Chương 32. Đối chọi gay gắt.
"Mỗi ngày Tiếu tổng đều có rất nhiều chuyện cần làm, em phải ghi nhớ phân loại dựa theo nặng nhẹ, sau đó sắp xếp thời gian hợp lý, đây là cơ sở thông tin chị đã làm trước đó, còn vài thứ phải nói với em..."
Hàn Linh Hi chống cằm ngồi một bên cạnh bàn làm việc, Hứa Hân đang nói với mình công việc nào thư ký cần phụ trách, kiểm soát những thông tin gì. Nghỉ việc để ở nhà làm bà chủ gia đình không có tiếng tăm gì, thật sự hạnh phúc? Nhìn nụ cười trêи khóe mắt của chị, vốn là không có chút cảm giác đau buồn gì với việc từ chức.
Đừng nói là để cô thoát ly xã hội này ở nhà giúp chồng dạy con, chỉ riêng việc nghĩ đến những thứ củi gạo dầu muối tương dấm trà đó cũng đủ khiến Hàn Linh Hi muốn đau đầu, còn cả tạp dề xấu xí và phòng bếp nhơm nhớp đó, không tới ba năm là đã có thể khiến cô từ bạch cốt tinh nơi làm việc biến thành thiếu phụ luống tuổi có chồng rồi, điều này đối với người thích cái đẹp như Hàn Linh Hi mà nói, không thể nghi ngờ chính là một loại tàn khốc.
"Chị thật sự muốn đi?"
"Tới nước này rồi, chẳng lẽ còn giả à?"
Hàn Linh Hi có chút buồn rầu, hỏi lại lần nữa: "Anh ta thật sự đáng để chị từ bỏ nhiều vậy à? Chị có biết một người phụ nữ thay đổi trạng thái cuộc sống của mình, cần nhiều can đảm lắm không?"
"Thật ra dần dần em sẽ phát hiện ra, thay đổi vì người mình thích cũng không phải là một loại hy sinh, mà là cam tâm tình nguyện, em sẵn sàng chấp nhận, và biết làm thế nào để hưởng thụ."
Hứa Hân nở nụ cười vui vẻ, "Bây giờ chị có giải thích với em thì có thể em vẫn sẽ không thể hiểu, bởi vì em chưa từng có loại trải nghiệm này, không thể nào cảm nhận được đồng cảm. Linh Hi à, nhân cơ hội tuổi trẻ xinh đẹp, nhanh tìm một người đàn ông tốt ổn định đi, đợi..."
"Tiểu Hàn, em vào đây một chút."
Bỗng nhiên Tiếu Mặc mở cửa phòng làm việc, nói chuyện với Hàn Linh Hi. Hứa Hân lập tức ngừng chủ đề, le lưỡi với Hàn Linh Hi giục cô đi nhanh đi.
"Tiếu tổng, có gì cần em làm sao?"
Hàn Linh Hi đi vào phòng làm việc của Tiếu Mặc, người đàn ông ấy đang tìm gì đó trong ngăn kéo. Thấy Linh Hi đi vào anh ta gật đầu ra hiệu, lấy ra hai tấm thiệp mời bỏ lên bàn.
"Xí nghiệp rượu vang Đại Đường có một tiệc thưởng thức rượu lúc tám giờ tối nay, sẽ mời rất nhiều người tham gia, ở đây có hai tấm thiệp mời, em cầm đi, tan tầm về nhà thay đồ thích hợp qua bên kia tìm anh, anh dẫn em đi nhận biết vài người quen cũ, lăn lộn cho quen mặt, sau này làm việc cũng dễ hơn."
Anh ta đan hai tay lại đặt lên bàn, nhìn Hàn Linh Hi đột nhiên hỏi: "Linh Hi à, vào công ty mấy năm rồi?"
Hàn Linh Hi cân nhắc ý tứ Tiếu Mặc nói, suy nghĩ một lúc trả lời: "Hơn bốn năm."
"Ừ, coi như cũng không ngắn."
"Như em đã biết, cô ấy lựa chọn vì hạnh phúc của đời mình không có gì đáng trách cả, chỉ là công việc vẫn phải có người làm, chuyện sau này Hứa Hân sẽ giao lại cho em, đây là đề nghị của cô ấy, cũng là ý của anh, từ ngày đầu tiên em vào công ty, ấn tượng của anh với em cũng không tệ, chỉ là người trẻ tuổi luôn có nhiều góc cạnh rõ rệt, quá quyết đoán, còn cần rèn luyện, quan hệ giữa các cá nhân co giãn có chừng mực, biết nắm và thả. Linh Hi, anh có thể thấy được cố gắng và thay đổi của em, làm cho tốt, nền tảng này của anh không thiếu cơ hội cho em phát triển."
Lời nói thấm thía này khiến Hàn Linh Hi cảm thấy bất ngờ lại có chút được ưu ái mà sợ, cô biết Tiếu Mặc bận rộn nhiều việc, lại nhiều xã giao, biết người giao thiệp bên cạnh anh đều có địa vị nhất định, nếu sẵn sàng dẫn mình đến giới thiệu cho những người đó, nói rõ anh vẫn luôn giữ thái độ tích cực với công việc của mình.
"Em biết rồi, cảm ơn Tiếu tổng."
Tâm trạng cả ngày đều tốt lên vì cuộc trò chuyện này với Tiếu Mặc, Hàn Linh Hi tan làm về đến nhà liền lập tức đến tủ quần áo chọn trang phục, cô rất xem trọng buổi tiệc rượu này, tuyệt đối không thể vì sơ sót của bản thân mà làm tổn hại mặt mũi của Tiếu Mặc.
"Linh Hi, cậu đang làm gì vậy?"
Chu Đình Vũ đi vào cửa, ngang qua phòng ngủ của Hàn Linh Hi, thấy cô gái kia đang ném rất nhiều đồ trêи giường, có hơi khó hiểu, "Tối còn phải ra ngoài à?"
"Ừ, đêm nay xí nghiệp rượu vang Đại Đường có một tiệc thưởng thức rượu, Tiếu tổng nói tôi tham gia với anh ấy." Hàn Linh Hi vừa thay quần áo vừa trả lời, "Tôi đang chọn bộ váy thích hợp."
Chu Đình Vũ gật đầu, "Vậy thì rất tốt, cậu chuẩn bị cẩn thận."
Từ lúc Chu Đình Vũ ngã bệnh đến khi khỏi hẳn, quan hệ tương tác giữa hai người hài hòa hơn rất nhiều, mặc dù thi thoảng hành động đối phương sẽ khiến mình hoang mang, nhưng Hàn Linh Hi cũng không có nghiên cứu kỹ, dù sao cũng không có ảnh hưởng gì lớn đến sinh hoạt chung.
Chọn một chiếc váy màu đỏ treo trong tủ mặc vào, lắc qua lại trước gương cảm thấy quá huênh hoang, sợ là đến lúc đó không làm nền tốt cho Tiếu Mặc ngược lại đoạt danh tiếng của anh ấy, khách áp đảo chủ, nên đổi lại một cái màu nhạt.
Chỉ là cái váy này, nên phối trang sức gì đây? Hàn Linh Hi cau mày nhìn lướt qua hộp trang sức của mình, loại màu khiêm tốn này bình thường cô rất ít mặc, mua trang sức thì chưa từng suy nghĩ tới, bây giờ nhìn lại, hình như không có gì hợp.
Không biết Chu Đình Vũ vào phòng ngủ vào lúc nào, đứng sau lưng cô, cũng nhìn vào trong hộp trang sức, cho ra kết luận như Hàn Linh Hi. Cô hơi trầm tư, đến phòng ngủ của mình lấy cái hộp hồng nhạt mà Khương Tử Doanh tặng mình, cầm quay lại phòng Hàn Linh Hi để lên bàn.
"Mình cảm thấy cái này khá hợp với váy của cậu."
"Cậu mua vòng tay và bông tai như vậy từ khi nào vậy?"
Hàn Linh Hi mở hộp ra, hai mắt tỏa sáng, thích ngay lập tức, cô cầm lên để dưới ngọn đèn quan sát, chế tạo tỉ mỉ, tạo hình đặc biệt, đúng là đồ tốt.
"Không phải mua, khách hàng tặng sản phẩm khái niệm, muốn bọn mình cho chút ý kiến. Trêи cổ áo váy của cậu có đường viền trang trí, độ cong vừa vặn, đề nghị không cần đeo dây chuyền, nên dùng bông tai và vòng tay làm điểm nhấn là được. Trang sức trêи người quá nhiều, ngược lại sẽ có vẻ rườm rà."
Hàn Linh Hi gật đầu, nghĩ Chu Đình Vũ phân tích hợp tình hợp lý.
"Cảm ơn, cái này cho tôi mượn dùng một hôm đợi tiệc rượu xong sẽ trả lại cậu sau."
"Không cần khách sáo đâu." Chu Đình Vũ cũng không để ý đến, "Cậu thích, tặng cho cậu cũng được."
------------------------------------------
Tám giờ tối, Hàn Linh Hi chạy tới nơi tiệc thưởng thức rượu đúng hẹn, cầm thiệp mời giao cho người chào đón ở cửa bữa tiệc, cô đi thang máy đến đại sảnh lầu hai tìm Tiếu Mặc.
Trong hội trường trang trí tao nhã, tráng miệng rượu đỏ sắp xếp đầy đủ, giữa sân có một tháp ly vang đỏ, thổ cẩm hồng đỏ chảy từ trêи xuống, nhìn như vậy, muốn không chú ý cũng khó.
Tiếu Mặc đứng cách tháp rượu vang không xa, đang nói chuyện với vài người đàn ông.
Lúc ngước mắt lên nhìn lơ đãng thì thấy Hàn Linh Hi đứng ngoài cửa, vẫy tay ý bảo cô nhanh sang đây.
Hàn Linh Hi cầm túi xách tránh người xung quanh đi qua bên cạnh Tiếu Mặc, "Tiếu tổng."
"Đây, tôi giới thiệu với mọi người một chút." Tiếu Mặc cười khanh khách kéo Hàn Linh Hi sang, vịn bả vai cô nói với người bên cạnh: "Đây là trợ lý của tôi, Hàn Linh Hi, khi Tiểu Hân nghỉ việc, cô ấy sẽ thay thế vị trí thư ký, sau này qua lại, còn xin mọi người thông cảm nhiều hơn."
"Linh Hi, vị này là Kim tổng của xí nghiệp rượu vang Đại Đường, bên cạnh chính là Ngô tổng thanh tra giám đốc điều hành Thiên Uy Quốc tế, còn vị này là bạn của của anh, Lý tổng Triệu thị."
Hàn Linh Hi lịch sự chào hỏi với mọi người, Kim tổng bắt tay với cô, vỗ tay nói: "Ơ kìa, Tiếu tổng, bên cạnh anh không chỉ có mỹ nữ như mây, mà còn thông minh lanh lợi, đúng là làm người ta hâm mộ mà! Tôi thấy cô Hàn đây rất hợp duyên, thế nào, để cô ấy đến Đại Đường của tôi làm việc được chứ? Tôi đang cần một quản lý PR đây."
"Kim tổng nói đùa," Tiếu Mặc gật đầu, "Bên người Kim tổng chẳng phải đầy nhân tài sao, chỗ nào cần phải đào góc tường bên tôi chứ? Tiểu Hàn cũng là nhân viên tôi khá coi trọng, thứ lỗi tôi không thể nhịn đau cắt thịt được."
Kim tổng cười ha ha, chỉ chỉ Tiếu Mặc, trêu đùa nói: "Anh đó anh đó, keo kiệt mà! Được rồi, các vị cứ trò chuyện đi, cứ chơi tự nhiên, có gì cần thì gọi trợ lý của tôi, tôi đi chào hỏi với các khách mời trước."
Hàn Linh Hi mỉm cười phất tay với anh ta, tò mò quan sát xung quanh, ánh mắt bị một bóng người thướt ta hấp dẫn.
Là Khương Tử Doanh?
Tối nay, người phụ nữ này mặc một bộ váy dạ hội màu đỏ, vô cùng chói mắt dưới ánh đèn, gương mặt khoa trương và lớp trang điểm diễm lệ, như là một ngọn lửa đam mê, rất khó khiến người ta không chú ý, lúc này đã có rất nhiều người đang nhìn cô.
"Khương tổng! Ngưỡng mộ tên tuổi đã lâu, cuối cùng cũng đợi được cô!"
Kim tổng niềm nở tiến lên đón bắt tay với Khương Tử Doanh, "Rượu mới hôm nay, giữ lại đợi cô mở đấy!"
"Kim tổng nể mặt để tôi đến làm khách mời, đây là vinh hạnh của Tử Doanh." Khương Tử Doanh mân môi khẽ cười, tựa như một loại trực giác, tầm mắt quét qua đám người nhộn nhịp, xa xa phía sau Kim tổng, giao nhau với ánh mắt của Hàn Linh Hi trong không khí.
Trợ lý Hàn ở đây, chắc là Tiếu Mặc dẫn tới, có vẻ như đánh giá cô ấy rất cao. Khương Tử Doanh âm thầm suy nghĩ, lúc tầm mắt chuẩn bị thu hồi thì đảo qua vành tai Hàn Linh Hi, ý cười trong mắt lập tức ngưng lại.
Nếu như đôi mắt và trí nhớ của mình không sai, thì bông tai kia là đồ mình tặng cho Chu Đình Vũ, tại sao lại trêи người Hàn Linh Hi?
Hàn Linh Hi đã chuyển ánh mắt sang nơi khác, vẫn chưa chú ý đến cái nhìn chăm chăm của Khương Tử Doanh, cô đang bắt chuyện với cô gái bên cạnh, khi nói cười tùy tiện giơ tay lên vuốt tóc.
Khương Tử Doanh lại chú ý tới vòng tay lấp lánh trêи cổ tay cô, giống nhau như đúc với cái mình đưa cho Chu Đình Vũ. Ánh mắt cô dần dần trở nên lạnh thấu xương, trái tim như được ánh mắt kia chiếu rọi, dần dần lạnh xuống.
Cô rất thất vọng đối với Chu Đình Vũ, lại vì thế mà cảm thấy tổn thương, vòng tay và khuyên tai mình làm vì cô, chỉ thuộc về một mình cô, cô gái ấy không thèm quan tâm bao nhiêu, qua tay là có thể đưa cho người khác? Hơn nữa Hàn Linh Hi này, rốt cuộc cô ta và Chu Đình Vũ có quan hệ ra sao, có thể khiến Chu Đình Vũ bất chấp nguy hiểm kéo cô ta thoát khỏi cảnh khốn khó, còn tùy tiện chắp tay tặng đi tâm ý của mình?
Khương Tử Doanh đi về phía đám đông, đứng ờ gần quan sát Hàn Linh Hi, thấy Hàn Linh Hi đi về hướng nhà vệ sinh, liền bám theo một đoạn.
Đến nơi yên tĩnh ít người, Khương Tử Doanh khoanh tay đứng ngoài cửa chờ Hàn Linh Hi đi ra từ phòng vệ sinh định quay lại, giơ tay ra bắt lấy cổ tay cô.
Khi lướt qua vào người bên cạnh, Hàn Linh Hi cúi đầu suy nghĩ, không biết người bên cạnh đi qua là ai, bỗng nhiên bị kéo cổ tay, Hàn Linh Hi hoảng sợ, cô quay đầu thấy Khương Tử Doanh, khó hiểu hỏi: "Khương tổng? Cô làm gì thế?"
***
Tác giả + editor: Chu cô nương có yêu con gái hay không thì sau này sẽ rõ. Nội dung truyện đang dần dần mở ra. Khi nào yêu nhau, yêu nhau từ khi nào chỉ hai người biết.