Chương 164
Trong năm năm này, Dương Tiêu chưa bao giò có hành động vượt qua giới hạn với cô.
Cô biết, muốn gạo nấu thành cơm, đêm nay mình cần phải chủ động hơn một chút.
Trong lòng cô giấy giụa đã lâu, nhìn chằm chằm Dương Tiêu ngủ ở trên mặt đất, cô khẽ cắn hàm răng lộ lúm đồng tiền, nói nhỏ: “Dương Tiêu, bả vai em không thoải mái, anh đến giúp em xoa bóp đi.”
“Được! Dương Tiêu lập tức đứng dậy đi đến đầu giường, quan tâm hỏi: “Mộc Tuyết, em nằm đi, anh ấn mát xa cho em.”
“Vâng!” Vẻ mặt Đường Mộc Tuyết ngượng ngùng, cô ghé người vào trên giường.
Trong lòng thầm nghĩ, tên đầu gỗ này nhìn thấy thân hình gợi cảm như vậy của mình, mình cũng không tin anh ấy không có chút cảm giác nào.
“Ừng ực!” Nhìn đến Đường Mộc Tuyết ghé người lên trên giường, bày ra thân hình phập phồng quyến rũ vô cùng nhuần nhuyễn.
Không thể không thừa nhận, dáng người Đường Mộc Tuyết thật sự quá đẹp, tên tuổi đệ nhất mỹ nhân ở Trung Nguyên cũng không phải chỉ để đó.
Đối mặt gần gũi với cảnh tượng hương diễm như thế, Dương Tiêu nuốt nuốt nước miếng, cố nén xuống tà niệm của mình.
Da thịt Đường Mộc Tuyết rất tốt, mềm mại, trong mềm lại mang theo mười phần co dãn. Giúp Đường Mộc Tuyết mát xa, tư vị kia đúng là tuyệt không thể tả nỗi.
Gương mặt Đường Mộc Tuyết đỏ bừng, cô cắn chặt răng, trong lòng vô cùng buồn bực. Bản thân đã tỏ vẻ rõ ràng như vậy, tại sao tên đầu gỗ này vẫn không thông suốt cơ chứ?
Mát xa khoảng mười phút, Dương Tiêu ôn nhu hỏi: “Mộc Tuyết, cảm thấy thoải mái hơn không?”
Nghe được lời này, Đường Mộc Tuyết thật sự muốn đánh Dương Tiêu một trận tơi bời. Tên ngốc này, nhìn không ra bà cô đây có ý gì sao?
“Thoải mái hơn một ít!” Đường Mộc Tuyết đỏ mặt, lật thân qua, cô nhìn chằm chằm Dương Tiêu, mở miệng nhưng suy nghĩ trong lòng vẫn không có nói ra.
Dương Tiêu cũng vô cùng buồn bực, anh đã kết hôn với Đường Mộc Tuyết năm năm, ngày thường tay cũng không có nắm. Thậm chí, Đường Mộc Tuyết vô cùng nhạy bén, cô sẽ không cho bất kỳ người đàn ông nào chạm một chút vào da thịt của cô, trong đó bao gồm cả anh. Tại sao đột nhiên cô lại cho anh mát xa chứ?
Khẳng định hành động hôm nay của anh đã khiến Đường Mộc Tuyết cảm động. Nghĩ đến quan hệ hai người gần hơn một bước, Dương Tiêu âm thầm báo cho bản thân, cho dù có thiên đại dụ hoặc, anh cũng phải nhịn xuống. Anh không thể phá hủy hình tượng tốt đẹp của mình trong lòng Đường Mộc Tuyết.
Đường Mộc Tuyết không biết suy nghĩ trong lòng Dương Tiêu, nếu đã biết suy nghĩ của Dương Tiêu, đảm bảo cô muốn một ngụm cắn chết Dương Tiêu.
“Vậy thì tốt rồi!” Dương Tiêu ngây ngô cười một tiếng, đi về chỗ nằm của mình.
Đối mặt với sự thờ ơ của Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết khẽ cắn hàm răng, nói: “Trên mặt đất rất nóng nhỉ? Muốn… Nếu không chúng ta cùng nằm trên đây với nhau đi?”
Trong phòng chỉ có một cái quạt, cái quạt này đã cho Đường Mộc Tuyết.
Dương Tiêu nghe vậy, vô cùng kinh ngạc, vấn đề này không phải lần trước đã hỏi qua sao?
Bài kiểm tra? Đây chắc chắn là bài kiểm tra định lực của Đường Mộc Tuyết cho anh, anh nhất định phải kiềm chế được sự dụ hoặc này.
“Nằm chung với nhau chắc chắn sẽ nóng. Mộc Tuyết, em nóng đến nỗi mặt em đỏ hết lên rồi, ngủ dưới đất thật sự rất mát mẻ.”
Dương Tiêu nói thẳng.
Nghe được câu trả lời của Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết suýt chút nữa tức giận đến hôn mê bắt tỉnh.
Bà cô đỏ mặt là nóng sao?
Là thẹn thùng, thẹn thùng đó hiểu không?
Giờ khắc này, Đường Mộc Tuyết cảm thấy mình đang đàn gảy tai trâu. Cô thật sự muốn cười khổ một tiếng. Tại sao chồng mình lại là một người đầu gỗ thế này?
Nhìn thấy Dương Tiêu sắp nằm xuống chiếu, Đường Mộc Tuyết lạnh giọng nói: “Em nói anh ngủ trên giường thì anh ngủ trên giường đi, lằng nhằng như thế làm cái gì?”
“Hả?” Cảm nhận được một cỗ lạnh lếo kinh người tán ra, Dương Tiêu sợ đến mức run rẫy cả người.
Làm sao vậy?
Anh không phạm sai lầm, tại sao đắc tội khiến Đường Mộc Tuyết không vui vẻ rồi?
Đường Mộc Tuyết nhìn chằm chằm Dương Tiêu, mặt lạnh như sương nói: “Hả cái gì mà hả! Em nói anh ngủ trên giường thì anh ngủ trên giường đi, thất thần làm cái gì? Mau đến đây!”