Hỏa Ca

Chương 282






Cuộc sống sau hôn nhân, đối với Rena mà nói cô không thấy khác bình thường với đời sống sinh hoạt hàng ngày của cô với Ryvan. Buổi sáng hai người làm công việc của riêng mình. Luân phiên nhau lúc thì đi khảo sát, lúc thì ngồi trong phòng làm việc kí một đống giấy tờ như những cái máy. Bốn vị thần còn lại đều phụ trách cai quản lãnh thổ của riêng mình. Lãnh Nhiên còn quá nhỏ chưa quen với cuộc sống ở đây, nên thường xuyên cô hay Ryvan đều phụ trách đến đó nhiều hơn để quan sát tình hình.

Có điều nếu nói không có gì khác thì không phải. Có lẽ là do không khí áp lực nhiều đi. Nghĩ lại, ở đây không có công nghệ như ở thế giới bên kia. Cô cũng đã từng bàn bạc để với Ryvan để nâng cao chất lượng cuộc sống của người dân, làm những cuộc trao đổi cũng không tồi. Đặc biệt, hai người đều có những cựu quan chức cấp cao ở quân đội kia.

Ngày đó, Rena bắt đầu nhận lấy phần trách nhiệm ngày ngày cùng người qua đi, qua lại bên đó làm giao dịch hết lần này đến lần khác, tham gia các cuộc thử nghiệm đã nhân số công việc của cô lên gấp đôi.

" Người có ổn không ạ?" Một người nữ hầu thấy Rena hắt xì mấy tiếng, lo ngại hỏi

Rena xua tay:" Không sao." Trực tiếp giám sát tiến trình, Rena nghĩ. Bao nhiêu lần cô đối mặt với những bài luyện tập khốc liệt hơn, cái này có là gì. Hoặc đó là những gì cô nghĩ.

Tối hôm đó, trong bể tắm rộng lớn, trên mặt nước phập phồng được rải đầy những cánh hoa hồng đỏ thẫm, kết hợp với làn da mịn màng đứng dưới màn hơi mỏng, mặt Rena đỏ ửng lên, mắt lờ mờ tầng hơi sương. Mái tóc xõa tung ra trôi bập bềnh trên mặt nước trông lại càng mê người như một tiên nữ giáng thế.

Koảng thời gian này cô chưa nói chuyện được với Ryvan câu nào. Từ sáng thời gian cả hai rời giường cũng từ rất sớm. Đến tối, cơ thể cô cũng đã mệt lử, đi ngủ từ rất sớm. Cùng lắm, ừm, cô có thể cảm thấy cơ thể được anh ôm lấy.


Thoáng nghĩ đến đây, tự nhiên cô thấy cơ thể mình dần mơ hồ đi, còn hơi có chút chóng mặt. Cô ngâm mình trong nước cũng được khoảng thời gian rất lâu, nên rời khỏi đây trước khi... Nghĩ đến đây, Rena di chuyển cơ thể mình nhưng như có ai đó níu chân mình lại dưới nước.

Mặt cô dần chìm xuống dưới mặt nước, tầng bong bóng từ miệng thổi lên, cánh tay không ngừng vươn cao cố bám lấy thành đá bên cạnh nhưng điều đó thật không thể. Chìm sâu trong làn nước, với tất cả những gì còn sót lại chính là những cánh hoa hồng.

Trước lúc đó vài phút, Ryvan vừa mới trở về từ vùng đất của Thủy Thần. Nếu không phải cái tên đó ham chơi, chạy đi sang Milquynus thì cũng không trễ thời gian anh về thế này. Hại anh thêm một ngày nữa, không được gặp cô. Đi qua cửa phòng tắm, thấy cô người hầu lúng túng đứng ngoài cửa, tay cầm khăn tắm đi đi lại lại.

" Có chuyện gì?"

Sự xuất hiện của Ryvan như một cái phao cứu hộ cho cô, cô bèn nói:" Thần không biết có nên gọi nữ hoàng không, ngài ấy ở trong đấy một tiếng rồi, thần sợ..."

" Để ta vào." Ryvan vẩy tay ra hiệu cho cô lui.

Vừa mới bước vào tới nơi, anh liếc xuống mặt nước, tim như rớt đi vạn nhịp. Anh chạy nhanh đến kéo cô lên, sắc mặt anh dần cực kì khó coi gần như đã làm cho hơi nóng của căn phòng này gần như xua tan đi chỉ còn lại một hơi lạnh cóng.

" Người đâu?" Anh gằn mạnh rất to, vang ra cả bên ngoài. Trưởng nữ hầu, là một bà lão tóc đã bạc phơ, nghe thấy giọng nói giận dữ của bệ hạ, cùng với cô người hầu vừa nãy chạy vào. Hốt hoảng nhìn thấy một màn trước mắt.

" Lấy khăn."

Trưởng nữ hầu đi vào đã tiếp xúc đến một tầng khí lạnh đột ngột không khó sững sờ.

Bà lấy khăn cuốn lấy cơ thể Rena, sau đó tức tốc chạy đi truyền bác sĩ.

Nghe theo lời của bác sĩ, lúc trước cô đã có dấu hiệu bị ốm, lại ngâm nước nóng quá lâu, khiến cho tình trạng nặng hơn. Còn chịu áp lực từ công việc đã dẫn đến thể chất kém đi, nên mới dẫn đến tình trạng ngất thế này.

Rena nằm trên giường bệnh, sắc mặt vẫn đỏ ửng, vì mệt. Ryvan ngồi bên cạnh nắm tay cô, chỉ là không trò chuyện với cô vài ngày, tại sao đã dẫn đến nông nổi này. Dặn dò cho bác sĩ về trước, anh cũng không có thời gian đê trách móc người hầu về việc chủ quan trong chuyện này. Tất cả đều giao cho người hầu quản lí. Đêm hôm đó, anh gần như thức đêm chăm sóc cho cô, cộng thêm việc uống thuốc, thì cơn sốt mới được thuyên giảm.


Sáng hôm sau, Rena tinh dậy thấy mơ hồ mình nằm trên giường, cố gắng ngồi dậy thấy bóng lưng ai đó. Một mảng cực kì u ám đứng trước cửa sổ. Nếu như cô nhớ không nhầm, mình đã bị ngất trong bồn tắm, vậy cái ôm tối hôm qua chắc là của Ryvan,

" Tỉnh rồi hả?" Ryvan dần quay ra. Dù chỉ là bóng lưng nhưng khi khoác trên mình bộ quần áo hoàng gia vẫn không giấu nổi sự thanh nhã quyền quý trên dáng người cao ráo gần như che lấp đi phần ánh sáng cửa sổ chiếu vào cô.

" Mấy giờ rồi anh?" Bằng cách nào đấy khi lên ngôi, cô đã có một cuộc hôn nhân thứ hai với công việc nên gần như kí ức duy nhất được lặp đi lặp lại chính là mỗi sáng sớm sẽ bắt tay vào cuộc.

Định hỏi không thấy anh trả lời, bù lại sắc mặt lại còn lạnh hơn, thì biết không hỏi được gì rồi, nhìn đồng hồ bên cạnh. Cô chỉ lặng lẽ rời giường, chỉnh trang lại đầu tóc. Chắc nhờ tác dụng của thuốc hôm qua, cô đã đỡ hơn, đợi một chút chắc sẽ khỏi hẳn....

Đang định mặc quần áo, bỗng nhiên cả người được kéo mạnh ra đằng sau, cơ thể bé nhỏ của cô không báo trước, bị ai đó túm chặt hai tay, còng lại khiến cô không thể nào giãy giụa được. Nhìn lên đôi mắt của Ryvan, ánh sắc đã cho cô biết, tâm trạng của anh hiện tại tuyệt đối không được dây vào nhưng hiện tại cô đang rất bận rộn không thể cùng anh tranh cãi vì lí do gì được.

" Em phải đi làm việc." Rena không ngần ngại nói ra mục đích của mình.

Quả nhiên chỉ một câu nói thôi, đôi lông mày sắc của anh lập tức nhíu lại:" Hôm qua, nhận được bài học chưa chừa phải không? Muốn bán mạng vì công việc hả?"

" Em không có."

" Không có? Nếu anh không kịp thời đến thì có phải em đã mất mạng rồi phải không?" Giọng anh như được thêm âm lượng dần dần tâm tình vì thế không bộc phát. Anh rất ít khi tức giận với cô, nhưng một khi đã xảy ra thì cực kì đáng sợ. Đây không phải là chuyện sớm hay muộn.

Nếu so sánh hiện tại khối lượng công việc giữa cô và anh thì thật là một khoảng cách khổng lồ. Anh chưa từng nghĩ có ngày anh lại phải ngồi chờ cô xong việc về. Mà chưa kịp nói được gì, cô đã lăn ra ngủ. Chuyện gì cần làm thì cũng chưa được làm. Huyết khí sôi trào nhưng đành lực bất lòng tâm. Thành ra tâm tình anh vô cùng khó chịu.

Vốn nghe tin hôm qua cô về sớm, thì nghĩ rằng có thể giải quyết được vấn đề. Không ngờ, cô lại ném cho anh một quả bom hẹn giờ hại anh cả tối lo lắng suốt. Giờ suốt bao nhiêu ngày, cuộc nói chuyện dài nhất giữa cô và anh vẫn là cái nút thắt công việc.

Kiềm chế tâm tình lại, anh cố đè nén tâm thế, nói:" Em nghỉ ngơi cho anh. Công việc để anh làm."

" Không được, anh còn nhiều việc. Chuyện này chỉ có em mới làm được thôi." Cô đã làm nữ hoàng rồi, không thể được ngày nào cũng nghỉ ngơi như trước nữa. Lần này lại còn liên quan mật thiết đến vấn đề chất lượng của vương quốc, cô không thể nào lơ là được. Nếu thành công thì nhất định sẽ là một sự phát triển mới. Đây không chỉ cho vương quốc, còn liên quan đến đời sống của cô và Ryvan nữa. Thời gian của quân đội cô đã để anh làm quá nhiều rồi, hiện tại phải đến lượt cô làm gì đó


" Rena Vanlock"

" Ryvan Hill, em nói cho anh biết, công việc này em phải làm. Anh...." đừng có cản em dần thấp đi, sau đó trời đất quay cuồng, cô lại không tỉnh táo và hồi lâu sau cô lại ngất lần nữa.

Ryvan nắm chặt tay lại, anh nhìn cô chỉ thở dài một tiếng. Cái bộ dáng này anh có muốn tức giận nữa cũng không làm được. Sờ lên vầng trán còn hơi nóng của cô, nhịp thở nặng nề yếu ớt từng đợt kia, bỗng nhiên trong lòng, anh thấy một nút thắt ngày xưa như đã chiếm hữu lấy sợi dây khoảng cách giữa anh và cô hiện tại.

Anh để cô dựa vào vai mình, cả người nóng rẫy nằm trong ngực anh, tâm tình hiện tại so với lúc cãi nhau còng nặng nề hơn trước. Vuốt mái tóc lòa xòa trên gương mặt lấm tấm mồ hồi. Đối với cô, anh vẫn không đáng để dựa dẫm đến vậy ạ. Cô cũng đã từng nói với anh bản thân không muốn làm một cái bóng núp sau anh.

Điều đó so với cô là một điều đúng. Anh không thể bảo vệ cô cả đời được, đặc biệt dưới những thế lực thế này, làm cho bản thân cô mạnh mẽ cũng là điều anh muốn. Chỉ là khi thấy cô cứ ôm dồn hết công việc trong khi khả năng có thể nhờ đến anh, thì lại không chịu làm.

**********

Sau khi đánh một giấc thật say, tối hôm đó, cô tỉnh dậy thấy lần này cơn sốt đã hoàn toàn được triệt hạ thì rất vui mừng, nhưng nhìn ra bầu trời đen kịt ngoài kia, cô biết giờ đã là buổi đêm. Còn công việc của cô thì sao. Trời ơi.

Chân chưa kịp đặt xuống đất, một bàn tay to lớn bất thình lình từ trong chăn kéo cô nằm xuống, tức thì khiến cô không kịp trở tay. Cả người nằm gọn trong tay anh, định vùng ra, thì trên đỉnh đầu, giọng nói có phần mệt mỏi nhưng lại thành công áp trụ cơ thể cô lại:" Nằm yên, hôm nay anh rất mệt."

Có thể anh chưa vào chăn lâu. Một đoạn hồi tưởng cuộc nói chuyện hôm nay lại ùa về, sau một hồi nằm trong lòng anh suy nghĩ lại, có vẻ như bản thân hơi quá lời. Tình trạng sức khỏe cô lúc đó, nghĩ lại đi ra đến đấy có khi chưa làm ăn được trò trống gì đã lăn quay ra vì kiệt sức.