Hỏa Ca

Chương 61: Vị Thần Sa Ngã






Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Rena trầm ngâm trước lời nói của Ryvan. Trong các câu chuyện cô đọc hồi nhỏ về Vacrina, cái tên này quá lạ lẫm.

" Đại tướng, cuộc họp sắp đến rồi." Tiếng nói của Lý Minh Triệt truyền đến.

Ryvan cất giọng : " Cái gì cần nói cũng đã nói, chuyện còn lại cô về tự nghiên cứu đi"

Nói rồi anh bước qua Rena, lạnh lùng đi thẳng ra khỏi, để lại cô một mình trong phòng.

Không thể tin nổi, trên đời này còn có người cùng chung năng lượng với Vacrina. Ở bên cạnh lâu đến vậy, một chút sinh khí trên cơ thể chẳng thể lọt ra ngoài, hoàn hảo vượt qua con mắt của cô.

Buổi tối ập đến, ban ngày chuẩn bị kết thúc bằng mở đầu của bóng đêm. Trong căn phòng làm việc chính của trụ sở cảnh sát, Leon đang ngồi trầm ngâm uống cốc nước mát lạnh trợ lí chuẩn bị từ đầu.

Bất chợt cánh cửa mở toang ra, đập mạnh vào bức tường bên cạnh khiến căn phòng có phần rung nhẹ. Quyển sách được đặt trên giá từ thẳng hàng ngay ngắn, trở nên nghiêng ngả, xộc xệch. Rena thình lình xuất hiện với khuôn mặt không có đến phần tươi tỉnh nào, trái lại đang rất khó chịu.


Cô ngồi ngay xuống sofa, sau đó lấy chai nước trên bàn uống cạn một hơi. Leon lắc đầu, đặt chiếc cốc xuống đến ngồi đối diện với cô. Đột ngột đến nơi anh làm việc rồi có thái độ tức giận làm anh có phần phiền lòng.

Anh bắt đầu cười đùa : " Lần sau em có thể nhắn cho anh trước việc em đến để còn chuẩn bị thứ giúp em hạ hỏa, chứ thế này căn phòng này có ngày sụp mất."

Rena không mấy để tâm, đôi mắt ánh ra tia lửa giận trút hết mọi chuyện hôm nay mình nghe thấy: " Càng ngày mọi chuyện ngày càng khiến em điên đầu lên. Hôm nay còn nghe mấy lời tên kia nói nữa chứ ."

Leon thanh thản uống cốc cafe nghi ngút thơm phức kia. Cảm nhận được hương vị bay qua khắp phòng ngấm dần qua đầu lưỡi khiến anh dễ chịu hơn hẳn: " Thế " cái tên " đấy đã nói cái gì ?"

" Anh biết cái tên đấy không phải là người rồi. Lại còn tiếp tục giấu. Hôm nay nếu anh không khai ra hết mọi chuyện thì đừng mong rời khỏi phòng này." Cô hăm dọa, đôi mắt trở thành hai nòng súng nạp đạn chuẩn bị khai hỏa

Leon nuốt ực một tiếng. Cô em gái này đáng sợ lên theo từng ngày. Có ngày anh không chết vì bị quân địch giết cũng bị mấy lời nói sắc bén này làm:" Em biết được bao nhiêu rồi thì có thể nói ra anh sẽ kể tiếp phần còn lại."

Rena tường thuật lại cảm giác mình trải qua ngày hôm nay: " Một nguồn năng lượng phát ra từ tên đó giống hệt chúng ta. Nhưng khi em nói về Vacrina, hắn nói mình không phải là trong số đó. Ý hắn là sao?"

" Em có biết về vị thần sa ngã không?"

Cô lắc đầu. Mới nghe có một lần duy nhất trong khoảng thời gian ngắn ngủi của buổi sáng. Thông tin cô biết duy nhất dó chính là tên gọi.

Leon từ tốn kể cho Rena. Vị thần sa ngã có nguồn gốc giống với chúng ta trong một hoàn cảnh khá đặc biệt. Theo truyền thuyết, sau khi năm giọt nước mắt tương đương với sức mạnh kim, mộc, thủy, hỏa, thổ đó được trao cho năm người. Trải qua vài trăm năm, Vacrina được xây dựng thịnh vượng, phồn vinh, tách biệt với thế giới bên ngoài.

Thời kì đó gần như không phải vương quốc nào cũng có cuộc sống đầy đủ như thế cũng không phải nơi nào cũng có thể kết đồng minh được với Vacrina. Bên ngoài còn tồn tại nhiều nơi phải chịu cái số phận khổ đau, bệnh tật thậm chí còn tệ hơn những gì vương quốc mình đã từng trải qua. Các thành phố nhỏ nghèo nàn cùng với những con người đang chết dần chết mòn

Đến một ngày, khi sinh vật huyền bí đó bay qua, chứng kiến cảnh tượng đau lòng, đã không ngừng được việc khóc.

Sự kiện đó đã tạo nên một việc bất ngờ. Nước mắt lần đó vô tình đã rơi vào một con người. Sức mạnh ngay lập tức được trao, mọi nguồn sống như đã ùa về ngay tức khắc đã giúp người đó có thể tồn tại, sống sót được hoàn cảnh khắc nghiệt.

Hắn muốn sở hữu cái sức mạnh đó cho riêng mình. Từ đấy, hắn chủ động rời bỏ thành phố đó, với lo sợ rằng phượng hoàng sẽ quay lại lấy mất. Về sau nơi đấy hoàn toàn biến mất, thông tin của người mang sức mạnh bí ẩn đó cũng biệt tăm.

Rena lắng nghe câu chuyện tỉ mỉ: " Sau đó thì sao?"


" Hắn kiềm chế nó lại, giữ kín lạc vào thế giới của con người sống cuộc sống bình thường."

" Vậy về sau thì hắn có bị phát hiện không "

" Em đoán thử xem "

" Hắn có."

Leon cười dần rơi vào trạng thái thoải mái hơn : "Nếu bây giờ anh nói hắn tự động đến Vacrina xin gia nhập vào thì em có tin không?"

Mạch chuyện từ bắt đầu đến kết thúc đều nói rằng tên này muốn chiếm hữu sức mạnh làm của riêng, làm gì lại tự dộng đến miệng cọp: " Không tin."

Vẻ mặt có phần tán thưởng cho lời nói của Rena: " Đúng vậy, hắn không tự động đến nhưng không phải thế hệ sau có suy nghĩ tương tự. Đến thời kì bố mẹ cai trị Vacrina, "vị thần sa ngã" đã đến và nói hết. Lúc đó người đó gặp phải vấn đề nghiêm trọng, tự mình không thể xoay trở nên mới phải cầu cứu Vacrina. Cái giá của sự cầu cứu đó đồng nghĩa với việc hắn phải ở lại vương quốc."

Mọi chuyện đã đi đến đúng một hướng logic. Ngay cả người không thông minh nghe đến đây cũng đã hiểu được nội dung sơ sơ của câu chuyện.

Nghe từ câu chuyện này cộng với tình tiết cô chứng kiến ngày hôm nay đã cho cô một đáp án chính xác về thân phận của Ryvan. Vậy người cứu cô trong lúc bị giam cầm trong bóng tối là anh ta sao. Nhớ lại khung cảnh cô chứng kiến ngày đó. Cả một khu vực tràn ngập băng giá, lạnh đến thấu xương. từ nơi tối tăm biến mất chỉ trong chốc lát. Cái chết của con quái đó ngày đây cũng chỉ xảy ra chưa đến vài giây. Năng lực của anh ta rất mạnh.

Kể cả một câu chuyện dài, Leon cảm thấy mình không thể nào kể tiếp được nữa, nên anh tìm ra một lí do để trốn tránh Rena, nở nụ cười quen thuộc với cô: " Anh chỉ kể đến đây thôi, em làm việc cùng với anh ta, dần dần sẽ biết thêm được nhiều chuyện. "

Rena trừng mắt với Leon:" Anh biết rõ em hận anh ta nên đừng mong có chuyện em tiếp xúc nhiều. Nơi nào có mặt hắn đừng mong em lại gần. "

Leon phân tích vấn đề theo hướng khả quan để làm cô em gái mình tình ngộ : " Anh ta nếu có mặt trong trận chiến của chúng mình thì tỉ lệ thành công cao hơn. Đừng có bướng bỉnh nữa , mọi chuyện không thể nào đi theo ý em mãi được đâu."

" Ngay từ lúc đầu anh ta không có trong đội ngũ rồi thì cứ để vậy thôi. Em sẽ không bao giờ công nhận hắn là thần cũng sẽ không bao giờ công nhận hắn là người của Vacrina đâu."

Leon bó tay. Con bé quá suy tính đến việc thù hận dường như lắm lúc anh còn cảm thấy cô đã bỏ qua việc của Vacrina. Thời gian sẽ làm thay đổi tất cả, đến một ngày nào đó cô sẽ tự nhận ra được cái gì nên bỏ cái gì nên nắm giữ.


Lấy chiếc điện thoại trên mặt bàn, ngón tay anh đánh khẽ trên đó, nhập dữ liệu thông tin mình cần rồi đưa đến trước mặt cô. Rena nhìn bảng tin trên đó với tựa đề " Hàng loạt vụ mất tích bí ẩn. Nguyên nhân chưa rõ. Tang chứng của nạn nhân, quần áo để lại dấu vết của một sinh vật gây ra. "

Tựa hồ đoán được điều Leon nói, cô quan sát bức ảnh cảnh sát bao vây tùm lum, nhiều cảnh quay, chụp lại, còn ghi sẽ hứa cho dân chúng một đáp án chính xác để dẹp bỏ nỗi nghi ngờ và sợ hãi

Leon ngước lên đống tài liệu mực đen giấy trắng trên bàn: " Vụ án này bọn anh đang điều tra. Trụ sở cảnh sát mấy ngày nay rất bận tìm thông tin để tìm ra hung thủ. Em biết rồi đấy, chuyện này sẽ thất bại thôi."

Ánh mắt cô thoáng tia giận dữ. Bọn chúng đã làm loạn đến cái mức báo động đỏ, tiến tới thế giới con người một cách ồ ạt. Cô vứt chiếc điện thoại xống mặt bàn: "Chúng ta không phải lúc nào cũng có thể diệt từng con một. Cứ để vậy lâu dài, thế giới này sẽ rơi đến diệt vong sớm mất."

Thở dài, có thể bây giờ hai người đều khó có thể nghĩ ra cách có lẽ nên khép lại bởi vì cô còn chuyện quan trọng khác nói với anh. Sẵn tiện có ở đây, cô muốn anh cho ý kiến, cũng đều người trong cuộc cả. Nói lại một hồi, Rena tin rằng anh sẽ có cùng suy nghĩ với mình. Ai ngờ

" Ý tưởng đó không tệ đâu." Anh cười nghĩ đến viễn cảnh ngày đó đến

" Anh ta thì đã đành, cả anh cũng vậy. Anh biết luật của Vacrina, anh có biết hậu quả thế nào nếu vương quốc bị lộ? " Đến thời điểm đó khó có thể bình yên được kể cả khi mọi thứ đều trở lại như cũ. Xóa trí nhớ sẽ chỉ duy trì được một số lượng cá thể nhỏ. Còn đông thì lại rẽ sang hướng khác."

" Nước mất nhà tan, cái luật đối với anh chỉ là phù du thôi. Để bọn họ tham gia có khi sẽ có kết quả bất ngờ biết chừng." Leon mãn nguyện với câu nói của mình.

" Con người thì chống lại bọn chúng kiểu gì được." Có gia nhập phải có vũ khí phù hợp, đâu phải cứ khoa học tiên tiến thì đánh bại quái vật như trong mấy bộ phim viễn tưởng.

" Cậu ta nói thế với em chắc phải có chuẩn bị hết rồi." Lập luận logic nhất. Một kế hoạch được nói ra phải luôn có các bước đầy đủ khi muốn thuyết phục người ta. Trừ khi không muốn nói ngay bây giờ.

Ngồi trong căn phòng đến một hai tiếng sau, Rena mới rời khỏi để trở về trụ sở. Vừa đi vừa suy nghĩ lại điều Leon nói cùng với những khả năng cô suy đoán.