Đúng vậy, trong mắt Bạch Hồng Đồ, sự uy nghiêm của Long Môn là trên hết.
Mạng của ông ấy là Long chủ tiền nhiệm cho, nêu không có Long Môn thì nhà họ Bạch to lón đã chia năm xẻ bảy.
Tất cả những vinh dự của nhà họ Bạch bây giờ đều do Long Môn ban tặng.
Mặc dù Dương Tiêu là Long chủ kế nhiệm, Bạch Hồng Đồ vẫn tôn kính anh.
Ông ta tin sự lựa chọn của Long chủ thế hệ trước sẽ không bao giờ sai.
Bạch Tỉnh Hải nhận ra cha mình đang thực sự tức giận, ông ta sợ hãi đến mức toàn thân giật mình nhìn Dương Tiêu nói: “Bạch Tinh Hải nhà họ Bạch ra mắt điện hại”
“Tôi, tôi…” Bạch Quỳnh cảm thấy.
khó chịu như vừa ăn phải một con ruôi chết.
Anh ta tưởng ông nội mình tới, nhất định sẽ hạ gục được Dương Tiêu.
Không ngờ cuối cùng ông nội của anh ta không chỉ quỳ lạy người khác, mà còn liên tục gọi người ta là Long chủ.
Bạch Hồng Đồ lạnh lùng nói: “Sao hả? Cháu dám không theo? Tinh Hải, con đang tuồi tráng niên, có thể cân nhắc một đứa khác!”
Đứa con khác?
Chẳng phải điều đó có nghĩa là ông nội từ bỏ mình sao?
Nghĩ đến đây, hồn phách của Bạch Quỳnh rét run vội vàng cúi đầu với Dương Tiêu: “Bạch Quỳnh nhà họ Bạch ra mắt Long chủ điện hại”
Hít!
Nhìn thây ba thê hệ nhà họ Bạch cùng tỏ lòng kính trọng với Dương Tiêu, đám đông không kìm được hít một hơi lạnh chập chùng.
“Không biết Long chủ tới đây là vì chuyện gì?” Bạch Hồng Đồ cung kính hỏi.
Dương Tiêu chỉ vào Hoa Mộ Tranh với vẻ mặt uy nghiêm: “Cháu trai Bạch Quỳnh của ông cướp đoạt con gái nhà lành, ép người ta kết hôn, ỗng nói xem nên làm thế nào?”
“Cái gì? Còn có chuyện như thế?”
Mắt Bạch Hồng Đồ bắn ra tia sáng lạnh lẽo, khóa chặt Bạch Quỳnh.
Bị ông nội của mình nhìn chằm chằm,
Bạch Quỳnh sợ chết khiếp, vội vàng nói: “Ông nội, cháu không có, cháu tuyệt đối không làm ra chuyện CƯỚP đoạt con gái nhà lành!”
“Không có? Phải không?” Dương Tiêu khit mũi.
Bạch Hồng Đồ sửng sốt: “Bạch Quỳnh, cướp đoạt gái nhà lành, cháu thật to gan!”
Bóp!II Ngay sau đó, Bạch Hồng Đồ vung tay, tát mạnh vào mặt Bạch Quỳnh.
Bạch Quỳnh nào có thể chịu được SỨC màn của Bạch Hồng Đồ, cái tát của Bạch Hồng Đồ khiến anh ta choáng váng đầu óc ong ong..