Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1787: Tìm người




Tôi trở lại phòng tắm, đưa tay về phía Cố Nhan đang ở trong bồn tắm.

Trước tiên là tôi chạm phải nước ấm trước, kế đến, tôi đã nắm được cánh tay của Cố Nhan.

Chỉ cần tôi sử dụng một chút sức mạnh, vết thương trên tay cô ta sẽ biến mất. Hiện tại tâm trạng cô ta đang hoảng hốt, không hề nhận ra mình vừa có được trải nghiệm kỳ diệu.

Cứu cô ta trước.

Lỡ đâu tôi không thể sớm giết chết ma nữ ngay trong cảnh mộng,1nhưng ít nhất Cố Nhan cũng được sống tiếp.

Tôi vừa suy nghĩ điều này, vừa nhìn vết thương trên tay Cố Nhan biến mất.

Kế đến, phải giải quyết cái tên kia.

Tôi nghĩ đến diện mạo của ma nữ, nghĩ đến những thông tin cô ta đăng lên trang chủ mạng xã hội.

Đổi đối tượng nhập thân… nhập vào trước khi cô ta tự sát…

Nhanh lên, nhanh lên…

Tôi cật lực nghĩ đến, cảnh vật xung quanh lắc lư, tựa như sắp sửa thay đổi.

Cố Nhan ở trong bồn tắm xoay8đầu qua, nhìn cổ tay mình. Quả nhiên cô ta không nảy sinh nghi ngờ gì.

Cô ta chỉ nhấc tay lên lại, dùng dao rạch lên cổ tay nhát nữa!

Lách tách!

Tiếng máu rơi vào trong nước hòa làm một với tiếng nước xả vào từ vòi.

Tôi đưa tay đến trong vô thức, nhưng hoàn cảnh xung quanh đã phát sinh thay đổi lớn.

Tôi vẫn đang đưa tay đến, nhưng là đưa tay về phía trần nhà.

Trời chưa sáng, bầu trời bên ngoài vẫn tối đen.

Cảnh mộng đã kết thúc2mất rồi.

Tôi thả tay xuống, lập tức nhắm mắt lại, không ngừng nghĩ đến ma nữ ấy.

Tôi không hề đi vào cảnh mộng. Thầm niệm đến mức cả chính tôi cũng phát bực, mà vẫn không đi vào cảnh mộng.

Tôi đành cầm di động lên, định tìm ra trang cá nhân của fan não tàn ấy, lướt xem hình ảnh của cô ta, để làm mạnh lên ý nghĩ này.

Sau khi mở mạng xã hội, tôi khá nhọc nhằn khi nhập từ khóa tìm kiếm.

Nick name của fan não4tàn này là gì thì tôi quên rồi, hình như là Nam Thiên hay gì đó… nhập “con điếm nữ thần”, kết quả là những nội dung chửi Cố Nhan đủ kiểu đủ loại, còn được bắt nguồn từ những tài khoản khác nhau.

Tôi tìm cả buổi trời, mới nhìn thấy một nick name quen mắt trong những tin tức này.

“Nam thần thật đáng yêu”.

Chắc là đây rồi.

Tôi lướt xem trang chủ mạng xã hội của người này, chửi Cố Nhan không ít, còn chửi những nữ diễn viên từng hợp tác với Nam Thiên nữa. Ngôn từ cũng khá gay gắt, đủ thứ từ ngữ dơ bẩn xuất hiện dày đặc. Nhưng hình như không phải ma nữ tôi đã nhìn thấy. Trong album không có ảnh cá nhân, toàn là ảnh của Nam Thiên và ảnh photoshop của các diễn viên nữ.

Tôi đành lục tìm ở kết quả khác.

Thoáng chốc, trời đã sáng mất rồi.

Tôi mở mắt, tắt chuông báo thức, nhận ra mình đã toi công tìm kiếm suốt ba tiếng đồng hồ.

Hình như tài khoản ấy đã mất rồi…

Là quá khứ đã thay đổi?

Chắc… không phải đâu nhỉ?

Tôi tra thử tin tức về Cố Nhan, cũng chẳng tìm được gì.

Điều này khiến tôi thấy không xác định.

Cố Nhan chết rồi. Chẳng những đã chết, còn phát điên trên máy bay. Phát điên trước sự chứng kiến của nhiều người, công ty quản lý Cố Nhan tài cán đến mấy, e là cũng không thể giấu được thông tin này mới phải chứ?

Tôi bỗng nghĩ đến một chuyện bèn tìm kiếm tin đứa bé chết trên máy bay, quả nhiên tôi đã tìm được một sự cố đã xảy ra hôm qua.

Quá khứ không thay đổi.

Sau khi xác nhận được điểm này, thì tôi lại buồn phiền.

Cơn đau trong đầu hệt như do tác dụng phụ gây ra, cùng với đau đớn, còn khiến tôi cảm thấy buồn nôn.

Hình như tôi đã sử dụng năng lực quá mức.

Mấy ngày gần đây, đúng là tôi đã sử dụng năng lực dày đặc.

Trước đó hoàn toàn chẳng cảm thấy gì, bây giờ, hậu quả đã biểu hiện ra ở vùng đầu.

Đầu tôi đau như muốn nứt ra, lập tức ngã lên giường, đã không thể nào tập trung tinh thần để nghĩ đến chuyện của ma nữ, Cố Nhan, Nam Thiên.

Đến khi tôi nguôi bớt cơn đau thì nhận ra trời đã sáng hẳn. Ngoài cửa vang lại tiếng động thức dậy đi lại của cha mẹ.

Tôi ngồi dậy, tạm thời bỏ quyết định đi vào cảnh mộng.

Nhưng đến khi tôi đến văn phòng, liền lập tức kể lại chuyện xảy ra tối qua cho đám Tí Còi biết. Tôi còn gọi điện cho Ngô Linh.

Ma nữ ấy có thể là fan cuồng của Nam Thiên, sau khi hại chết Cố Nhan người từng hợp tác với Nam Thiên, rất có thể sẽ tìm thẳng đến Nam Thiên.

Ngô Linh nghe máy xong vẫn bình tĩnh, trái lại Quách Ngọc Khiết ở bên cạnh tôi thì tức giận hô hoán liên hồi.

“Yên lặng chút, em muốn người khác cũng biết hả?” Tí Còi quát.

Sự bình tĩnh của Tí Còi khiến người ta phải ngạc nhiên.

Tí Còi đang bình tĩnh thật.

Sau khi tôi ngắt máy, thì nhìn Tí Còi một lát, chỉ cảm thấy Tí Còi trong lúc này tâm trạng không được phấn chấn, cực kỳ giống với Tí Còi lúc mới chia tay với Kỳ Bạch.

Cú sốc từ chuyện của Kỳ Bạch không thể nguôi ngoai mau đến thế.

“Bây giờ chỉ là cần tìm được người đó đúng không? Anh chỉ nhớ cô ta là fan cuồng của Nam Thiên, thích chửi người khác à?” Trần Hiểu Khâu hỏi.

“Ừ.”

“Fan cuồng và fan only của Nam Thiên rất nhiều.” Quách Ngọc Khiết thay Tí Còi phổ cập tình hình fan hâm mộ Nam Thiên cho chúng tôi biết: “Fan nữ yêu thầm cực kỳ đông, fan only cũng rất nhiều.”

Chuyện chuyên môn như vậy, chúng tôi nghe không hiểu lắm.

“Còn nữa, những fan đặt nick “Nam Thiên đáng yêu”, “Nam Thần đáng yêu” cũng cực kỳ nhiều.” Quách Ngọc Khiết nói tiếp.

Lúc cô ấy nói những chuyện này, Trần Hiểu Khâu đã lên mạng xã hội tìm kiếm.

Khi tôi tìm thì không dùng kiểu từ khóa như thế, Trần Hiểu Khâu đưa kết quả tìm kiếm cho chúng tôi xem, tôi mới nhận ra Quách Ngọc Khiết nói không hề sai, người có nick name kiểu này cực kỳ nhiều.

Chỉ nhìn số lượng fan của Nam Thiên trên trang mạng xã hội thôi đã biết quần thể fan của anh ta khổng lồ đến mức nào. Trên cơ số này, fan lý trí, fan cuồng… bất kì loại fan nào cũng sẽ rất nhiều người.

Mấy chúng tôi muốn tìm được tài khoản của ma nữ ấy thì chẳng khác nào mò kim đáy bể, vô cùng khó khăn.

“Dù là phần bên dưới đoạn quảng cáo mà anh nói kia thì fan Nam Thiên chửi Cố Nhan cũng rất nhiều.” Trần Hiểu Khâu lại cho tôi xem một trang web.

Tài khoản ma nữ ấy từng xuất hiện ở phần phía dưới quảng cáo game được đưa lên đầu trang đã biến thành chiến trường. Khu bình luận đã đóng, trong phần lớn share đã có không ít fan Nam Thiên chửi Cố Nhan, có ba người lấy nick name mang hai chữ “đáng yêu”.

Tôi không thể không nghi ngờ đây là một nhóm fan nào đó có tổ chức.

Mở ba tài khoản ấy ra, sau khi lướt xem, tôi lại tiếc nuối nhận ra tuy hành vi của ba người này rất giống ma nữ, nhưng có khả năng họ đều không phải là ma nữ ấy.

“Có khi nào đã xóa tài khoản rồi không?” Gã Béo đột nhiên nói: “Chắc cô ta đã tự sát nhỉ? Fan của Nhan nữ thần cũng đâu có ít. Nếu cô ta chửi trước, fan của Nhan nữ thần chửi lại, có lẽ chẳng có ai giúp cô ta. Dẫu những fan khác của Nam Thiên nhìn thấy, cũng sẽ không ủng hộ cô ta, cùng lắm là hóng chuyện, gửi bừa chút gì đó. Bị chửi đến mức xóa tài khoản, tức giận quá độ, tự sát để biến thành ma đi trả thù…”

Gã Béo miêu tả một chuyện rất phù hợp logic.

“Nhưng trước đó cô ta đã từng chửi Cố Nhan thậm tệ như thế, cũng từng bị người ta chửi rồi. Chắc không phải vậy đâu.” Tôi lắc đầu, không nghĩ rằng ma nữ ấy là người làm việc hợp logic khi còn sống – dù trong “logic” này đã hàm chứa một số hành vi mà người bình thường chẳng thể hiểu nổi.

Chúng tôi cố gắng tìm kiếm tài khoản của ma nữ ấy trên trang mạng xã hội.

Sau khi cố gắng cả buổi sáng, kết quả tìm kiếm vừa được cập nhật lại đã ào ạt xuất hiện không ít tiếng reo vui từ antifan của Cố Nhan.

Tin Cố Nhan tự sát đã lập tức được đưa lên đầu trang.

Tôi mở liên kết bản tin liền nhìn thấy một tấm hình chụp sân bay lờ mờ, lướt mắt qua nội dung, trên căn bản là trùng khớp với những gì tôi thấy trong cảnh mộng. Nhầm lẫn duy nhất chính là truyền thông đem chuyện phát điên của Cố Nhan quy kết thành áp lực quá lớn, bệnh trầm cảm phát tác. Họ không hề biết Cố Nhan đã bị một hồn ma fan não tàn của Nam Thiên công kích.