Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 2009




“Cha có thể quay về liền rồi đúng không?” Mộc Ái kéo vạt áo tôi, hỏi với vẻ chờ mong.

Tôi khẽ gật đầu: “Ừ, anh ta sẽ quay về ngay thôi.”

Tôi trả lời như thế, nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút bất an.

Tôi có thể nhìn ra được một lượng lớn âm khí được lưu giữ trong các tờ hoá đơn chuyển phát. Cái thứ âm khí này không hề phát tán ra ngoài, trông như bị giới hạn trong vỏ bọc hoá đơn này vậy.

Lúc tôi phá huỷ lớp vỏ bọc này, âm khí mới tràn ra ngoài,2không hề bị tan biến, trông như có thực chất vậy.

Trái lại, âm khí của con ma chuyển phát nhanh không có mạnh như thế này. Cô ta trông như đã cố tình phân tán âm khí của mình ra, đưa những phần tinh hoa quan trọng nhất vào trong những tờ hoá đơn này.

Có thể là cô ta đã nhờ vào cách này để làm cho những tờ đơn chuyển phát này có được sức mạnh to lớn như thế.

Nói đúng hơn là, chỉ có đơn chuyển phát nhanh không thôi thì không thể có sức mạnh lớn mạnh như7thế được. Tôi đã từng thấy qua rất nhiều lần những tờ đơn chuyển phát nhanh của cô ta. Lúc chưa sử dụng thì âm khí trên đơn chuyển phát nhanh khá thưa và mỏng, cho dù có phá huỷ lớp vỏ bọc đơn chuyển phát nhanh thì cũng chỉ thấy một luồng âm khí bình thường mà thôi.

Thời gian dần trôi, đơn chuyển phát nhanh bị sứt mẻ, hư hại, âm khí chắc sẽ quay về trên người con ma chuyển phát nhanh.

Ở khu Dương Sơn, những tờ hoá đơn chất đống dưới đất và những tờ hoá đơn vô1dụng cứ được gia tăng liên tục cũng tính là một bằng chứng.

Nếu không phải như thế, con ma chuyển phát nhanh không thể nào hao phí đơn chuyển phát nhanh một cách tuỳ tiện thế được.

Nhưng những hoá đơn này lại khác.

Sự khác biệt này khiến tôi cảm thấy khó hiểu.

Trong phòng làm việc, tiếng tích tắc do đồng hồ bấm giờ vẫn vang lên một cách đều đặn.

Tôi và Mộc Ái chờ đợi trong hồi hộp.

Cô bé đang mong chờ gặp lại cha nên tâm trạng mới hồi hộp.

Còn tôi thì nắm chặt lấy hoá đơn chuyển phát nhanh,7cứ luôn cảm thấy là mình đã bỏ lỡ gì đó.

Tôi nghĩ đến em gái, nghĩ đến cha mẹ, nghĩ đến nhóm Tí Còi.

Con ma chuyển phát nhanh không biết tôi là ai, nhưng chắc không cần tốn bao lâu là có thể điều tra được thông tin về tôi.

Có khi nào cô ta sẽ quay sang tấn công người nhà và bạn bè của tôi, lấy đó làm cái cớ uy hiếp tôi?

Tim tôi đập loạn xạ một hồi, nhưng mà rất nhanh sau đó lại bình tĩnh trở lại.

Tâm trạng tôi đang rất phức tạp, thật sự rất khó0để có thể xem những người đó là người nhà, bạn bè của mình.

Tôi nhìn thấy bọn họ, chắc chắn sẽ có hơi do dự, nhưng tâm trạng lo lắng này hoàn toàn không thể so sánh được với cái tâm trạng lo lắng đến nỗi mất hết lí trí như trước đây.

Suy cho cùng thì đã phát hiện ra mọi chuyện đã khác rồi.

Tôi sẽ không trơ mắt đứng nhìn bọn họ chết, nhưng cũng không thể nào quan tâm bọn họ một cách vô điều kiện như thế nữa.

Tôi thở hắt ra một hơi, để bản thân được bình tĩnh trở lại, nhưng cái cảm xúc chần chừ do dự kia không hề biến mất như tôi tưởng.

Chắc chắn là tôi đã bỏ lỡ gì đó.

Tôi lại nhìn xuống tờ hoá đơn chuyển phát nhanh.

Những điều khoản chi chít trên đó, chẳng khác gì mấy so với đơn chuyển phát nhanh bình thường cả.

Tôi xem hết hai lần vẫn không thấy có vấn đề gì cả, không phát hiện ra có gì bất thường.

Sự trói buộc về mặt hợp đồng này làm cho con ma chuyển phát nhanh có được sức mạnh, nhưng đồng thời cũng làm cô ta e sợ.

Đây là một nguồn sức mạnh ngay cả ma vương cũng sợ hãi…

Chỉ là một ma vương mà có thể sở hữu được sức mạnh như thế sao?

Cho dù là đã từ bỏ tấn công, từ bỏ tính tự chủ, tập trung phục vụ cho các ma vương khác, cái sự trao đổi này, cũng không thể nào nhận được một nguồn sức mạnh to lớn đến thế chứ?

Sợ hãi…

Sợ hãi…

Một tờ đơn chuyển phát nhanh đột nhiên xuất hiện và được dán trên cửa phòng làm việc. Thông tin trong mục người nhận chính là địa chỉ của phòng làm việc này.

Đơn chuyển phát nhanh biến thành một cái lỗ đen, con ma chuyển phát nhanh xuất hiện một cách đột ngột, bên cạnh còn có hai thi thể và một hồn ma.

“Cha!” Mộc Ái reo lên với vẻ mừng rỡ, định chạy vọt qua đó.

Tôi giữ Mộc Ái lại.

Mộc Ca nhìn về phía Mộc Ái với vẻ xúc động, nhưng sau đó cố kiềm nén lại, quay sang nhìn về phía tôi.

Con ma chuyển phát nhanh trông khá bình thản, đứng yên tại chỗ.

Điều khiến tôi bất ngờ là, nửa bên cơ thể của cô ta đều bị dính máu.

Cô ta giống như vừa mới trở về từ một trận đại chiến vậy. Không, phải nói là trở về từ một trận tàn sát máu me.

Trên linh hồn của Mộc Ca cũng có vết máu.

Cảnh tượng kì lạ này làm tôi cảnh giác.

“Được rồi chứ?” Con ma chuyển phát nhanh nói với vẻ cứng đơ.

“Cô đã làm gì vậy?”

Con ma chuyển phát nhanh bật cười: “Chẳng phải làm đúng như những gì cậu muốn, giết chết Lam Cơ, đưa thứ mà cậu cần quay về đây rồi sao?”

Tôi nhìn sang Mộc Ca.

Mộc Ca im lặng một hồi, sau khi thở dài một hơi xong mới nói: “Đúng vậy, cô ta đã giết Lam Cơ. Đưa hồn ma của Lam Cơ đến nơi khác bằng cách chuyển phát nhanh… Không chỉ có hồn ma, còn có không gian và cả người trong không gian.”

Tôi nhíu mày lại, cảm giác kì lạ đó lại càng mãnh liệt hơn.

“Để họ qua đây.” Tôi kìm lại cái cảm giác khó hiểu đó, đưa ra một yêu cầu khác.

Con ma chuyển phát nhanh không có lên tiếng ngăn cản.

Mộc Ca kéo theo thi thể của mình và thi thể của Thang Ngữ đi qua đây.

Tôi nhìn xuống thi thể còn nguyên vẹn của Thang Ngữ, ngẩng đầu nhìn về phía con ma chuyển phát nhanh: “Linh hồn của anh ta đâu?”

Con ma chuyển phát nhanh lắc đầu: “Lúc tôi tìm thấy cậu ta thì cậu ta đã như thế rồi. Không phải do tôi ra tay, chắc là do Hoa Thảo Yêu ra tay đấy.” Lúc nói đến đây, cô ta lại bổ sung thêm một câu: “Hoa Thảo Yêu đã bị cậu ta tiêu diệt rồi. Tôi ăn may, sau đó điều tra thêm thì điều tra được tình báo của cậu ta.”

Con ma chuyển phát nhanh nhìn về phía tôi: “Cậu và Diệp Thanh có quan hệ như thế nào?”

Tôi không lên tiếng trả lời, chỉ nhìn chằm chằm xuống thi thể của Thang Ngữ một lúc lâu.

Trên người Thang Ngữ có dây xích, chín vòng dây xích, chứng tỏ rằng anh ta là một người bình thường. Nhưng ngoài chín vòng xích này, tôi còn nhìn thấy có một chỗ bị đứt. Xem ra dây xích vốn định kéo dài tiếp, vòng thêm một vòng, biến thành mười vòng, nhưng lại bị đứt gãy.

Năng lực của anh ta rất đặc biệt nên mới hình thành dây xích thế này sao? Hay là còn có nguyên nhân gì khác… Chẳng hạn như có năng lực của ai đó có thể cướp đoạt năng lực của một người khác?

Cũng không thể loại trừ được khả năng này.

“Cô cũng không biết linh hồn của anh ta ở đâu sao? Cô không có đi tìm sao?” Tôi lên tiếng hỏi.

Con ma chuyển phát nhanh lắc đầu.

Vẻ mặt của cô ta trông rất bình thản, không giống như đang nói dối. Nhưng mà cái vẻ mặt bình thản này lại khiến tôi cảm thấy bất an.

Tôi đưa tay chạm vào cơ thể của Thang Ngữ, suy nghĩ một hồi, tạm gác chuyện này lại trước.

Nếu như những chuyện xảy ra trên người Ngô Linh lại tiếp diễn thêm một lần nữa, tôi không biết phải ứng phó như thế nào.

Tôi gác những chuyện chết chóc đó sang một bên, ra hiệu cho linh hồn Mộc Ca nhập vào trong thi thể.

Tôi đưa tay chạm vào người Mộc Ca, thi triển năng lực, hồi sinh cho Mộc Ca một cách dễ dàng.

Tôi liếc nhìn về phía con ma chuyển phát nhanh, phát hiện rằng cô ta từ nãy đến giờ đều chẳng có vẻ mặt gì. Cái bộ giáp sắt cũng đã bị cô ta bỏ đi rồi. Cô ta chỉ đứng ở đó, trông như một người ngoài cuộc vậy.

“Cha ơi!” Mộc Ái kêu lên với vẻ mừng rỡ, vọt vào trong lòng Mộc Ca.

Mộc Ca ôm lấy Mộc Ái, khoé mắt đỏ hoe, nhưng rất nhanh sau đó liền đứng phắt dậy, đứng chung với tôi nhìn về phía con ma chuyển phát nhanh.

“Cậu còn muốn tôi làm gì nữa?” Con ma chuyển phát nhanh hỏi với vẻ lạnh nhạt.

“Tôi cần một con đường.” Tôi nói với con ma chuyển phát nhanh.

“Cậu muốn đi đến đâu?” Con ma chuyển phát nhanh lên tiếng hỏi, trong tay có thêm một tờ đơn chuyển phát nhanh.

Mộc Ca cảm thấy căng thẳng, khẽ lên tiếng nhắc nhở tôi: “Cậu phải cẩn thận. Cô ta đã giết chết nhóm Lam Cơ bằng cách này đấy.”

“Ừ. Tôi biết rồi.” Tôi trả lời, nhưng không sợ hãi gì lắm.

Năng lực của Lam Cơ có hơi đặc biệt, giống với Trình Cửu vậy, chỉ nhờ vào âm khí và quy tắc, không có sát thương gì nhiều. Có thể thống lĩnh được người và hồn ma bình thường, nhưng đối phó với ma vương thì năng lực có hạn.

Năng lực của tôi luôn trong tư thế sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động năng lực để phá huỷ hết cả căn phòng làm việc này. Tôi tin rằng tốc độ của mình không hề chậm hơn con ma chuyển phát nhanh. Tiêu huỷ hết một nửa sức mạnh của con ma chuyển phát nhanh, vậy thì tác dụng của tờ đơn chuyển phát nhanh đó cũng sẽ trở nên có hạn.

“Không phải một con đường thế này, mà là một con đường do cổng dị không gian tạo thành. Đi từ thế giới này đến thế giới khác.” Tôi nói với con ma chuyển phát nhanh.

“Năng lực của tôi cũng có thể đưa cậu đến thế giới đó. Tìm cổng ra vào dị không gian rắc rối lắm.” Con ma chuyển phát nhanh nói với vẻ khó chịu.

Tôi cảm thấy hơi bất ngờ: “Đơn chuyển phát nhanh của cô có thể đi vào các tuyến thế giới khác nhau?”

Con ma chuyển phát nhanh nhìn về phía tôi.

Hai chúng tôi nhìn nhau.

Mộc Ca cũng quay sang nhìn tôi.

Không đúng… Có gì đó không đúng lắm…

Có suy nghĩ gì xẹt ngang qua đầu tôi, một luồng âm khí lớn mạnh đột nhiên xuất hiện giữa tôi và con ma chuyển phát nhanh.