâu?
- Con bé nói nó muốn đi thăm mộ cha mẹ nó.
Anh nhanh chóng ra xe chạy đến khu mộ, nghe cô nói mộ của cha mẹ cô ở khu nghĩa trang nằm trong khu mộ Cố gia...
Anh đến nơi, thấy cô đang đứng trước hai ngôi mộ. Anh tiếng đến gần sau cây cột.
- Cha mẹ. Con bây giờ rất hạnh phúc. Tuấn Kỷ rất yêu thương con. Cha mẹ không cần lo lắng cho con.
- Vân Thanh.
Cô đang nói say mê, anh bước đến ôm lấy cô.
- Sao anh lại đến đây?
- Mẹ nói em muốn đi thăm mộ.
Cô nhìn vào mắt anh, đôi mắt đầy lo lắng, cô cười ôm anh.
- Em cũng không có rời khỏi cuộc sống của anh, anh lo cái gì.
- Làm sao không lo cho được. Em là tất cả của anh...
- Chúng ta về thôi.
Anh cúi đầu trước mộ cha mẹ cô sau đó ôm cô ra về. Trên đường đi không ngừng trò chuyện, chẳng mấy chốc đã đến nhà...
Anh đưa cô về phòng, ôm cô trong ngực, anh ấp áp.
- Anh tốt nghiệp rồi.
- Em cũng có thai rồi.
- Em nói cái gì?
- Em có thai.
Anh mừng quýnh nhảy dựng lên. Vội vàng vạch bụng cô ngắm ngía.
- Anh không thể tin được cái bụng nhỏ này lại chứa con của anh.
- Em cũng không tin. Lúc nảy bác sĩ nói em có thai, còn chiếu cho em xem cục cưng đang lớn dần trong bụng em.
- Vợ à. Hay chúng ta làm một chút vận động, sau này em sinh con thì biết khi nào mới được âu yếm em?
- Không được...
- Anh sẽ nhẹ nhàng.
Anh để cô nằm nghiêng một bên, bắt đầu cuộc kích tình nhẹ nhàng chưa từng có...
Sau khi ân ái xong, cô nằm trong ngực anh nhẹ cử động.
- Đừng động. Rất đau đó.
Anh đưa tay xoa bóp vùng eo của cô, lại xoa cái bụng nhỏ.
- Em ngủ đi. Anh đi nói chuyện với cha...
Anh để cô nằm giữa giường, đắp chăn lại cho cô sau đó nói chuyện với chủ tịch Lâm.
- Cha.
- Tuần sau đến Lâm thị đảm nhận chức chủ tịch.
- Vâng.
- Con chọn thư ký chưa?
- Thư ký là Đàm Linh, thư ký riêng là vợ con...
- Khá lắm. Cha nào con nấy.
Chủ tịch Lâm vỗ vỗ vai anh cười. Người phụ nữ của mình phải trói bên cạnh mình...
Sau đó một tuần, anh nhận chức chủ tịch Lâm thị. Về đến nhà, nhìn vợ yêu nằm trên giường vẫn còn ngủ anh hôn cô.
- Lâm phu nhân. Ngày mai đến công ty làm.
- Chủ tịch Lâm. Bây giờ anh không đi làm sao?
- Về xem em một lát rồi đi.
Anh cười hôn lên mũi cô, xinh đẹp như vậy làm sao anh nỡ rời...