Hờ Truyện

Chương 1-3




Chuỗi ngày ôm mặt đất mà ngủ trôi qua suốt một tháng liền, khiến Tư Đồ Vân thật muốn vất bỏ bộ dạng quân tử mà lao lên giường ăn sạch nữ tử vô tâm kia , dỗ dành có , ngọt ngào có , cưng chìu có , vậy mà tối vẫn ôm đất ngủ là có thiên lý hay không ? Trong lòng hắn nãy sinh một kế sách phi quân tử , đây là do hoàn cảnh đẩy đưa thôi .

Hôm sau , khi Triệu Tử Linh còn đang ngồi trong phòng may cho công tử của nàng một cái hầu bao nhỏ thì A Phúc đã dìu lấy vị quân tử tiến vào .

" Phu nhân , thiếu gia không hay rồi "

Triệu Tử Linh vội bỏ những thứ trên tay xuống bàn sau đó bước nhanh đến bên cạnh Tư Đồ Vân dìu hắn , miệng hốt hoảng hỏi thăm .

" Công tử đã xảy ra chuyện gì ? "

" Thiếu gia bị người hạ dược , khó khăn lắm mới quay về được , phu nhân , người phải cứu thiếu gia "

" Ta không phải đại phu , làm sao cứu được công tử "

" Thiếu gia bị người hạ xuân dược , ngay cả đại phu cũng không thể làm gì , chỉ có phu nhân mới cứu được thiếu gia "

"Xuân dược ? "

"Dạ! "

" Xuân dược ? "

" Phải ! Là Xuân dược "

" Xuân dược là cái gì ? "

Đầu của A Phúc và Tư Đồ Vân đều như ngừng hoạt động , nữ nhân này thật là một cực phẩm .

A Phúc dìu Tư Đồ Vân đến ngồi vào chiếc ghế bên cạnh bàn , sau đó vô cùng nghiêm túc nhìn về phía Triệu Tử Linh giải thích .

" Xuân dược là loại thuốc kích thích ham muốn của nam nhân , khiến tâm tính người trúng phải thay đổi , chỉ mong muốn được động phòng . Có nhiều loại xuân dược , loại thiếu gia trúng là nặng nhất , nếu không giải trừ sẽ điên loạn mà chết "

"Chết ? Nguy hiểm như vậy sao ? "

" Mong phu nhân hãy cứu lấy thiếu gia "

" Nhưng cứu bằng cách nào ? "

Tư Đồ Vân đang gục đầu xuống bàn giả bộ đau đớn giờ này tâm trạng vô cùng kích động , nói tới như vậy mà vẫn không thông , nương tử , nàng thật vô tâm mà .

" Động phòng ! " . A Phúc trợn mắt nhìn sau đó nhấn mạnh lại đều quan trọng nhất , nói quá nhiều có lẽ phu nhân không theo kịp nhưng nói đúng hai chữ , chắc phải hiểu chứ .

Cả gương mặt Triệu Tử Linh đều đỏ lên , nàng không phải không yêu thích công tử nhưng thân thể này ... " Nhưng ta ..."

Vừa ngẩng đầu lên đã thấy A Phúc nhanh chóng đóng lại cửa , gấp như vậy , không đợi nàng thêm một chút được sao ?

" A , thật khó chịu " . Người từ nãy đến giờ vẫn giữ im lặng tuyệt đối bỗng rên lên dữ dội , hắn phải giả bộ đau đớn một cách thật lòng . " A ...a ...a "

" Công tử , người như thế nào rồi " .

Tư Đồ Vân giả bộ đau đớn tay không ngừng cào lấy mặt bàn , sau đó là một tiếng la vô cùng chói tai " A.....a... ở đâu ra cây kim vậy ? " .

Triệu Tử Linh nhìn thấy cây kim đang cắm sâu vào tay công tử mà giật mình , là nàng mới sử dụng khi nãy a .

Tư Đồ Vân nhanh chóng rút ra cây kim , vẻ mặt đau đớn , lần này là đau thật nha .

" Linh Nhi nàng mặc kệ A Phúc nói gì , mau chóng ra ngoài đi , hãy để ta chết tại nơi này , ta cho dù có chết cũng không muốn nàng chịu ủy khuất " . Lời nói thật là thâm tình , nói như vậy ai mà bỏ đi cho được .

" Công tử ,người tấm lòng bồ tát , sẽ không có chuyện gì , người thấy khó chịu ở đâu , tiểu nữ sẽ giúp người "

" Khắp nơi đều khó chịu , chỗ nào cũng khó chịu " .

Thấy Triệu Tử Linh vẫn chưa có phản ứng , Tư Đồ Vân không khỏi sốt ruột , chơi tới chiêu này rồi ,nếu không thành công quả thật phải ăn chay cả đời rồi sao .

" Linh Nhi , chỉ cần động phòng ta sẽ không sao nhưng ta thật không muốn ép buộc nàng , hãy để ta chết đi , dù có trở thành hồn ma , cũng là một hồn ma quân tử "

" Chỉ cần động phòng , công tử sẽ không sao ? "

" Phải , chỉ có động phòng mới không chết " . Vẻ Mặt Tư Đồ Vân nhìn Triệu Tử Linh vô cùng nghiêm túc , ăn chay nữa hắn thật sẽ nghẹn mà chết .

" Vậy ... vậy ... "

" Vậy chúng ta động phòng nha " . Thấy nương tử mãi vẫn không nói ra được câu cần thiết , Tư Đồ Vân không thể kiềm chế mà nói ra dùm nàng , thật là một tướng công tốt .

Cánh tay Tư Đồ Vân nhanh chóng bắt được eo thon của Triệu Tử Linh , kéo nàng ngồi vào trong lòng hắn , hai cánh môi che lấp đi đôi môi của nàng , bàn tay nhanh chóng sờ rồi sờ , đến khi chạm đến đồi núi trập trùng trước ngực , tâm tình hắn vô cùng tốt , bánh bao a , lâu rồi mới gặp , thật là nhớ quá mà .

Cả người Triệu Tử Linh đều run rẩy theo mỗi nơi bàn tay tà ác của tướng công chạm tới , đây thật không giống với công tử lúc nào cũng hiểu rõ lễ nghĩa của nàng a.

Tư Đồ Vân hoàn toàn bị nhục vọng làm chủ, suốt thời gian qua trong đầu hắn toàn là những ý nghĩ xấu xa , chỉ là nhịn xuống tới phát nghẹn , bàn tay đang giữ chặt cằm nương tử nhẹ nhàng dời xuống cổ , rồi xuống vai , ngón cái đặt tại vị trí xương quai xanh nhấn xuống rồi lại kéo dài một đoạn như đang xoa bóp , chỉ là một khắc sau đó nhanh chóng luồng vào trong cổ áo . Làn da trắng mịn trước ngực của nữ tử vì vậy mà lộ ra một ít , đôi môi đang ngậm chặt môi nương tử nhanh chóng dời xuống cổ trắng mịn , đầu lưỡi di chuyển không ngừng cùng cánh môi mút lấy từng tấc da thịt để lại không ít dấu hồng ngân . Tay hắn nhanh chóng thoát đi quần áo nương tử , ngay cả mảnh yếm nhỏ cũng không chừa lại , để cặp bánh bao không ngừng đun đưa theo mỗi lần nương tử vặn vẹo thân mình .

" Linh Nhi , thật xinh đẹp ! "

Triệu Tử Linh thẹn thùng , đầu cúi thật thấp nhưng bàn tay Tư Đồ Vân nhanh chóng nâng cằm nàng lên ,cánh môi nam nhân lại một lần nữa phũ lên hai cánh môi nàng ,hút trọn ngọt ngào của nàng . Sau đó hai tay nàng chỉ biết ôm chặt lấy đầu nam nhân đang tàn sát bừa bãi trên ngực trên vai mình , mỗi nơi nam nhân chạm đến đều để lại sự ướt át và ấn ký chỉ thuộc về hắn .

Tư Đồ Vân xoay người Triệu Tử Linh về phía mình , để hai chân nàng ôm lấy eo , tư thế này khiến nơi tư mật của nàng có thể cảm nhận rõ hạ thân đang nóng rực của hắn . Nhẹ nhàng cọ sát hai vách tường thịt mềm mại , đôi môi hắn vẫn ngậm chặt một bên quả anh đào trước ngực nương tử , một tai nhẹ nhàng xoa nắn bên quả anh đào còn lại , khiến nương tử không khỏi rên rỉ , nhẹ nhàng mút một cách mạnh mẽ rồi lại như tha thứ mà buông lỏng . Bỗng nhiên hai cánh tay của hắn nắm chặt lấy cặp mông tròn mịn màn nhanh chóng nâng nàng lên , sau đó ôm cả người nương tử lên giường .

" Linh Nhi "

Hai tay Triệu Tử Linh vẫn ôm chặt lấy người Tư Đồ Vân cho đến đi cả thân người đều ngã ra giường lớn , sau đó , nàng không dám tin những gì xảy ra trước mắt , công tử thế nhưng lại vùi đầu vào nơi đó của nàng , không được a , rất bẩn mà . " Công tử , không được , nơi đó ... nơi đó ... rất bẩn "

" Vậy ta sẽ làm sạch nó " . Đầu lưỡi Tư Đồ Vân nhanh chóng tiến vào hoa huy*t đã sớm ẩm ướt , trêu đùa cật lực cánh hoa xinh đẹp khiến cho nương tử phát ra từng tiếng thở gấp không thể kiềm chế , hai tay nàng luồng vào trong tóc hắn , không ngừng dâng cao hoa huy*t , tạo điều kiện thuận lợi cho ai đó xâm nhập . Lưỡi hắn không ngừng tìm cách chen sâu vào giữa hai cánh hoa làm mật dịch không ngừng tuôn trào , hạt châu cũng theo đó là run run , tay Tư Đồ Vân ác ý chà sát lên hạt châu khiến Triệu Tử Linh không khỏi cảm thấy khó chịu.

" A ! Công tử "

" Gọi ta là tướng công , từ bây giờ ta chính là tướng công của nàng , danh chính ngôn thuận " . Chiếc lưỡi tà ác nhanh chóng thoái lui thay cho nhục bổng đã sớm căng cứng tiến vào , Triệu Tử Linh sớm không hề hay biết , chỉ thấy hạ thân cứ như vậy bị chiếm trọn , không ngừng hút lấy nhục bổng của nam nhân , tham lam giữ lấy .

" Tướng công ...a ... tướng công " . Mồ hôi phủ đầy khắp cơ thể mềm mại của nàng , thể hiện sự mệt mỏi vô cùng nhưng nam nhân phía trên nàng không hề có dấu hiệu ngừng lại , vẫn xâm nhập kịch liệt , rút ra rồi lại tiến vào . Bàn tay Tư Đồ Vân cũng không hề buông tha tấc da thịt nào của nương tử , không ngừng xoa lấy , nắn nhẹ rồi lại bóp thật mạnh .

Hai cánh hoa sớm đã sưng đỏ ngưng cảm giác điên loạn này không hề gây cho Triệu Tử Linh cảm giác đau đớn , chỉ có khoái cảm , giọng nàng càng ngày càng mơ hồ , chỉ thay bằng những tiếng ư , a kéo dài không hề có ý nghĩa .

Sau một hồi chiến đấu , Tư Đồ Vân mới chịu đâm thật sâu vào trong hoa huy*t , giải phóng hết chất lỏng nóng rực vào cơ thể nàng , nhục bổng vẩn chôn sâu vào trong hoa huy*t càng ngày càng sâu, nhìn tiểu nương tử ánh mắt vì nhục hỏa mà trờ lên mơ hồ , hắn có chút đắc ý , dù sao lần này cũng là lần đầu hắn quang minh chính đại tiến nhập nàng , vẫn là không để nàng cảm thấy sợ hãi , nhẹ nhàng như vậy là được rồi. Hắn từ từ rút nhục bổng đã mềm mại ra khỏi hoa huy*t , chất lỏng nóng bỏng và mật dịch theo đó cũng chảy ra ngoài , Tư Đồ Vân có chút cười khẽ , cảm giác quang minh chính đại có được vẫn là tuyệt diệu hơn .

Cơn kích tình trôi qua khiến Triệu Tử Linh có chút thanh tỉnh , vội cầm lấy chăn che đi cơ thể mình , trong mắt là sự ngại ngùng pha chút buồn bã . " Thật xin lỗi , công tử "

"Xin lỗi ? Nương tử , nàng vừa cứu mạng ta " . Tư Đồ Vân nói dối không hề chớp mắt nhìn vẻ buồn trên mặt nương tử , có chút không thông .

" Thân thể này , thật không xứng ... "

Tư Đồ Vân vươn tay ôm lấy thân thể Triệu Tử Linh vào lòng . " Nàng chính là nương tử của ta , tất cả mọi thứ của nàng ta đều yêu " .

" Yêu ? "

" Phải ! Gương mặt nàng , tính cách của nàng , thân thể của nàng , mọi thứ của nàng , ta đều yêu "

Hai mắt Triệu Tử Linh không kiềm được mà rơi lệ , công tử thật tốt . Chỉ là vài ngày sau lại có chuyện hoàn toàn không nhỏ xảy ra .

Khi hai người vừa bước ra khỏi cửa phòng đã có một bóng dáng màu hồng phấn chạy đên ôm chầm lấy cánh tay của Tư Đồ Vân . " Vân lang , muội đến thăm huynh đây " .

Người vừa xuất hiện là một cô nương , dung mạo xinh xắn , lanh lợi, khác hoàn toàn với vẻ điềm đạm của Triệu Tử Linh , trong mắt hoàn toàn chỉ có vị hôn phu trước mặt , không có ai khác .

" Tuyết Nhi , đây là nương tử của ta " . Tư Đồ Vân rút vội cánh tay , sau đó giới thiệu về Triệu Tử Linh với nàng ta .

Đỗ Diệu Tuyết lúc này mới nhìn thấy Triệu Tử Linh , nàng âm thầm đánh giá một lúc sau đó tươi cười nói ra một câu khiến ai cũng nghẹn họng . " Tuyết Nhi xin ra mắt tỷ tỷ , say này muội sẽ phụ giúp tỷ tỷ chăm sóc cho Vân Lang nha " .

Tư Đồ Vân cảm giác gió lạnh đang lùa vào thân thể mình , từng cơn từng cơn . " Tuyết Nhi , muội đây là ý gì? " .

" Muội muốn gả cho Vân lang , trở thành thê tử của Vân lang "

Tư Đồ Vân trợn mắt nhìn Đỗ Diệu Tuyết , khóe môi cũng giật giật liên hồi nhưng sau khi Đỗ Diệu Tuyết thì thầm vào tai hắn vài câu thì vầng trán hắn rơi đầy mồ hôi nhìn về phía Triệu Tử Linh . " Nương tử , nàng về phòng đợi ta ". Sau đó hắn không chút ôn nhu lôi cánh tay Đỗ Diệu Tuyết vào thư phòng .

Triệu Tử Linh im lặng quay trở về phòng , lòng nàng lúc này vô cùng đau đớn khó chịu . Chưa bước vào phòng nàng đã không kiềm chế mà bắt bản thân bước đến thư phòng của Tư Đồ Vân nhưng từ khe cửa điều mà nàng nhìn thấy lại khiến tim nàng như muốn vỡ vụn , tướng công ôn ôn nhu nhu của nàng như vậy lại đứng yên cho nữ tử kia dựa vào , hai tay của nàng ta còn đang sờ lên khuôn ngực của hắn , môi nàng ta cứ như vậy đang đưa lưỡi liếm lấy cổ của tướng công nàng .

" Xem ra nương tử huynh , nàng ấy vẫn chưa biết được nam nhân bắt và cưỡng bức nàng chính là huynh đâu nhỉ."