Đường lão thái thái cho rằng Đường Mộc Tuyết sớm đã mê hoặc Lý Minh Hiên, cho nên Lý Minh Hiên lúc này mới giúp cô ta nói đỡ lời.
Trước khi đến đây, Đường lão thái thái sớm đã chuẩn bị đối sách vẹn toàn, bà cố nặn ra một nụ cười thành ý nói: “Lý công tử, lão thân vẫn còn một đứa cháu gái đích tôn, nhỏ hơn Đường Mộc Tuyết hai tuổi, dung mạo xinh đẹp như hoa, tên là Đường Dĩnh, nếu như Lý công tử có hứng thú, lão thân lát nữa sẽ sai Đường Dĩnh đến đây hầu hạ cậu.”
Lý Minh Hiên tuổi trẻ khí thịnh, nhất định sẽ rất ưa thích những cô gái xinh đẹp.
Dung mạo Đường Mộc Tuyết quả thật xinh đẹp, được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân thành phố Trung Nguyên.
Nhưng cháu gái đích tôn Đường Dĩnh của bà tư sắc cũng không hề kém cạnh, hơn nữa lại còn trẻ tuổi, những điều này đều là ưu thế.
Đường lão thái thái chính là không tin tên Lý Minh Hiên này chơi đùa với Đường Mộc Tuyết lâu như vậy mà vẫn chưa cảm thấy chán, chỉ cần Đường Dĩnh đến đây, dựa vào thủ đoạn của Đường Dĩnh, muốn tóm chặt lấy trái tim của Lý Minh Hiên cũng là chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Rằm!
Sau khi nghe những lời này, Lý Minh Hiên nỗi trận lôi đình, tức giận vỗ mạnh tay lên mặt bàn, hung dữ nhìn Đường lão thái thái: “Đường lão thái thái, lời này của bà có ý gì? Tôi là người có gia đình, bà đây chính là đang sỉ nhục nhân cách của tôi hay sao?”
Nhìn khuôn mặt đầy lửa giận của Lý Minh Hiên, Đường lão thái thái nghẹn họng nhìn trân trồi: “Lý công tử, cậu trước đây có bảo vệ Đường Mộc Tuyết đến như vậy không phải vì cô ả có thể thỏa mãn được những yêu cầu của cậu hay sao? Tư sắc của Đường Dĩnh cũng không tệ, nhan sắc thượng hạng, chỉ cần Lý công tử yêu thích, làm vợ lẽ cho Lý công tử cũng không phải là chuyện không thể.”
Lý Minh Hiên tuổi trẻ tiền tài dư dả, nếu như Đường Dĩnh có thể làm vợ bé cho Lý Minh Hiên, đối với Đường Gia mà nói đây cũng là một việc đáng vui mừng.
Lý Minh Hiên lúc này tức giận đến mức hai cánh mũi muốn thở ra khói, Đường lão thái thái này vậy mà có thể liên tưởng đến việc bản thân hắn có quan hệ mờ ám với Đường Mộc Tuyết, thật sự là quá hoang đường.
Hắn trước đây luôn đứng về phía Đường Mộc Tuyết cũng vì Đường Mộc Tuyết chính là vợ của Dương Tiêu, còn Đông Hải Lý Gia bọn họ cũng chỉ là người hầu của Dương Tiêu mà thôi.
Không nghĩ đến, Đường lão thái thái này tâm địa không những ác độc, mà còn có thể suy nghĩ về cháu nội của mình là Đường Mộc Tuyết như thế.
Dù cho Đường Mộc Tuyết không phải cháu nội ruột của bà, trong mắt Lý Minh Hiên lúc này, Đường lão thái thái quả thật không thể ngông cuồng phán đoán như vậy được.
Lý Minh Hiên lúc này có chút nghi ngờ, Đường Mộc Tuyết rốt cuộc có phải là người của Đường Gia hay không, thật sự là có chung gốc gác với nhau đúng không?
“Đường lão thái thái, tôi cảnh cáo bà, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời nói thì không được ăn nói lung tung, tôi từ trước đến nay công nhận Đường Mộc Tuyết cũng vì thái độ nghiêm túc trông việc của cô ấy đánh động đến tôi, hơn nữa hoàn toàn không có liên quan đến bất kỳ giao dịch cá nhân nào, Đường lão thái thái, tôi cảm thấy thất vọng về bà, cũng như cảm thấy thất vọng về Đường Gia.
Tiểu Nhã, tiễn khách!” Lý Minh Hiên mười phần khinh thường nói.
“Đường lão thái thái, xin mời!” thư ký Tiểu Nhã đi đến trước mặt Đường lão thái thái không nóng không lạnh nói.
Đường lão thái thái triệt đễ đờ đẫn cả người, bà thật sự không ngờ đền Lý Minh Hiên vậy mà lại nổi cơn thịnh nộ như vậy, không để cho bà chút mặt mũi nào.
“Lý công tử!” sắc mặt Đường lão thái thái trắng bệch, lúc này chỉ muốn níu kéo lại chút hảo cảm từ Lý Minh Hiên.
Lý Minh Hiên đối với Đường lão thái thái cảm thấy vô cùng thất vọng: “Tiễn khách!”
Giọng nói của hắn vang lên vang vọng khắp nơi, không chút nghỉ ngờ nào.
Cảm nhận được ngọn lửa tức giận đang không ngừng bốc lên từ Lý Minh Hiên, Đường lão thái thái sợ đến mức không dám nói thêm bắt kỳ câu nào, toàn thân run rẩy nhanh chóng rời khỏi.
Bà cũng biết rằng nếu như còn tiếp tục dùng dằng, chỉ e rằng Lý Minh Hiên có khả năng hủy luôn hợp đồng hợp tác giữa hai nhà.
Đường lão thái thái sau khi bị từ chối cảm thấy vô cùng mất mặt, sắc mặt trầm ngâm đáng sợ: “Đáng chết! Đường Mộc Tuyết này rốt cuộc đã cho Lý Minh Hiên uống bùa mê thuốc lú gì khiến cho Lý Minh Hiên lại thay cô ả suy xét nhiều chuyện như vậy? Đường Mộc Tuyết, cô đúng là một người phụ nữ hạ tiện, đừng cho rằng chuyện đã như vậy thì lão thân không còn cách gì để trị cô.”
Cho dù gặp phải trắc trở, Đường lão thái thái vẫn một lòng cho rằng Đường Mộc Tuyết nhất định có một chân với Lý Minh Hiên, cô không tin rằng Lý Minh Hiên công nhận Đường Mộc Tuyết chỉ vì thái độ làm việc có trách nhiệm của cô ta trong công việc.
Nhất định là Đường Mộc Tuyết trên phương diện đó rất biết cách chơi, cũng như chiều chuộng người khác, nên mới tóm chặt được trái tim của Lý Minh Hiên.
“Người phụ nữ hạ tiện này, đúng là đồ hạ tiện!” chỉ cần nghĩ đến việc bà bị Lý Minh Hiên vô tình tống cổ ra khỏi cửa, Đường lão thái thái tức đến mức toàn thân run rẫy.
Sau khi giải quyết xong tất cả những chuyện này, Dương Tiêu chuẩn bị lái xe quay trở về nhà, lúc này Cục bảo vệ môi trường Lưu Vĩ đột nhiên gấp gáp gọi điện thoại đến: “Dương tiên sinh, cứu mạng, cứu mạng! Chuyện vô cùng khẩn cấp!”.