Hổ Tế

Chương 2136: 2136: Chương 795






“Thật sao?” Dương Tiêu nói, giọng nói cực kỳ lạnh lùng, giống như giọng nói này có nguồn gốc từ địa ngục vậy, lạnh cả sống lưng.

Bụp! Ngay lúc nắm đấm sắt của tên đàn ông vạm vỡ này chuẩn bị đánh vào đầu Dương Tiêu, tay phải của Dương Tiêu hóa thành một tia chớp, nắm lấy nắm đấm sắt của người đàn ông.

“Cái gì?” Nhìn thấy nắm đấm sắt của mình bị chặn lại, trên mặt tên vạm vỡ này lộ ra vẻ kinh ngạc.

Từ nhỏ sức lực của anh ta đã rất mạnh, ba đến năm người cùng nhau xông lên cũng không phải là đối thủ của anh ta, không ngờ nắm đắm sắt của mình lại bị thằng nhóc gầy gò trước mặt này chặn lại.

Trên mặt Dương Tiêu không hề có chút gợn sóng, đột nhiên anh xuất lực, răng rắc một tiếng cánh tay phải của tên đàn ông vạm vỡ đã bị trật ngay tại chỗ.

Aaalll Cảm giác được cánh tay phải truyền đến một trận đau đớn, tên đàn ông vạm vỡ rên rỉ, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.

Dương Tiêu không hề do dự đá vào đầu gối của tên đàn ông vạm vỡ, tên đàn ông vạm vỡ cao 1mét9 quỳ trên mặt đất.


“Giết!” Một tên vạm vỡ khác tấn công Dương Tiêu.

Người này còn chưa đến gần Dương Tiêu, thân hình Dương Tiêu đã bất ngờ vọt lên, một cú đá ngang hung hăng đá vào má tên đàn ông vạm vỡ.

Phụt! Bị Dương Tiêu đá, tên đàn ông vạm vỡ nhổ nước bọt cuồng loạn, thân hình 1mét8 của anh ta bị đá văng xa bảy tám mét ngay tại chỗ.

Nhìn thấy hai tên thủ hạ vạm vỡ của mình bị Dương Tiêu đánh bại trong nháy mắt, mí mắt gã mặt sẹo nhảy loạn lên: “Lên, con mẹ nó lên hết cho tôi, đánh chết cậu ta!”
“Giết!” Đám người mặc đồ đen vô cùng hung hãn nhao nhao tắn công Dương Tiêu.

Thậm chí ngay lúc này, rất nhiều người mặc đồ đen đã lấy ra những con dao găm sáng quắc, hy vọng có thể đâm sông Dương Tiêu.

Trong giây lát, bốn mươi năm mươi người với vẻ mặt hung tợn lao về phía Dương Tiêu.

Vẻ mặt Dương Tiêu u ám, lạnh lùng nói: “Châu châu đá xe, không biết tự lượng sức mình!”
Anh đã từng là lưỡi dao sắc bén của đất nước, là đệ nhất binh vương Thiên Phủ Chỉ Quốc.


Các cao thủ Đông Nam Á không phải là đối thủ của anh, trong Đại hội Võ thuật châu Á anh đã càn quét tất cả, bát khả chiến bại.

Cho dù thực lực của anh vừa mới khôi phục một chút, nhưng cũng không phải là một đám cá tạp nhỏ có thể khinh thường.

Một người dùng dao găm đâm vào Dương Tiêu, ánh mắt Dương Tiêu loé lên, anh đá vào háng người đó, một vệt máu nổi lên, cả người anh ta co lại, quỳ trên mặt đất.

Một người khác cầm dao đâm từ sau lưng Dương Tiêu, Dương Tiêu đã nhận ra điều đó, anh xoay tay phải thành tia chớp giữ cổ người đó, anh lắc mạnh, người đó đập mạnh vào tường như một viên đạn đại bác.

Trong phút chốc, Dương Tiêu như hỗ nhập bầy dê, đám người này hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.

Một! Mười! Hai mươi! Ba mươi! Trong nháy mắt, đông đảo người mặc đồ đen nằm la liệt trên mặt đất kêu la thảm thiết, tiếng gào thét như giết lợn vang vọng lên trời.

“Ôi mẹ ơi!” Nhìn thấy Dương Tiêu hung ác như vậy, mười hai tên mặc đồ đen còn sót lại đều rét run, lảo đảo lui về phía sau.

Gã mặt sẹo sợ hãi suýt tè ra quần, anh ta sững sờ nhìn Dương Tiêu: “Cậu… rôt cuộc cậu là ai?”
Cộp cộp cộp! Đúng lúc này, Lý Thần Chiến mang một đám người vội vàng đi tới.

“Lý Thần Chiến tham kiến điện hạ!” Ngay sau khi bước vào Lý Thần Chiến nghiêm nghị hét lên..