Chương 392
Dương Tiêu điều khiển chiếc xe Volkswagen Beetle lại một lần nữa điên cuồng lao đến, tiếng ầm ï phát ra từ động cơ chấn động đến thính giác của người khác, nhiệt độ của chiếc xe không ngừng tăng lên!
Bùm!!
Trong giây phút như chỉ mành treo chuông này, chiếc xe Volkswagen Beetle lại một lần nữa trở nên điên cuồng.
“Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó chứ! mắt nhìn thấy chiếc xe Volkswagen Beetle không ngừng rút ngắn khoảng cách với mình, mi mắt Lưu Chiến Thắng điên cuồng chớp nháy.
Hỗ Tử há hốc mồm, trực tiếp có thể nhét đầy bón đến năm quả trứng gà.
Chuyện…chuyện này…tốc độ của chiếc xe Volkswagen Beetle lại có thể nhanh hơn cả Ferrari hay sao?
Nếu vậy không phải là hiện tại tốc độ của chiếc xe Volkswagen Beetle đã vượt qua 370km/h rồi hay sao?
Chuyện.. .chuyện này có chút khủng bó!
Cung Linh Nhi mặt dù cả khuôn mặt không còn chút huyết sắc nào, nhưng khi cô nhìn thấy chiếc xe Volkswagen Beetle không ngừng đuổi kịp theo chiếc xe Ferrari đỏ, cả người cũng kinh ngạc chắn động: “Ông trời tôi ơi! Vậy mà thật sự đuổi kịp sao? Dương Tiêu, anh quả thật chính là thiên tài!”
Có thể cải tạo chiếc xe chiếc xe Volkswagen Beetle đến mức này, e rằng trên thế giới chỉ có tên biến thái như Dương Tiêu mới có thể hoàn thành được thôi!
Dương Tiêu nhếch môi cười, tốc độ xe dần đạt đến 400km/h, điều này kích thích đến một cỗ nhiệt huyết nguyên thủy trong người hắn.
Khoảng cách giữa hai chiếc xe không ngừng được rút ngắn!
Một ngàn mét!
Năm trăm mét!
Hai trăm mét!
Nhìn thấy chiếc xe Volkswagen Beetle không ngừng áp sát, trên trán Hỗ Tử không ngừng tuôn mồ hôi lạnh, hắn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, nghệt mặt ra nói: “Lưu Thiếu, hiện tại chúng ta phải làm như thế nào đây?”
“Cậu hỏi tôi vậy thì tôi biết hỏi ai bây giờ?” Lưu Chiến Thắng ngây người.
Tốc độ cao nhát của chiếc xe Ferrari này cũng chỉ có thể đạt đến mức 370kmih, đối phương lại gần đến 400kmih, hai chiếc xe này căn bản không cùng đẳng cáp.
Lưu Chiến Thắng là một kẻ vô cùng háo thắng, hắn không cho phép bản thân sẽ thua trong cuộc thi này.
“Đến lúc biểu diễn kĩ năng thật sự rồi!” ánh mắt Lưu Chiến Thắng lóe lên một tia nham hiểm.
Giây kế tiếp, hai tay Lưu Chiến Thắng lặp tức di chuyển, chiếc xe Ferrari dưới sự khống chế của hắn vững vàng tiếp tục phóng về phía trước.
Chiếc xe của hắn là Ferrari, cho dù xe của Dương Tiêu có đụng trúng xe hắn, thì người chết nhất định là Dương Tiêu, tuyệt đối không phải hắn.
Chỉ dựa vào túi hơi an toàn của Ferrari, giữ lại một mạng sông của hãn tuyệt đôi không có vân đê gì, còn Dương Tiêu trong chiếc xe Volkswagen Beetle thì cũng khó nói.
Nhìn thấy Lưu Chiến Thắng sống chết không màng cứ chắn trước đầu xe của Dương Tiêu, kiên quyết không chịu nhường đường, Dương Tiêu không thể không giảm tốc độ, sau đó tìm một cơ hội vượt qua.
Nếu đối chọi trực tiếp khẳng định không được, chiếc xe Volkswagen Beetle này căn bản không kiên cố bằng Ferrari.
Dương Tiêu chỉ đành chờ cơ hội vượt qua, Lưu Chiến Thắng thông qua kính chiếu hậu, liền vững vàng khống chế tình hình phía trước.
Hai chiếc xe giống như hóa thành hai luồn sắm sét, không ngừng phóng như bay về phía trước.
Giống như hành trình trong vòng một phút, hai chiếc xe này không ngừng tiền về bãi đua xe núi Lão Quân.
Nhìn thấy chiếc xe Volkswagen Beetle chỉ có thể theo đuôi phía sau, Hỗ Tử hưng phần nói: “Chiêu này của Lưu Thiếu thật tuyệt dịu! Chỉ cần chúng ta cứ không ngừng chặn trước mặt bọn họ, bọn họ nếu muốn vượt qua chúng ta cũng là chuyện khó hon lên trời!”
“Một ngàn mét kế tiếp có một con dóc, chỉ cần vượt qua con dốc đó chính là bãi đua xe núi Lão Quân! Chúng ta thắng chắc rồi!” Lưu Chiến Thắng nắm chắc vô lăng.
Hắn dù sao cũng là chiến thần đua xe của thành phố Trung Nguyên, lấy được danh hiệu chiến thần đua xe này tuyệt đối không chỉ dựa vào tốc độ lái xe, còn dựa vào kỹ năng.
Chính vào giây phút này, đường đua núi Lão Quân đã đông nghẹt người chen chúc, đưa mắt nhìn ra xa, ít nhất cũng phải hơn một ngàn người.
Hơn nữa, xung quanh bãi đua xe phải có hơn bốn đến năm trăm chiếc xe đua, mỗi chiếc xe đua đều có giá trị bất phàm.
Có nhiều người đã mặc lên áo bảo hộ đua xe, chỉ đơn giản đang đứng chờ sự xuất hiện của Lưu Thần Chiến.
Ai cũng biết rằng, hôm này chính là cuộc thi kỹ năng đua xe của thành phó Trung Nguyên, được ủy quyền tổ chức.
Lưu Thần Chiến chính là chiến thần đua xe thành phố Trung Nguyên, người muốn đạp hắn xuống dưới chân cũng không ít.
Cuộc thi đua xe này chính là cuộc thi có quy mô lớn nhất thành phố Trung Nguyên, cũng vì hôm nay chiến thần đua xe số một tỉnh Hà Nam – Lý Đông Bằng cũng có mặt ở nơi này.
Thành phố Trung Nguyên chính là một thành phố thuộc tỉnh Hà Nam, thành phố Trung Nguyên có chiến thần đua xe Trung Nguyên, tỉnh Hà Nam tất nhiên cũng có chiến thần đua xe tỉnh Hà Nam.
Mặc dù kĩ thuật lái xe của Lưu Thần Chiến không tệ, nhưng đứng trước mặt Lý Đông Bằng thật sự không đáng nhắc đến.
Ông!!!
Dưới sự chờ đợi của tất cả tuyển thủ đua xe, tiếng động cơ nóng nảy phát ra từ động cơ xe không ngừng vang lên.
“Đến rồi! Lưu Thần Chiến đến rồi!” khi nghe thấy âm thanh đỉnh tai nhức óc phát ra từ tiếng động cơ, hiện trường có không ít tuyển thủ đua xe đặc biệt hưng phấn.
Nhìn con dốc không đến hai trăm mét, Lưu Thần Chiến cười lạnh một tiếng: “Dương Tiêu, thật ngại quá, cuộc đua xe này tôi thắng chắc rồi!”
Điều khiển tốc độ xe giữ vững ở tốc độ 370 km/h, Lưu Thần Chiến điều khiển chiếc xe Ferrari hướng về phía con dốc phía trước.
Dưới khoảng cách ngắn như vậy, Dương Tiêu căn bản không có khả năng vượt qua hắn, cuộc thi đấu này hắn không thể nào thua cuộc!
Trừ phi…có kỳ tích xảy ra!