Bạch Du Tĩnh dù sao thân phận cũng quá tháp giá, chỉ vài trăm triệu nhân dân tệ nếu đổi thành tiền euro, căn bản không đáng bao nhiêu tiền.
Gia tộc Robert của bọn họ dù sao cũng là gia tộc tài phiệt lâu đời giá trị trên trăm tỷ euro, căn bản không quá màng đến việc hợp tác với các ví nghiệp nhỏ như thế này.
“Bạch tiểu thư, không biết cô đã nghe rõ hay chưa? Jack thiếu gia hiện tại đã mát đi lòng kiên nhẫn, nếu như không phải niệm tình lão tộc trưởng, chúng tôi cũng sẽ không đến Trung Nguyên chuyến này đâu, nói một câu dứt khoát, lợi nhuận phân ba bảy, các người có đồng ý ký hợp đồng hay không?” Ham vênh váo hung hăng nói.
Bạch Du Tĩnh năm chặt năm tay, bị chèn ép như thê này, cô thật sự cảm thấy không cam lòng.
Nhìn dáng vẻ do dự của Bạch Du Tĩnh, Jack triệt để mắt đi nhẫn nại: “Ham, chúng ta chuẩn bị rời khỏi đây!”
“Bạch tiểu thư, thật ngại quá, chúng tôi quyết định lựa chọn Tập đoàn châu báu Gia Thế! Trước khi rời khỏi đây chúng tôi cảnh cáo cô một câu, khi đàm phán với người châu Âu, điều chúng tôi cắm ky nhất là sự thiếu quyết đoán!” Ham khinh thường cười một tiếng sau đó xoay người rời khỏi.
Trái tim Bạch Dư Tĩnh hung hăng rỉ máu: “Tiền đầu tư hai tỷ nhân dân tệ cứ như vậy mà tan thành bọt biển hay sao?
Tập đoàn châu báu Bạch thị thật sự phải đối diện với nguy hiểm phá sản hay sao?”
Một đám người tóc vàng mắt xanh lần lượt đứng lên, liếc mắt khinh thường nhìn Bạch Du Tĩnh, sau đó bước ra ngoài cửa.
Thiếu chủ Jack cười lạnh một tiếng, sau đó xoay người rời khỏi, chính vào giây phút anh ta chuẩn bị xoay người rời khỏi, ánh mắt tình cờ liếc mắt nhìn chiếc nhẫn đen đang nằm trong thùng rác.
“Đợi đãi”
“Có chuyện gì sao Jack thiếu gia?” khi nghe thấy âm thanh gấp gáp của Jack, cả đám người Ham liền lần lượt xoay người lại nhìn anh.
Thân thể Jack căng cứng, ánh mắt cứng ngắt nhìn về phía chiếc nhãn màu đen đang nằm im lặng trong thùng rác, giống như nhìn thấy một sự việc không cách nào tin tưởng được.
Dần dàn, Jack mở trừng mắt, đôi môi há hóc hình chữ O, sắc mặt anh vô cùng thiêng liêng, đoan chính cùng trang trọng.
Cả khuôn mặt Bạch Du Tĩnh kinh ngạc nhìn Jack, hoàn toàn không biết vị thiếu chữ gia tộc Robert này rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì.
Đột nhiên, Jack đùng đoàng một tiếng, quỳ trên mặt đất, đối diện với chiếc thùng rác, ánh mắt điên cuồng, dập đầu ba cái.
“What?” nhìn thấy thiếu chủ của mình vậy mà lại dập đầu với một chiếc thùng rác, cả đám người nước ngoài hoàn toàn ngây ngốc, chết sửng.
Thân thế Bạch Du Tĩnh cùng nữ thư ký hoàn toàn cứng ngắt, cằm muốn rơi nát xuống đất.
Đây…đây là đang làm gì chứ?
Jack thiếu chủ gia tộc Robert vậy mà lại quỳ lạy một chiếc thùng rác?
Khung…khung cảnh này cũng quá cầu huyết đi!
Ham ~ người đàm phán lập tức kinh ngạc thốt lên: “Thiếu gia Jack, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Bản thân chính là người đại diện đàm phán của Jack, Ham vô cùng hiểu rõ Jack, dù cho liên quan đến những đơn hàng gái trị lên đến mười tỷ euro thì cảm xúc thiếu gia Jack cũng sẽ không kích động đến như vậy, tại sao hiện tại thiếu gia Jack lại quỳ lạy một chiếc thùng rác chứ, đây rõ ràng là chuyện không cách nào tưởng tượng được.
“Jack thiếu gia, cậu….cậu đang làm gì vậy?” Bạch Du Tĩnh cũng há hốc miệng kinh ngạc nói.
Mặc dù nói rằng đàm phán thất bại, nhưng lễ phép của Bạch Du Tĩnh ít nhất vẫn còn, cô giây phút này hoàn toàn không hiểu rằng Jack rốt cuộc đang muốn làm gì..