Trương Tử Hào như bị hứng chịu mười nghìn điểm sát thương, sắc mặt của anh ta trở nên xanh mét.
Mình mua miếng đá thô đề vương xanh lục hơn chín mươi triệu tệ bị thua thiệt lớn, nhưng Dương Tiêu chỉ dùng một triệu tệ thôi đã kiếm được một đống tiền, không cần phải nói lúc này khuôn mặt của Trương Tử Hào xấu đến mức nào.
Dương Tiêu cười nói: “Thực xin lỗi, miếng đế vương xanh lục này thuộc sở hữu của cô Bạch.”
“Thuộc sở hữu của tôi?” Bạch Du Tĩnh kinh ngạc nói.
Dương Tiêu cười nhẹ: “Đúng vậy! Cô thanh toán tiền, đương nhiên miếng đá thô này thuộc về cô, mở ra được đế vương xanh lục thì đương nhiên cũng là của cô.
“Nhưng…” Bạch Du Tĩnh muốn giải thích.
Dương Tiêu nhẹ nhàng nói: “Không nhưng nhị gì hết, cô Bạch, của cô thì sẽ là của cô.”
Bạch Du Tĩnh cực kỳ thông minh, cô ta biết Dương Tiêu đang giúp cô ta tăng độ nỏi tiếng cho tập đoàn trang sức Bạch Thức, nên Bạch Du Tĩnh không nói nhiều.
“Ôi! Tiếc thật đáy!” Nhiều người thở dài lắc đầu.
Khi đế vương xanh lục này ở trong tay Bạch Du Tĩnh, bọn họ muốn mua nó sẽ khó như lên trời.
Đồng hành là kẻ thù của nhau, Bạch Du Tĩnh không tốt bụng đến mức chuyển đế vương xanh lục qua tay bọn họ.
Khi mọi người giải tán, Bạch Du Tĩnh cảm kích nói: “Cảm ơn, chờ lát nữa miếng đế vương xanh lục này sẽ được trả lại cho anh.”
“Không cần, giữ lại đi, giao cho tôi cũng vô dụng, thà rằng đưa cho cô gia công bán với giá tốt!” Dương Tiêu cười nhẹ nói.
Dù đế vương xanh lục có tốt, có giá trị đến máy, nhưng Dương Tiêu thực sự không thiếu chút tiền này, nếu anh muốn thì chỉ cần gọi một cuộc gọi sẽ có một lượng lớn đề vương xanh lục được gửi đến cho anh.
Bạch Du Tĩnh không động tâm với đề Vương xanh lục cực phẩm này thì chắc chắn là giả, Bạch Du Tĩnh gật đầu nói: “Được! Vậy tôi sẽ nhận, sau khi gia công bán xong, tôi sẽ chia lợi nhuận cho anh, bảo đảm sẽ kiếm được nhiều hơn miếng đá thô mà anh mua.”
“Ok!” Dương Tiêu cũng không khách sáo.
Mặt Bạch Du Tĩnh ửng hồng, cô ta nhìn Dương Tiêu nhắc nhở: “Anh đừng đối xử với tôi như vậy, tôi sẽ không chấp nhận một người đàn ông đã có gia đình.”
“Huh!” Nghe thấy lời nói này của Bạch Du Tĩnh, Dương Tiêu dở khóc dở cười.
Đến lúc này mà Bạch Du Tĩnh vẫn cho rằng mình lấy lòng cô ta, cho.
rằng mình có mục đích.
Đáng tiếc là Bạch Du Tĩnh thực sự đã suy nghĩ quá nhiều, anh yêu Đường Mộc Tuyết, sở dĩ anh giúp Bạch Du Tĩnh vì Bạch Nguyên Kiệt nhờ.
Khi cuộc đấu giá kết thúc, sự kiện đá quý cũng kết thúc theo.
Trước khi bức màn kết thúc, hầu hét tất cả các thương nhân châu báu có mặt tại hiện trường, cũng như các nhân vật có máu mặt đều tập trung tại một hội trường lớn.
Sau khi đấu giá, Trương Tử Hào thay quần áo khác ra đại diện.
Sự kiện đá quý này là do nhà họ Trương một trong tứ đại gia tộc ở Trung Nguyên tổ chức, tự nhiên người nhà họ Trương sẽ lên sân kháu tổng kết.
Giờ phút này, trên mặt Trương Tử Hào tràn đầy ánh sáng đỏ, là cậu chủ nhà họ Trương, thay mặt nhà họ Trương đứng lên diễn thuyết.
Vì để tổng kết kết thúc anh ta đã soạn bài cẩn thận, mục đích là muốn tạo bắt ngờ cho toàn hội trường..