Hổ Tế

Chương 387




Chương 387

Chỉ một chiếc xe Volkswagen Beetle nhỏ bé, trong mắt Lưu Chiến Thắng không đáng một đồng, nếu như hắn không nhớ sai, thì tốc độ cao nhất của chiếc xe Volkswagen Beetle là 208kmih, còn chiếc xe Ferrari 488 đã cải tạo qua này của hắn, tốc độ có thể lên đến 370km/ h, gần như gấp đôi với đối phương.

Lưu Chiến Thắng không ngừng tăng tốc, càng bỏ xa chiếc xe phía sau.

Một trăm mét!

Năm trăm mét!

Một ngàn mét!

Trong ánh sáng điện quang, Lưu Chiến Thắng lái chiếc Ferrari 488 biến mắt không tung tích, chỉ có thể nghe thầy tiếng động cơ xe thể thao ông ông vang lên từ xa.

Trên khuôn mặt Dương Tiêu không chút gợn sóng, tăng tốc một cách rõ ràng rành mạch, tiền về phía núi Lão Sơn.

Vươn tay mở nhạc trong xe, một đoạn nhạc êm dịu vang lên.

Tăng tốc đổi só, Dương Tiêu chuyển sang số bốn, sau đó giữ vững tốc độ 40kmih.

Trong đầu Cung Linh Nhi lập tức lóe lên, cô vui mừng khấp khởi nói: “Dương Tiêu anh cũng thật là thông minh, vậy mà lại biết dùng cách này để bỏ xa tên quỷ đáng ghét Lưu Chiến Thắng!”

Dương Tiêu dở khóc dở cười, con bé Cung Linh Nhi cho.

rằng bản thân hắn đang bỏ trồn hay sao!

Chỉ đáng tiếc, chỉ cần hắn ứng chiến, cho dù có phải chết hắn cũng phải chết trên đường xung kích.

Bỏ trốn? Thật ngại quá, không tồn tại chuyện này!

Chạy được chưa được bao lâu, Cung Linh Nhi kinh ngạc phát hiện ra Dương Tiêu căn bản không hề có ý muốn bỏ trốn.

“Ông trời của tôi ơi! Anh đang làm gì vậy? Còn không mau chạy sang con đường khác, đợi lát nữa chuẩn bị mát mặt hay sao?” Cung Linh Nhi gấp gáp nói.

Dương Tiêu cười nhạt nói: “Bỏ trốn? Xin lỗi, tôi hôm nay đã quyết ý cùng tên Lưu Chiến Thắng so tài một phen, tôi muốn xem thử thực lực của tay đua xe số một Trung Nguyên đến đâu.”

Cung Linh Nhi bất lực không nói nên lời, muốn so tài với Lưu Chiến Thắng?

‘Volkswagen Beetle so tài với xe ferrari 488 đã qua cải tạo.

Đại ca, anh đang nói đùa với tôi hay sao?

Bắt kể từ góc độ nào, Dương Tiêu đều không hề có chút tia hi vọng chiến thắng nào.

Trừ phi, xảy ra kỳ tích.

“Anh không phải đã nói rằng phải tâm bình khí hòa, cùng giữ vững tâm trạng vui vẻ hay sao?” Cung Linh Nhi tức giận nói.

Dương Tiêu cười nói: “Còn có một câu nói chính là như thế này, kết bạn với những người đơn giản lạc quan, đọc cuốn sách phong phú sáng tỏ, làm việc khiến mình vui vẻ bình lặng, tôi hiện tại đang làm việc mình cảm thấy vui vẻ, lại nói, cô cũng không xem thử kính chiếu hậu!”

Được Dương Tiêu nhắc nhở, Cung Linh Nhi lúc này mới ý thức được, phía sau đang có một chiếc xe SVT RAPTOR, cùng một chiếc Mercedes-Benz G-Class.

Cung Linh Nhi phẫn nộ tức giận nói: “Được lắm! Tên quỷ đáng ghét Lưu Chiến Thắng vậy mà lại phái người theo đuôi chúng ta!”

*Tên tiểu tử này lái xe chậm như vậy? Chỉ 40km/h thôi?

Không lẽ tên tiểu tử này muốn bỏ trốn? Anh em, chăm chú theo dõi, đừng cho tên tiểu tử này chạy trồn mắt!”

“Được thôi! Tên tiểu tử này muốn chạy, cũng không cách nào chạy thoát được đâu! Chỉ là một chiếc xe Volkswagen Beetle, không cách nào thoát khỏi chúng ta!”

Lúc này, người ngồi trên chiếc xe SVT RAPTOR, cùng chiếc xe Mercedes-Benz G-Class đặc biệt khinh thường.

Volkswagen Beetle so tài với xe ferrari 488 đã qua cải tạo, đây rõ ràng không phải tìm chết hay sao?

Cung Linh Nhi nhìn sang Dương Tiêu nói: “Nếu như anh muốn bỏ trốn, thì anh cứ chạy trước, tôi lát nữa xuống xe ngăn cản bọn họ!”

Chuyện này vốn dĩ vì cô mà ra, Cung Linh Nhi cũng không muôn Dương Tiêu vì bản thân cô mà mật mặt.

“Không cần, Lưu Chiến Thắng không phải đã nói rồi sao?

Cùng anh ta đường đường chính chính đấu một trận, vậy thì tôi nhất định sẽ đường đường chính chính đấu một trận, dù sao cũng không thể cho người ta có cơ hội mắng tôi là thứ không có tiền đồ!” Dương Tiêu hứng thú nói.

Cung Linh Nhi điên cuồng nói: “Được! Đại ca, anh muốn so tài thì cứ so tài, nhưng anh tại sao lại không tăng tốc chứ? Anh có biết hiện tại chúng ta đã bị người ta bỏ xa mắt bóng rồi không?”

Dương Tiêu kinh ngạc nói: “Bằng lái xe của cô làm cách nào thi được vậy? Không biết tốc độ trong thành phố là 40kmih sao?”

Tốc độ trong thành phó là 40km/h.

Cung Linh Nhi nhìn Dương Tiêu, sắc mặt đông cứng, trong người suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.

Van xin anh đó đại ca, chúng ta hiện tại đang đua xe, anh còn quan tâm đến tốc độ hay sao?

Chính vào giây phút này, nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Dương Tiêu, Cung Linh Nhi thật sự có chút xúc động muốn lật tung cả chiếc bàn lên.