Hoa Hồng Của Lương Hiện

Chương 50




"Trước khi muốn mang đi nơi khác hãy ghi rõ nguồn,đó là hành vi tôn trọng chất xám một cách văn minh "

- -----------------------------

“Oa, Là nhà vô địch quyền anh năm nay, nghe nói giải thưởng anh ta đoạt được rất có tiếng ở bên nước ngoài và ở Nam Thành, cậu nhìn xem, là người trong câu lạc bộ "PARROT" Lâm Hề Già dùng bả vai hơi va vào vai Minh Tự"Minh Tự,hình như càng nói thì tớ càng cảm thấy Lương Hiện là người đàn ông rất tuyệt vời, chỉ bằng việc tuỳ tiện mở ra một câu lạc bộ đã có thể kiếm ra được không ít tiền "

Trong khi Lâm Hề Già đang nói chuyện, Minh Tự ở bên cạnh đã mở Weibo của mình.

Tìm kiếm nóng có tên #PARROT #QuyenVuong vẫn chưa leo lên top 1 cho nên bắt buộc bạn phải nhấp vào mục "Xem thêm" để xem.

Ồ,đứng vị trí thứ 11.

Minh Tự bấm vào một trang chứa thông tin tuyển thủ A đã giành được đai vàng trong giải thi đấu MMA năm nay.

Bên trong đăng tải rất chi tiết quá trình thi đấu và ở giữa bài, thông tin thậm chí còn không tiếc lời khen ngợi nhà vô địch mới.

Weibo này được chuyển tiếp bởi Cục thể thao Bình Thành, các phương tiện truyền thông chính thức khác và cuối cùng là big V với vô số cư dân mạng tham gia cuộc thảo luận bên dưới bài viết.

Trong vài phút ngắn ngủi, thứ hạng ban đầu đã tăng lên hai vị trí.

"Nhà vô địch quyền anh năm nay cậu nhìn xem,có phải rất soái không. Nghe nói anh ta vẫn còn là một sinh viên đại học. Aizz,còn quá trẻ..." Lâm Hề Già không khỏi thở dài. (Đoạn này làm tui nhớ tới Không thể ngừng yêu em của Mạch Ngôn Xuyên ghê 🤧)

Có hai bức ảnh trong bài phóng sự đưa tin, một bức là võ đài quyền anh, bức còn lại là bức ảnh nhà vô địch quyền anh năm nay.

Anh ấy khá cao và hơi có nét vô cùng đẹp trai, thân hình trông khá cân đối lại vừa rất phong độ đầy vẻ nam tính.

Bên dưới khu vực bình luận gần như là bị tê liệt bởi một lượng lớn Fans hâm mộ.

Đánh bại được các kỳ thủ nước ngoài soái ngôi vô địch quyền anh là một điều khá khó để nó có thể xảy ra với một nước như Trung Quốc cho nên tin tức này vẫn không ngừng được đăng tải và chuyển tiếp, không những thế, nhà vô địch quyền anh năm nay còn là người có giá trị nhan sắc rất cao, thu hút hàng ngàn fan hâm mộ nữ.

“PARROT” vì thế cũng được đưa vào tầm nhìn chăm chú của công chúng.

“Quả thật rất soái.” Minh Tự xem ảnh chụp,sau đó lại tùy tiện nhấn vào thẻ tag “PARROT”.

“A a a a a a là tuyển thủ tôi thích nhất ở câu lạc bộ PARROT!! Vì truy đuổi anh ấy tôi đã dành trọn 3 năm chiếm đóng ở hàng ghế khán giả xem anh ấy luyện tập trong câu lạc bộ [ cười khóc ] sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha nhà trên xem ra cũng chịu thảm đủ rồi ”

"Nhưng trận đấu thật tuyệt! Tôi đã xem nó cực kỳ phấn khích!!"

"Tôi biết tôi biết, câu lạc bộ PARROT đúng không! Những trận đấu ở đó tôi cảm thấy hơi bị gọi là siêu xuất sắc luôn! Trường đâú ở đó nữa, cũng rất là tuyệt vời."

"Tôi là người ở phía Bắc không biết câu lạc bộ này ở đâu, nhà trên biết xin chỉ đường cho tôi."

"Nó ở số 6 khu Thụy Hi, quận An Bình. Tên đầy đủ là câu lạc bộ võ thuật tổng hợp PARROT, đặc trưng ở đó là biển hiệu màu đen trông rất khí phách."

"Tôi có một chút ấn tượng về nó nhưng không phải là nó đã bị đóng cửa rồi sao?"

“Không có nha, họ chỉ thay đổi ông chủ và giữ lại toàn bộ người cũ. Người quản lý của họ là người quen cũ của tôi đã nói như thế."

“Khẳng định là lần này kiếm được rất nhiều tiền cho câu lạc bộ”

“Lặng lẽ tiết lộ thêm cho cậu một bí mật, ông chủ ở đó nghe nói là chỉ tùy tiện đầu tư chơi chơi vào đó thôi cho nên không quan trọng là nó cuối cùng có sinh ra lợi nhuận gì hay không mà không chỉ vậy, tôi còn nghe nói ông chủ ở đó siêu soái…”

“Fuck”

“Huhu Tôi muốn trở thành vợ ông chủ”

“Muốn làm vợ ông chủ +1”

“……”

Minh Tự: “?”

Vợ ông chủ đang ở chỗ này đây này!

Cô chụp một bức ảnh ném qua cho Lương Hiện sau đó chờ xem anh sẽ làm sao để cầu sinh mình tha thứ.

Anh ấy không biết sắc đẹp là thứ không thể tùy tiện phô ra bên ngoài sao?

Nhìn ảnh vừa mới xác nhận gửi thành công, đã nghe thấy Lâm Hề Già kêu một tiếng “Cái gì!”

Minh Tự nhìn sang "Có chuyện gì vậy?"

“Phùng Thi Như… Cô ta nhấn share bài viết?” Ánh mắt Lâm Hề Già hiện lên vẻ khó hiểu “Cô ta mà cũng thích mấy cái thể loại thi đấu này sao? Cậu nói xem xem, cô ta thật sự thích hay là vì cái gì khác…?”

Lời nói còn chưa nói xong, điện thoại di động đã bị Minh Tự cưỡng đoạt.

Quả nhiên,trên trang chủ Phùng Thi Như cho thấy rằng chính cô ấy vừa share bài viết này cách đây vài phút trước.

Trong khu vực bình luận, một fan hâm mộ đã gõ một chuỗi kí tự khá dài “??? Như Như thì ra cũng thích xem”

“Thì ra cô ấy cũng có sở thích giống tôi!”

“Như Như hình như cũng là người đến từ Bình Thành thì phải, ô ô, nếu được gặp cô ấy ở PARROT một lần thì tốt biết mấy!”

“Yên lặng hỏi một câu PARROT rốt cuộc là mọi người đang nói về cái gì thế?”

……

Rất hiếm khi Minh Tự kiên nhẫn kéo bình luận trên Weibo của một người xem từ đầu đến cuối rồi quay lại đầu trang xem Phùng Thi Như trả lời cho câu hỏi “Nếu được gặp cô ấy ở PARROT một lần” thành “Bạn thử đoán xem”.

Tuy rằng câu trả lời đó không sai hay có điều đáng nghi gì nhưng không biết tại vì sao trong lòng cô luôn cảm thấy rằng nó không hề đơn giản như vậy.

Lâm Hề Già không ngại dùng những lời ác ý suy đoán “Minh Tự, cậu có đang nghĩ giống tớ không, cô ta giống như là đang muốn tiếp cận Lương Hiện!”

Cách nghĩ này không phải là không thể, con người Phùng Thi Như này từ lúc học cao trung đã để lại cho người ta ấn tượng quá sâu, nhìn bề ngoài thanh thanh thuần thuần yếu đuối dễ bị tổn thương nhưng bên trong thì vô cùng tăm tối, mua chuộc lòng người bằng vẻ bề ngoài.

“Cô ta dám” Minh Tự ném lại điện thoại cho Lâm Hề Già, khoanh tay nhìn lướt qua “Thu thập cô ta đến cặn bã đều không chừa.”

“Nương nương quả thật là anh minh!” Lâm Hề Già đưa tay lên vừa nói vừa thực hiện động tác cúi đầu thuần phục.

- --Đăng tải duy nhất tại Fb:Nhà Ninh Hinh và Wattpad GaniiHin------

Sau lần chạm mặt nhau trong bữa tiệc rượu ngày hôm đó, Minh Tự cùng Phùng Thi Như tính ra cũng đã rất lâu rồi không có liên lạc hay gặp mặt, TV và Weibo cũng tương tự như thế, đã rất lâu rồi không có xem qua.

Nếu không phải nhờ cái share kia của Phùng Thi Như hôm nay thì có lẽ Minh Tự đã quên mất rằng Phùng Thi Như trước đây đã từng yêu thầm Lương Hiện một cách mù quáng thế nào.

Tóm lại,câu chuyện giữa họ năm đó một phần cũng bởi vì chuyện này mà khiến cho Phùng Thi Như phản bội, âm thầm liên kết với Sầm Tâm Nhạn theo dõi và báo cáo với bà ta tất cả hoạt động của cô, từ một người nhân danh bạn tốt một bước trở thành người không khác gì kẻ qua đường.

Minh Tự tuy rằng có xích mích với Phùng Thi Như nhưng rốt cuộc nó cũng không đủ lớn khiến cô phải giữ nó đinh ninh trong lòng. Huống chi.... chuyện lúc trước căn bản cũng không phải hoàn toàn là do Lương Hiện, đó là nhân phẩm Phùng Thi Như.

Cô có thể không quan tâm đến con người lối sống của cô ta nhưng quan hệ của cô với Lương Hiện bây giờ đã khác hoàn toàn lúc trước rồi cho nên cái gì nên hỏi thì vẫn phải hỏi.

Vì thế vào tối hôm đó, khi Lương Hiện trở về liền nhìn thấy một màn.

Trên ghế sô pha của phòng khách,Minh Tự an vị ngồi thẳng lưng, hai chân bên dưới bắt chéo,hai tay thậm chí còn đặt lên thành ghế hai bên.Mà phía sau cô bất ngờ còn có Thạch Thái - người có chút bất mãn vì bị anh cưởng chế bỏ lại nhà ban sáng và Hạ Tuế - một con chim ngu ngốc chỉ nói ra được vài câu nhàm chán lúc này giống như cũng quyết định theo phe Minh Tự.

Nhìn cả ba cứ vậy mà nhìn chằm chằm mình giống như là đang mở một phiên tòa xét xử mà anh,chính là một tên tội phạm gây án.

“Có còn đau bụng không em?” Lương Hiện vừa đi vừa hỏi Minh Tự, lúc vừa đến sô pha, chuẩn bị muốn giơ móng vuốt ra ôm ôm thì bị ngăn cản “Không cho ôm.“

Từ nét mặt và động tác này cho thấy chính là biểu hiện của việc "Em đang tức giận".

Lương Hiện dừng hành động, hơi có chút khó hiểu nhìn cô.

Minh Tự đối với thái độ khó hiểu này của anh chỉ đơn giản là làm động tác chỉ tay sang một bên với giọng điệu rất nghiêm túc "Ngồi xuống đó. Em có một số câu hỏi cần hỏi anh."

Còn đặc biệt rất nghiêm khắc.

Lương Hiện lùi lại một bước, vươn tay cầm cái gối dựa thả qua một bên sau đó mới ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, nghiêng người về phía bên này, cười nói: "Có chuyện gì xảy ra vậy??"

“Gần đây anh và Phùng Thi Như đã liên lạc với nhau có phải không?” Minh Tự nghiêng người,sau đó dùng ngón tay dí lên mũi anh “Thành thật trả lời cho em, không được nói dối, cũng không được nói mấy lời vô nghĩa.”

Lương Hiện thu lại nụ cười “Không có.”

"Cô ta có thường đến câu lạc bộ của anh không?"

“Không có ấn tượng.”

“Vậy còn lúc học cao trung,anh đã từng thích qua cô ta?”

Thấy Lương Hiện đưa qua một ánh mắt vô cùng chính trực về phía mình, Minh Tự cũng không chịu thua kém, cô đưa mắt nhìn lại.

Khóe môi anh cong lên một vòng cung “Không có.”

Nâng chân mình đặt an ổn trên đùi Lương Hiện sau đó khẽ hừ một tiếng “Cô ta share bài viết nói về người trong câu lạc bộ của anh? Anh nói em nghe thử xem, rốt cuộc lúc đó anh đã có cảm tưởng như thế nào?”

Lịch trình làm việc của Lương Hiện ngày hôm nay có thể nói là vô cùng bận rộn, liên tiếp tham dự ba cuộc họp quan trọng sau đó tiếp tục xử lý một số tài liệu,đừng nói tới Weibo, ngay cả thời gian muốn chạm vào điện thoại di động cũng không có.

Anh nắm lấy cẳng chân của cô, đem ống quần kéo kéo xuống che lại mắt cá chân “ Weibo gì?”

“Thành thật lại cho em,Fan trên Weibo đều đang đẩy thuyền anh với Phùng Thi Như!” Minh Tự thu chân, từ trên sô pha ngồi dậy, đem điện thoại đưa tới trước mắt cho anh nhìn “Anh nhìn xem!”

Lương Hiện nhân cơ hội ôm lấy eo cô sau đó lại đem cô ôm ngồi trên người mình, cằm gác ở hõm vai “Xem xem.”

Giọng anh rất thấp, hơi có chút nghèn nghẹn, hơn nữa hơi thở nóng bỏng còn lướt qua tai, giống như một loại cám dỗ khiến người ta khó lòng kìm chế.

“Câu lạc bộ đã được bàn giao toàn bộ lại cho quản lý Triệu, thủ tục hoàn tất có lẽ hai ngày nữa sẽ xong. Cho nên trước mắt anh chỉ là một nhà đầu tư ở đó và không cần thiết phải đi qua đi lại xem tình hình.” Lương Hiện đem điện thoại đặt sang một bên.

“Nếu anh giấu giếm việc mình đã tiếp xúc qua với cô ta thì.....đừng nghĩ đến việc em sẽ tha thứ. Loại người như cô ta em thật sự vô cùng chán ghét, cho nên anh phải đứng cùng chiến tuyến với em.” Minh Tự bắt đầu giở giọng uy quyền.

“Được ” Lương Hiện mỉm cười “Cho nên tình huống bây giờ là.....bởi vì cái này mà từ lúc vào cửa em đã bày ra sắc mặt như thẩm phán với anh?”

“Em còn chưa nói xong cái gì với cái gì.... ” Minh Tự nói xong, cố gắng thoát ra khỏi người anh nhưng Lương Hiện lại bất ngờ siết chặt lấy eo và thắt lưng khiến cô không thể nào cử động.

Một lúc sau, Minh Tự rốt cuộc cũng an tĩnh dựa cả người lòng anh chọc chọc yết hầu,tính tình tùy hứng lại nổi lên "Suýt nữa thì quên mất, chuyện anh nhốt em ở nhà em còn chưa tính xong với anh đâu. "

“Hợp đồng anh cho người bàn bạc ký giúp em” Lương Hiện siết chặt cổ tay cô “Coi như lập công chuộc tội với em có được không?”

Phải mất hai giây sau, Minh Tự mới nghe và hiểu.

“Làm gì ” Cô không kìm được cong cong khoé môi “Muốn bao dưỡng em sao? Nói trước,em không hề dễ nuôi.”

Lương Hiện liếc mắt nhìn cô một cái “Em biết bao dưỡng là phải làm gì với làm gì không??”

" Em xác định là bản thân em tình nguyện sao?"

Minh Tự thu cái vẻ mặt khích bác Lương Hiện lại, một bộ giống như là đang e sợ anh sẽ làm gì cô ngay lúc này.

Lương Hiện cười hôn lên má cô "Bụng còn đau không em?"

“Không đau nữa.”

“Kem ly trong tủ lạnh có lén lút chạy vào ăn vụng không?”

“Không có.”

Lương Hiện " Thật sự?"

" Nếu không chốc nữa anh sẽ đến đó kiểm tra lại một lần!"

“Hừ, tùy anh.”

Mặc dù Minh Tự và Lương Hiện nói chuyện với nhau không khác gì đấu võ mồm nhưng không khí giữa họ luôn luôn là vô cùng hài hoà và trông khá vui vẻ.

Lương Hiện thực ra không phải là người có tính cẩn thận, nhưng với cô, anh thỉnh thoảng giống như biến thành một người mẹ.

Mà cô cư nhiên lại rất thích điều này.

- ----Đăng tải duy nhất tại Fb:Nhà Ninh Hinh và Wattpad GaniiHin------

Qua hai ngày sau, bản hợp đồng ký kết đúng hẹn đưa đến.

Theo lời của Lâm Hề Già thì từ nay cô đã sở hữu cho riêng mình một cửa hàng nhỏ hai tầng rộng hơn 200 mét vuông trong khu thương mại cao cấp Bình Thành, nói cách khác, từ nay cô đã có bất động sản của riêng cô.

Nghe có vẻ rất lợi hại nhưng kỳ thật đó chỉ là một cửa hàng cao cấp nho nhỏ.

Bản hợp đồng được gửi cùng với một vài xấp tài liệu dày cộp, Minh Tự đặt bản hợp đồng của cửa hàng xuống và lật xem nó "Đây là cái gì?"

“Tất cả tài sản đều do anh đứng tên.” Lương Hiện đặt một cốc nước nóng trước mặt cô, chống một tay lên lưng ghế. Bóng đổ xuống bàn làm việc tạo thành một vòng tròn khá mờ nhạt đem cô trực tiếp bao phủ.

Sấp tài liệu này bao gồm câu lạc bộ PARROT, đại lý cửa hàng xe hơi, câu lạc bộ đua xe ở bên nước ngoài và một số công ty công nghệ năng lượng mới nổi trong những năm gần đây, thậm chí còn có cả 50% vốn công ty đầu tư nhiều loại lĩnh vực khác nhau.

Minh Tự xem lướt qua chúng một lần, sau đó ngước mắt nhìn anh một cái “Những thứ này...là anh đang muốn khoe khoang của cải với em sao?"

Lương Hiện mỉm cười xoa xoa tóc cô “Cho em xem thực lực của người muốn bao dưỡng em?”

Minh Tự còn chưa kịp nói chuyện đã thấy anh mở một trang tài liệu ở góc bàn, dùng ngón tay mảnh khảnh gõ vào khung chữ ký "Chỗ này,cũng là mời em đến làm phu nhân."

- -----Edit:Ninh Hinh------

Lời edit: Dân tình chửi sấp mặt vì không beta cho xong bộ " Cho em một chút ngọt", " Không về" mãi không cập nhật chương mới, " Hoa hồng của Lương Hiện" điều đặn vài hôm nay lại mất dạng 🤧 Tuii cảm thấy tuii hơi lung tung bừa bộn lắm rồi 😑