Hổ Tế

Chương 1500: 1500: Chương 159






Đến Bồ Tát còn có ba phần tính nóng chứ đừng nói đến việc Đường Hạo cứ năm lần bảy lượt nhục mạ mình.

Dương Tiêu nhân cơ hội để vượt qua nhưng Đường Hạo không hề cho Dương Tiêu cơ hội đó.

Đường Hạo cứ cười nhạo mãi: “Không hỗ là phế vật, có mỗi cái xe cũng không vượt qua được, có mày ở đây để làm gì?”
“Mấy năm nay mà có từng thỏa mãn được Đường Mộc Tuyết chưa? Mày có thể kiên trì được ba giây không? Chẳng trách Đường Mộc Tuyết lại ra ngoài happy với người khác, phế vật đúng là phế vật!
“Tên Đường Hạo này quá đáng lắm rồi!” Đường Mộc Tuyết giận sôi lên.

Dương Tiêu biết, nếu không dạy dỗ Đường Hạo một chút thì chỉ sợ họ sẽ lại bị Đường Hạo nhục mạ suốt cả đường.

“Mộc Tuyết, em xuống xe đi!” Dương Tiêu nói khẽ.

Đường Mộc Tuyết có thể cảm nhận được cơn tức giận sâu thằm trong Dương Tiêu, cô kinh ngạc nói: “Anh… Anh định làm gì?”
“Không có gì đâu Mộc Tuyết, em hãy tin tưởng anh!” Dương Tiêu nhìn về phía Đường Mộc Tuyết, cười ôn nhu một tiếng.


Đường Mộc Tuyết hít một hơi thật sâu, nghe lời Dương Tiêu, bước từ xe xuống.

“Ha ha ha ha! Chuẩn bị đi bộ về hay sao?” Đường Hạo dương dương đắc ý nói.

Chỉ giây sau, Đường Hạo thấy Dương Tiêu đạp mạnh chân ga phóng về phía chiếc Ferrari thông qua kính chiếu hậu, chuyện này làm Đường Hạo cực kỳ sợ hãi.

“Đù, đủ mẹ nó! Tên phế vật Dương Tiêu này, mày muốn làm gì hả? Dừng lại cho tao, dừng lại!”
Đường Hạo bị dọa sợ vãi cả linh hồn, nhưng tiếc rằng anh ta có la hét thể nào cũng không xi nhê gì.

Dương Tiêu nổi điên thật rồi.

Mồm anh bản thỉu như vậy đúng không?
Thích chặn xe đúng không?
Được! Tốt lắm! Quá nai xừ!
Vậy thì chuẩn bị nghênh tiếp lửa giận của Dương Tiêu tôi đây đi!
Trước mặt bao người, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi mà Dương Tiêu đã đưa chiếc Maserati Quattroporte lên đến vận tốc một trăm cây số một giờ, chiếc Maserati Quattroporte như một mũi tên đâm mạnh vào đuôi của chiếc Ferrari.

Ferrari chịu va chạm mạnh, cả chiếc xe rung lắc kịch liệt, mặt đất bay xì xì tức tung, Đường Hạo không thắt dây an toàn nên đập đầu vào kính chắn gió.

Chiếc Ferrrari lăn trên mặt đất máy lần, cuối cùng đâm vào hàng rào mới ổn định lại được.

Hít!
Thấy tình cảnh này, không ít chủ xe ở hiện trường đều trợn mắt há mồm.

Không ai ngờ rằng một chiếc Maserati đột nhiên tăng tốc đâm mạnh vào chiếc xe Ferrari.


Đường Mộc Tuyết cũng sợ ngây người, cô trừng lớn đôi mắt xinh đẹp, tay che đôi môi đỏ mọng gợi cảm, trong lòng cô nỗi lên từng trận kinh hãi.

Không thể nào ngờ Dương Tiêu lại làm ra hành động điên cuồng như vậy.

Đối với Dương Tiêu mà nói, có thể tùy ý nhục mạ anh, nhưng tuyệt đối không được nhục mạ Đường Mộc Tuyết.

Vừa rồi mình cứ nhịn rồi lại nhịn mà tên Đường Hạo này không chỉ không cút mà còn cứ luôn mồm được nước làm tới.

Tên Đường Hạo này đã khiến Dương Tiêu anh nỗi điên thật sự.

Rồng có vảy ngược, chạm vào là sẽ nỗi điên!
Đường Mộc Tuyết chính là vảy ngược trong lòng Dương Tiêu, ai dám đụng vào chiếc vảy ngược này chính là muốn đối nghịch với anh.

Bá đạo, một màn kia thậm chí không thể dùng từ bá đạo để hình dung hết được Dương Tiêu.

Thấy phía trước xảy ra tai nạn xe cộ, không ít chủ xe nhiệt tình vội vàng mở còi báo động lên, nghĩ cách cứu viện người bị nạn.

Không thể không nói, túi khí an toàn của Ferrari đúng là dễ dùng, Đường Hạo chưa thắt dây an toàn cũng không đến mức tan nát người.


Anh ta chỉ bị rụng một chiếc răng cửa, máu mũi đầy mặt, trên trán cũng mất một mảng da lớn, eo cũng trật, cả người cực kỳ chật vật.

Được người cứu viện cứu ra, đôi mắt Đường Hạo như muốn phun cả lửa ra ngoài, anh ta căm tức nhìn Dương Tiêu rồi quát ầm lên: “Tên phế vật kia, tao sẽ ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà mày.

Mày… Mày đây là đang có ý định mưu sát!”
Trong lòng Dương Tiêu nổi lên một trận khí thế, ánh mắt anh như rắn độc sắc bén bắn thẳng về phía Đường Hạo.

“Đường Hạo, tôi trịnh trọng cảnh báo anh, đừng có chọc vào tôi.

Nếu không, tôi mặc kệ anh có hậu trường cứng đến mức độ nào, không quan tâm sau lưng anh có ai nâng đỡ.

Tôi sẽ không gây sự, nhưng một khi đã chọc phải tôi, thì đó không phải là chuyện thường nữa mà sẽ lên tin thời sự!”.