Hổ Tế

Chương 236




CHƯƠNG 236

Dương Tiêu dù sao cũng là người đàn ông đã trưởng thành, Đường Mộc Tuyết đột nhiên đưa ra yêu cầu ngủ chung như vậy, không khỏi khiến cho hắn suy nghĩ lung tung.

Hơn nữa, thông qua tình cảnh ái muội trong nhà vệ sinh bệnh viện, khía cạnh mà Dương Tiêu trước đây chưa từng nghĩ đến hiện tại lại biến thành một suy nghĩ to gan không ngừng xuất hiện trong tâm trí.

Lần trước có cơ hội cùng Đường Mộc Tuyết ngủ chung một chiếc giường, Dương Tiêu căn bản không dám suy nghĩ nhiều, trong lòng thấp thỏm không yên, không bao lâu thì hắn liền chạy ra ngủ ngoài ghế sofa.

Lần này hoàn toàn không giống như vậy, thông qua sự tiếp xúc thân mật gần gũi trong nhà vệ sinh bệnh viện, khi Dương Tiêu nhìn thân thể gợi cảm mềm mại của Đường Mộc Tuyết trong đầu đã không ngừng xuất hiện lên những suy nghĩ đen tối.

Không thể không thừa nhận, Đường Mộc Tuyết rất xinh đẹp, đẹp đến mức không có từ ngữ nào để diễn tả.

Hoa hồng tuy đẹp nhưng cần có lá xanh làm nền phối hợp, những nét đẹp của Đường Mộc Tuyết chính là vẻ đơn thuần tự nhiên.

Giống như ánh sáng sau cơn bão tuyết, hoa nở xuân về, còn Đường Mộc Tuyết chính là khung cảnh tịch mịch như sương khói trong cảnh sắc này. Mặc dù những năm nay Đường Mộc Tuyết vì công việc vất vả khắp nơi, cũng không sử dụng mỹ phẩm bảo dưỡng thường xuyên, nhưng hương vị thành thục trên người cô không cách nào che dấu được.

 

 

 

 

CHƯƠNG. 236 : Không bằng đêm nay Dương Tiêu hắn tiến một bước đột phá mối quan hệ của cả hai?

Dương Tiêu sâu sắc hiểu rõ, trong cuộc sống này đại đa số mọi việc bắt đầu chính là dựa vào nỗ lực, kết quả thì chỉ đành phó mặc cho vận mệnh, trái tim con người chính là một thứ vô cùng phức tạp, tiến một bước sợ rằng chạm vỡ, lùi một bước lại sợ bỏ lỡ, trăm tính ngàn tính cuối cùng vẫn đứng bắt động tại vạch xuất phát.

Nếu như hiện tại không nhân cơ hội quan hệ hai người đang có tiến triển mà thử nghiệm một chút, có lẽ sau này cũng sẽ không còn cơ hội nào khác.

Dù sao Đường Mộc Tuyết cũng là vợ của mình, dù cho cô không để mình thực hiện được thì cùng lắm chỉ bị đánh một trận mà thôi.

Những năm gần đây, ở bên cạnh canh giữ một người vợ xinh đẹp như vậy, đừng nhắc đến cuộc sống của Dương Tiêu trải qua khó khăn như thế nào.

Ý thức được suy nghĩ méo mó của Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết căng thẳng không thôi, khuôn mặt tinh xảo đỏ bừng của cô vội vàng luốn cuốn giải thích: “Em không hề có bất kỳ suy nghĩ nào khác; anh đừng nghĩ quá nhiều, một chiếc giường lớn như vậy hai người ngủ vẫn còn dư, nếu như anh ra ngoài ngủ, ba mẹ lại cho rằng em bạc đãi anh!”

“Được! Anh hiểu rồi!” Dương Tiêu gật đầu trả lời.

Hắn biết rằng, phụ nữ chính là một loại động vật khẩu thị tâm phi, không muốn bản thân suy nghĩ nhiều nhưng thực ra chính là muốn bản thân suy nghĩ thêm, nói rằng không muốn thật ra chính là muốn.

Trong lòng Đường Mộc Tuyết hồi hộp không thôi, cô hiện tại xấu hỗ đến mức chỉ muốn tìm một khe hở nhét mình vào bên trong, tự trách bản thân tại sao lại có can đảm nói ra những lời như vậy?

Trên thực tế, cô dù sao cũng là một người phụ nữ bảo thủ, Đường Mộc Tuyết căn bản chưa từng nghĩ qua bản thân sẽ chủ động trong chuyện này.

“Thời gian cũng không còn sớm nữa, vết thương trên người anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục, sớm nghỉ ngơi đi!” giọng nói Đường Mộc Tuyết như tiếng muỗi kêu nho nhỏ vang lên.

“Được!” nhìn dáng người tươi xinh quyến rũ của Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu lại một nữa không chút cốt khí nuốt một ngụm nước miếng.

Tắm rửa đơn giản một chút, cởi giày để bên dưới, Dương Tiêu có chút hồi hộp hai tay run rẫy lật ra tắm nệm, nằm lên trên giường.

Đường Mộc Tuyết sau khi tắm rửa xong, cũng bước lên nằm lên một bên giường, trái tim căng thẳng bát an.

Lần đầu tiên, hai người lại tiếp xúc trong khoảng cách gần như vậy.

Dương Tiêu vốn dĩ đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng ai biết rằng sau khi nằm trên giường hắn lại căng thẳng đến mức giống như đã bị điểm thuật bắt động, căn bản không dám hó hé nhúc nhích.

Những năm trước đây, Dương Tiêu là thanh gươm sắc bén của quốc gia, không biết đã chấp hành qua bao nhiêu lần nhiệm vụ, đã nhìn ngắm qua bao nhiêu mỹ nhân trên thiên hạ, thậm chí cũng đã thấy qua không ít những hình ảnh có chừng mực, nhưng hắn đều bắt vi sở động.

Dương Tiêu chính là một người luôn biết giữ mình trong sạch, những năm niên thiếu không ngừng vì bản thân mà không ngừng trở nên mạnh mẽ cường đại, hắn chính là muốn một đám người Dương gia ở Đề đô phải nhìn mình bằng cặp mắt khác.

Hắn muốn trở nên cường đại mạnh mẽ sau đó cướp lại những thứ thuộc về ở Dương gia Đế đô, càng muốn trở nên mạnh mẽ đến mức không ai đánh bại được, để cho mẹ ruột của mình không phải chịu bất kỳ sự ghẻ lạnh khinh thường nào từ kẻ khác.

Cũng vì những điều này mà Dương Tiêu từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến chuyện tình cảm nam nữ. Cho nên, lúc này Dương Tiêu vẫn là thân thể trong sạch, chưa hề một lần tiếp xúc da thịt với nữ nhân.

Trước đây cũng có vô số mỹ nữ tự chủ động ngã vào lòng hắn, cũng vì không có tình cảm nên Dương Tiêu cũng chỉ vô tình đem những mỹ nữ này đầy ra xa.

Năm năm chung sống, trong lòng Dương Tiêu đã yêu say đắm người con gái xinh đẹp cùng mạnh mẽ này.

: Khi tất cả những người xung quanh đều xem thường hắn, chỉ có duy nhất Đường Mộc Tuyết chưa từng khinh thường hắn.

Mặc dù cô luôn có thái độ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhưng chưa từng một lần la mắng giáo huần.

Trong vô hình, Dương Tiêu đã đem Đường Mộc Tuyết trở thành tình yêu cả một đời.

Giây phút này, đầu óc Đường Mộc Tuyết như rơi vào một vùng trắng trống rỗng.

Cô ngại ngùng khó xử, nằm trên giường đến nhúc nhích cũng không dám nhúc nhích lấy nữa phần.