Hổ Tế

Chương 669




Chương 669:

 

Tuy nhiên, sau nhiều lần Triệu Vô Cực nghe ngóng, Triệu Vô Cực mới biết được rằng Đường Mộc Tuyết đã kết hôn với một tên phế vật, một tổng thể rác rưởi.

 

Đường Mộc Tuyết đối với anh hận không thể biến sắt thành thép, năm năm qua hai người còn chưa làm chuyện vợ chồng. Phế vật Dương Tiêu này rải chăn đệm ra sàn nằm cả ngày, điều này làm cho Triệu Vô Cực vui mừng điên cuồng không thôi.

 

Chỉ cần Đường Mộc Tuyết vẫn một thân hoàn chỉnh, Triệu Vô Cực sẽ không quan tâm gì cả.

 

Triệu Cầm thụ sủng nhược kinh kích động nói: “Tốt tốt tốt, vậy chúng tôi lập tức chuẩn bị chờ Triệu công ty ở cổng biệt thự bên bờ hô Nhạn Minh!”

 

Cúp điện thoại xong, Triệu Cầm nhanh chóng nói với Đường Mộc Tuyết: “Mộc Tuyết, con mau chuẩn bị đi gặp Triệu công tử!”

 

“Con không đi!” Đường Mộc Tuyết tức giận nói.

 

Cô đã là vợ của người ta rồi, còn muốn cô gặp gỡ những người đàn ông khác, nói ra chuyện này thì bảo cô bỏ mặt mũi vào đâu?

 

Dương Tiêu nói đùa: “Không sao đâu, Mộc Tuyết anh đi với eml”

 

“Cái gì? Dương Tiêu, anh… anh muốn đi?” Đường Mộc Tuyết không tin nhìn Dương Tiêu.

 

“Đúng! Đi!” Dương Tiêu nhẹ nhàng nói.

 

Dương Tiêu đã từng nghe nói về Triệu Vô Cực này, người đầu tiên theo đuổi Đường Mộc Tuyết, lần này anh ta từ nước ngoài trở về, e rằng anh ta sẽ không từ bỏ trừ khi đạt được mục đích của mình.

 

Vì vậy, Dương Tiêu có ý định làm Triệu Vô Cực sợ hãi, ngăn chặn sau nay Triệu Vô Cực sẽ âm thầm làm ra những chuyện khác.

 

Xét cho cùng, tránh được mũi giáo trước mặt, khó phòng tên ngầm sau lưng, nếu Triệu Vô Cực này giống như Vương Thiên Long lúc đầu, thì Đường Mộc Tuyết sẽ gặp nguy hiểm.

 

Đường Mộc Tuyết rất yên tâm khi có Dương Tiêu đi cùng, cộng thêm cô không thể lạnh mặt với mẹ mình, vì vậy cô chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.

 

Không lâu sau, một chàng trai trẻ đẹp trai trong bộ vest, đeo đồng hồ Rolex và đi Lamborghini đến cổng khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh.

 

“Triệu công tử!” Triệu Cầm vẫy vẫy, vẻ mặt nịnh hót.

 

Triệu Vô Cực lịch lãm bước xuống, ánh mắt lập tức khóa chặt vào Dương Tiêu bên cạnh Đường Mộc Tuyết.

 

Anh ta cười lạnh, bước lên trước lạnh lùng nhìn Dương Tiêu không phục nói: “Anh là phế vật chồng của Mộc Tuyết, Dương Tiêu? Hẳn là anh biết tôi là loại người gì, không cần tự tìm nhàm chán, tốt hơn hét là ngoan ngoãn chủ động ly hôn với Mộc Tu: nếu không, tôi sẽ không quan tâm để anh hồi hận khi đến thế giới này.”

 

Nhìn chằm chằm Triệu Vô Cực kiêu ngạo và độc đoán trước mặt, Dương Tiêu ngẩn người, anh thật sự không ngờ rằng Triệu Vô Cực sinh ra trong một tứ đại gia tộc lại có thể kiêu ngạo như vậy.

 

Nghĩ kỹ, Dương Tiêu thấy nhẹ nhõm, rốt cuộc Đường Mộc Tuyết cũng là người phụ nữ mà Triệu Vô Cực yêu thích.

 

Bây giờ Triệu Vô Cực về nước và biết được Đường Mộc Tuyết đã kết hôn với một “phế vật”, Triệu Vô Cực không rơi vào trạng thái nổi giật mới lạ.

 

Nhìn thấy Triệu Vô Cực vừa xuống xe, đã nhắm vào Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết thay đổi sắc mặt nói: “Triệu Vô Cực, anh muốn làm gì?”

 

“Mộc Tuyết, Triệu công tử làm vậy là vì muốn tốt cho con, phế vật Dương Tiêu này hoàn toàn không xứng với con!”

 

Triệu Cầm trừng mắt lạnh lùng nhìn Dương Tiêu.

 

Đường Kiến Quốc gật đầu phụ hoạ: “Mộc Tuyết, Triệu công tử thích con nhiều năm như vậy, Triệu công tử cũng là một người con rễ tốt mà mẹ con nhìn trúng nhiều năm.

 

Nếu không phải sáu năm trước Triệu công tử đột nhiên đi du học, thì làm gì có chuyện đến lượt phé vật Dương Tiêu này?”

 

Nhìn thấy thái độ của Triệu Cầm và Đường Kiến Quốc, trong lòng Triệu Vô Cực vô cùng đắc ý.