Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1967: Làm chủ cảnh mộng




Sợi xích móc ở bên trên đến từ ma vương, điểm này rất dễ nhận ra. Còn sợi xích đi vào hư không kia là thứ gì thì tôi không đoán được.

Tôi ngẫm cả buổi vẫn không ra, không cách nào liên hệ nó với bất kỳ sự vật quái dị nào mà tôi biết, nên đành tạm thời để yên đó.

Định thần lại, tôi mới nhận ra mình đã quan sát như thế rất lâu, cảnh mộng lại không thay đổi gì.

Tôi nhớ đến bộ xương, cảnh giác quay đầu lại ngay, bộ xương vẫn đang lơ lửng ở đó,1thậm chí còn giữ nguyên tư thế cũ, không chút nhúc nhích. Áo choàng phình rộng cũng không thấy lay chuyển.

Tôi sững sờ, nhìn lại bé gái sơ sinh, nhận ra bé gái cũng đang bất động, cả lên xuống của vùng ngực khi thở cũng không có.

Thời gian đã ngừng lại.

Tôi kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, nhưng ngay khi cảm xúc vừa bùng lên, thời gian lại tiếp tục trôi.

Bé gái thở rất bình thường, không còn nằm bất động như khi nãy, đồng thời, cũng không còn hít thở khó khăn đến mức tím cả mặt nữa.

Áo choàng8của bộ xương tung bay, phấp phới từng cơn, thân thể bộ xương tựa như sắp bị áo choàng che mất.

Cảnh vật xung quanh cùng với sự biến đổi này mà có một chút biến động.

Tôi có thể cảm nhận được nguồn lực truyền lại từ bộ xương đang kéo linh hồn tôi đi.

Vừa nhận thấy như thế, tôi liền nhớ đến cảnh tượng yên tĩnh khi nãy.

Hình như tôi đã khống chế được thời gian trong cảnh mộng. Dẫu vậy, chắc còn có thể tiến thêm bước nữa, lựa chọn thời gian trong cảnh mộng.

Tôi đang nhìn thấy quá khứ,2chứ không phải tương lai trong vài phút tới.

Tôi phải hiểu rõ về bộ xương này, nói cách khác là hiểu rõ về sự ra đời và biến đổi của linh hồn ác quỷ này.

Ý định này vừa nổi lên, tôi liền cảm nhận thấy một luồng lực dẫn khác.

Linh hồn tôi bị một luồng lực khác kéo đi, cảnh vật xung quanh càng biến động nhanh hơn, rồi chuyển hẳn thành dòng ánh sáng.

Sau khi bay trong dòng ánh sáng này một lát, tôi nhận thấy mình đã đến gần nguồn của lực kéo kia.

Ánh sáng đã ổn định trở4lại, biến thành cảnh vật thời cổ ở phương Tây.

Nhìn những người đang quấn vải gai và thành trì bằng đá ở phía xa xa, tôi nhất không biết mình đang ở thời đại nào.

Có điều, tôi có thể nhận ra, họ đang làm gì.

Một đám người đang vây quanh một cái xác, quỳ trên đất, lâm râm cầu nguyện.

Xung quanh có đuốc đang cháy, xa hơn còn có tiếng tru của sói hoang và tiếng chim hót kì lạ.

Cầu nguyện đã nhanh chóng kết thúc.

Xác chết đang nằm trên đất không có linh hồn bay ra, cũng không biến thành ma.

Trái lại trong không trung có một bóng đen xuất hiện.

Bóng đen ấy từ từ cấu thành hình dạng của một loại quái vật, tựa như một thứ kỳ lạ do nhiều dã thú ghép lại mà thành, trông có vẻ quái đản hơn là đáng sợ.

Đám người kia không nhìn thấy quái vật, chỉ lặng lẽ rời đi sau khi cầu nguyện xong, để cái xác lại đây.

Lúc họ rời đi có mang theo đuốc, nên đã chiếu sáng nhiều khu vực quanh đây hơn.

Lúc này tôi mới nhận ra, nơi đây có không ít xương người đang nằm rải rác.

Cùng với sự rời đi của con người, trong màn đêm, có thú hoang tựa như một bầy sói tiến đến chỗ này.

Quái vật không quan tâm đến thú hoang, cũng mặc kệ đám người đã rời đi, mà đáp thẳng xuống cạnh cái xác, thò tay tóm lấy linh hồn trong cái xác kéo ra, há lớn cái mồm đỏ lòm, nhét vào.

Không thấy linh hồn chống cự, bị nuốt mất mà không phản ứng gì cả.

Đây là thần chết thuở ban đầu?

Thứ như vậy đương nhiên không giống thần chết trong ấn tượng của tôi. Nói đúng hơn, không giống lắm so với thần làm chủ sống chết trong hệ thống thần thoại mà tôi được biết.

Cũng không có gì lạ, hệ thống truyện thần thoại của các dân tộc, các nền văn hóa tuy có điểm chung, nhưng cũng có điểm khác biệt.

Tôi lại thử thay đổi thời gian của cảnh mộng. Lần này vẫn rất thuận lợi.

Thời gian đã hơi lùi về sau này một chút, hình ảnh của thần chết Meditation đã có thay đổi.

Nó vẫn giữ lại phần thân thể dã thú, nhưng đã có đầu người, trên đầu mọc sừng, da có màu đỏ cháy sạm, trái lại có rất nhiều điểm tương đồng với ác quỷ trong ấn tượng của tôi.

Lúc này nó vẫn là linh hồn thuần túy, nhưng nó đã có lý trí, không còn là thần chết được con người cầu nguyện gọi đến nữa.

Tôi thấy nó được mời gọi, được sai đi giết người, rồi mê hoặc con người, quay lại giết chết người đã mời gọi mình.

Nó giống ác quỷ hơn.

Ác quỷ… Vị phù thủy đó có còn không?

Không hiểu sao tôi lại nảy sinh ý nghĩ như thế, muốn biết đoạn lịch sử này có bị thay đổi không.

Thời gian cảnh mộng không nảy sinh thay đổi.

Lúc này tôi mới nhận ra, đây không phải là tình huống trực tiếp nhận được kí ức, thứ tôi có thể thay đổi chỉ là thời gian, chứ không phải muốn nhìn thấy thứ gì là thấy được thứ ấy, không nhìn thấy thì cũng nhận được một phản hồi.

Tôi điều chỉnh thời gian từng chút một, tựa như đang quan sát lịch sử với tốc độ nhanh hơn. Tình huống như vậy, trước đây tôi đã từng trải qua.

Cùng với sự thành thục dần của tôi đối với thao tác này, thứ tôi nhìn thấy không còn là những hình ảnh trôi qua, mà là từng hình ảnh tĩnh một. Chỉ nhìn, cộng với thời gian do chính mình điều khiển, tôi đại khái đã xác định được chuyện đang diễn ra trước mắt và biến đổi trên người Meditation.

Nó không phải vật chết, so với hồn ma, người sống thì mạng sống của nó dài hơn, biến đổi cũng nhiều hơn.

Cùng với sự thay đổi của ý thức con người, hình ảnh của nó cũng biến đổi, phong cách làm việc cũng đang biến đổi.

Ban đầu chỉ là được mời gọi đến, xử lý lình hồn người chết, đến công cụ giết người tà ác, rồi đến ác quỷ chủ động gạt con người, hấp thu linh hồn, chuỗi biến đổi này chỉ là biến đổi của linh hồn.

Nó mãi vẫn chưa trở thành ma vương.

Có điều, phong cách làm việc này đã có một số ý tứ giống ma vương định ra luật lệ.

Không biết từ bao giờ, nó đã biến thành một dạng ma vương, nhưng tư tưởng của chính nó vẫn rất kiên định, rất rõ mình là gì, trong thân thể không bao giờ sinh ra âm khí.

Tôi tức tốc ngừng di chuyển thời gian, nhưng cảnh mộng đã quá đến mốc thời gian tiếp theo.

Tôi điều chỉnh thời gian quay lại, tìm kiếm tỉ mỉ, phát hiện được một thứ quen mắt.

Trở nên giàu có trong phút chốc, Tập đoàn Tài chính Thiên Nam…

Phần mềm tài chính, hiệp ước, tuổi thọ…

Tôi đã tìm ra những nội dung này từ trong kí ức.

Đây là một vụ ủy thác mà Thanh Diệp từng xử lý.

Meditation chính là con ác quỷ có liên quan đến vụ này?

Có điều cũng không lạ. Tuy bảo ác quỷ luôn liên quan đến giao dịch, linh hồn và số lượng ác quỷ lại không ít, nhưng dưới sự nhanh nhạy của người trừ quỷ, rất nhiều ác quỷ đã bị giết chết, chỉ một số cực ít còn sót lại.

Một trong số đó từng tiếp xúc với Thanh Diệp, lại có dính líu đến tôi, cũng được xem là bình thường.

Liên hệ phong cách làm việc này và những chuyện đang xảy ra thì gần như đã có thể nhận ra đây là thói quen làm việc của Meditation.

Trước đó nó đã khống chế được một công ty đầu tư, để lừa người ta kí hợp đồng, gặt hái mạng sống của người ta. Lần này lại xâm nhập vào Tài chính Tứ Hải, xâm nhập vào hệ thống thông tin liên lạc, trực tiếp giao dịch với con người, như thế là cùng một đường lối làm việc.

Trong lòng tôi chợt xúc động, nhớ đến những người của Thanh Diệp.

Tôi kiên nhẫn xem qua đoạn cảnh mộng này, nhưng chỉ nghe thấy tay sai của Meditation báo cáo thông tin, chứ Meditation chưa từng đích thân đến gặp người của Thanh Diệp.

Tôi cảm thấy thất vọng, đành phải buông bỏ ý định này.

Ngày nay, giải trí ở xã hội hiện đại đã phát triển vô cùng phồn thịnh, hình ảnh thần chết là bộ xương cầm lưỡi hái đã dần thay đổi.

Meditation ngồi trên ghế sofa đơn, nhìn bàn tay vốn chỉ là xương của mình đã trở nên láng mịn như ngọc, móng tay còn có màu tím đầy quyến rũ thì tâm trạng đột nhiên trở nên tồi tệ.