Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió

Chương 6




Part 6: Ghen, Giải TỏaTrong suốt giờ học nó và hắn không ai nói với ai câu nào, hai người cứ như hai tảng băng trong lớp làm cho không khí trong lớp trở nên ngột ngạt một cách lạ thường , mọi người im lặng thinh thít lâu lâu chỉ có tiếng thầy cô giảng bài hay là tiếng bấm viết “reng reng reng” hết gời học mọi người thở phào nhẹ nhỏm, căn tin sau khi lựa chọn một chỗ ngồi lí tưởng nó đeo phone đọc sách bên cạnh còn có một ly capuchino đang nhâm nhi thưởng thức thì “ào” ai đó đổ nước cam vào ng nó

_Xin lỗi bạn mìh không cố ý bạn không sao chứ_Một cô bạn tóc vàng lên tiếq ríu rít xin lỗi, nó thấy vậy cũng không có ý định làm gì cô bạn đứng dậy nó bỏ vào nhà vệ sinh ,nó đâu biết ngay khi nó vừa đi thì có một nụ cườii nguy hiểm xuất hiện trên môi người ấy, nó lấy áo thay “cạch” nó nge có tiếng khóa cửa nhưng nó nghĩ chắc là có người nào đang ở phòng kế bên, mở cửa ra nhưng không được

_Có ai ngoài đó không giúp tôi với_Sau một hồi cố mở nhưng không được nó đành lên tiếng ,nhưng đáp lại nó là một sự im lặng, chuôq vào lớp học nhưng không thấy nó đâu hắn nghĩ chắc nó lại cúp tiết nên không nghĩ nhiều về nó nữa, giờ ra về khi đi qua đám nữ sinh

_Nghe nói phòng vệ sinh nữ bên dãy A không sử dụng được_Nữ sinh 1

_Uk đúng rồi đó, không biết chuyện gì vậy nhỉ_Nữ sinh 2

_Không biết có ai mắc kẹt trong đó không nhỉ, nếu mà mắc kẹt trong đó chắc chết quá nơi đó tôi nghe nói ghê lắm_Nữ sinh 3 bla bla.. hắn nghe thóang qua nhưng không liên quan gì đến mình nên đành bỏ về, 8 giờ p.m mãi không thấy nó về cả hắn và Bin đều lo lắng không yên

_Sao cô ta chưa về cơ chứ_Hắn

_Mày học chung lớp với em ấy sao lại nói như vậy_Bin

_Tao không biết tiết 4 không thấy cô ta vào lớp tao nghĩ là cô ta cúp tiết về nhà nhưng không ngờ lại không phải_Hắn nói troq nỗi hối hận

_Không thể ngồi như vậy được tap đi qua nhà em ấy hỏi thử_Nói rồi Bin chạy đi, còn hắn ở đó một mình hắn cố nhớ lại mọi chuyện và nhớ tới cuộc đối thoại của những nữ sinh khi chiều, tại chỗ của nó trong phòng không một bóng đèn những cơn gió mạnh làm cho những cành cây va vào nóc nhà tạo nên những âm thanh quái dị điều đó làm nó càng sợ hãi hơn, nó thu mình trong một góc, nó sợ nhất là bóng tối nhất là những lúc mưa gió như thế này càng làm nó nhớ lại kí ức về cái chết của bố mẹ nó, cả người nó bắt đầu những cơn run, lúc đầu chỉ là run nhẹ nhưng sau càng mạnh nó rơi vào tình trạng mơ hồ hôn mê, nói về hắn khi chạy đến đây thì thấy cửa khóa phá cánh cửa được hắn không ngừng gọi tên nó

_Tùy Anh cô có ở đó không ,Thùy Anh_Hắn điên cuồng tìm đến căn phòng cuối cùng hắn phát hiện có một vật thể đang co mình lại một chỗ hắn soi đèn thì đúng như dự đoán chính là nó, còn nó trong mơ hồ nghe có người gọi tên mình nhưng không tài nào mở mắt ra được, nó chỉ cảm nhận được cơ thể đã được người đó nhấc bổng lên, bệnh viện hắn và Bin ngồi ở ngoài phòng cấp cứu lo lắng đứng ngồi không yên *cạch* tiếng mở cửa bác sĩ bước ra

_Em ấy sao rồi bác sĩ_Bin ngay lập tức chạy đến

_Cô bé không sao, chỉ hỏang sợ quá nên mới dẫn tới hôn mê với lại ăn uống không đâỳ đủ nên mới ngất các cậu đừng lo lắng chăm sóc chu đáo là được_bác sĩ nói rồi rới đi, nó được chuyển phòng hồi sức Bin ngồi bên giường nắm lấy bàn tay nó, rồi nhìn nó một cách âu yếm đầy yêu thương, hành độq đó đã làm trái tim hắn đau thắt lại

_Mày yêu Thùy Anh nhiều lắm sao_Hắn khổ sở lên tiếng, lần đầu tiên hắn cảm thấy khổ sở như vậy đối với hắn con gái không thiếu gì nhưng không hỉu sao hắn chỉ ngĩ về nó, nhưng khổ nỗi người bạn thân của hắn cũq để ý đến nó điều đó làm hắn không khỏi đau lòng

_Ừk tao yêu em ấy nhiều lắm , yêu hơn cả mạng sống mình_Bin mỉm cừơi nhẹ nói, điều đó càng làm hô hấp của hắn trở nên khó khăn hơn

_Mày biết không tao sẻ dùng tính mạng này bảo vệ em ấy, sẻ yêu thương bù đắp những tổn thươq suốt 11 năm qua một mình em ấy chịu đựng, tao sẻ không để ai đụng đến em ấy ,kẻ nào làm bé Bi của tao tổn thươq tao sẻ khiến kẻ đó sống không bắng chết_Bin kiên quyết nói còn hắn mơ hồ như hiểu được điều gì đó

_Bé Bi cái tên đó không phải là của em gái mày sao, chẳq lẻ Thùy Anh chính là....

_Ừk Thùy Anh chính là bé Bi là *em gái* của tao_Bin nói trong hạnh phúc, anh đâu biết khi nghe đcược hai từ em gái phát ra từ miệng anh hắn đả vui mừng hạnh phúc đến nhường nào

_Vậy sao chúc mừq mày tao thật không ngờ_Hắn vui vẻ nói rồi cả hai lại bắt đầu nói chuyện vui vẻ.