Vẫn là căn phòng u ám đó, ánh sáng phát ra từ chiếc đèn treo bằng thủy tinh màu tím và từ quả cầu đặt bên dưới vẫn vậy.
Họ tự ý lấy ghế cho mình, tất cả ngồi thành một vòng, nắm lấy tay nhau sau đó đặt lên bàn.
Quỷ Ngữ cũng đưa tay mình ra. Tay trái nắm lấy tay Kỳ Bạch, tay phải là Thiên Thiên. Sau khi hoàn tất, Quỷ Ngữ bắt đầu sử dụng năng lực của mình.
Cô ta bắt đầu1lẩm bẩm trong miệng, nghe âm thanh phát ra, có vẻ như cô ta đang chịu nỗi đau khổ nào đó.
Ánh sáng trong quả cầu thủy tinh bắt đầu thay đổi, có sương mù dâng lên. Ánh sáng dần mờ đi, sương mù tan ra, khuôn mặt bà Enna dần hiện lên trên quả cầu.
Mọi người ai nấy đều thốt lên kinh ngạc, họ nắm chặt lấy tay nhau, vừa lo sợ vừa chăm chú nhìn vào quả cầu.
Miệng của bà Enna vốn dĩ là8một đường thẳng bắt đầu cử động, những nếp nhăn trên khuôn mặt cũng do đó mà cử động theo.
Có người trong số họ đang cố đoán theo khẩu hình miệng của bà Enna, chăm chú tập trung vào quả cầu, thậm chí còn bắt chước theo.
Còn có người thì dồn hết sự tập trung vào Quỷ Ngữ, đợi cô ta lên tiếng.
Tôi có thể cảm nhận được luồng âm khí trong phòng đang không ngừng tăng lên. Mức độ tăng lên của nó chỉ2có thể dùng hai từ “đáng sợ” để miêu tả.
Luồng âm khí tập trung lại ở phía trên, vây quanh lấy bóng đèn thủy tinh màu tím, tạo thành một vòng xoáy.
Bóng đèn chớp nháy liên hồi, có vẻ như kết nối không tốt.
Cảnh tượng này khiến không ít người tò mò ngước lên xem.
Giọng của Quỷ Ngữ lớn dần.
Quỷ Ngữ phát ra tiếng hét chói tai, vẻ mặt vặn vẹo, trên mắt bắt đầu xuất hiện những tia máu, con người như muốn rớt4ra ngoài.
Cảnh tượng này khiến người có mặt ở đó phải khiếp sợ.
“Có chuyện gì vậy?”
“Quỷ Ngữ bị sao vậy?”
“Này, mọi người có cảm thấy chuyện này rất kì lạ không.”
“Lúc trước chưa bao giờ xảy ra chuyện như thế này.”
“Sao có thể so sánh được chứ, lần này là bà Enna mà, lúc trước thì làm gì...”
“Đừng nói chuyện nữa, tập trung đi!”
Mọi người trong phòng nhốn nháo.
Kỳ Bạch lúc này đang hoảng loạn vô cùng, vội vàng nói: “Hay dừng đi. A Ngữ à, hôm nay chỉ....."”
“Á á á á!” Tiếng hét phát ra từ miệng Quỷ Ngữ, nhưng nó không giống âm thanh của người bình thường.
Tiếp theo đó là Thiên Thiên và Kỳ Bạch hét lên, theo bản năng họ cố gắng dứt tay mình ra khỏi tay Quỷ Ngữ.
Tôi có thể cảm nhận được tay của Kỳ Bạch đang rất đau. Quỷ Ngữ đang dùng hết sức bóp chặt lấy tay Kỳ Bạch, đến nỗi móng tay cắm xuyên vào tay của Kỳ Bạch.
Những người còn lại thấy vậy vô cùng lo lắng.
Nhưng vô dụng, những tia máu bắn ra từ mắt Quỷ Ngữ, gân xanh dưới da nổi lên, hai tay dùng hết sức, tiếng la hét cũng trở nên đáng sợ hơn.
Bụp!
Bóng đèn trên đầu đã tắt hoàn toàn, toàn bộ căn phòng chìm trong bóng tối, duy nhất chỉ có quả cầu đặt ở trên bàn là còn phát ra ánh sáng.
Gương mặt bà Enna trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Mọi người trong phòng hét lên trong hỗn loạn.
Cánh tay còn lại của Kỳ Bạch đã bị buông ra.
Tôi nghe thấy tiếng ghế bị dịch chuyển, bị xô đổ.
“Mọi người đâu hết rồi! Mau đi mở cửa!”
“Điện thoại! Mau mở điện thoại lên!”
Trong phòng đã có thêm một vài tia sáng xuất hiện.
Quỷ Ngữ vẫn đang la hét. Còn cánh tay của Kỳ Bạch đã bị cô ta siết chặt vô cùng.
Giữa khung cảnh hỗn loạn đó, tôi cảm nhận được một luồng âm khí lớn mạnh.
Ngước nhìn lên trên là khuôn mặt kì dị của bà Enna đang lượn quanh chỗ bóng đèn.
Xuất hiện rồi...
Tôi hít thở sâu, chuẩn bị lấy đà chụp lấy bà Enna.
Bà ta có vẻ đã thật sự mất đi lí trí. Nếu như là bà ta lúc còn sống thì chắc chắn sẽ phát hiện ra sự tồn tại của tôi lúc này, tuy nhiên vào thời điểm hiện tại, trông bà ta không giống với người có năng lực đó nữa. Người bà ta đang chú ý, đó là Kỳ Bạch.
“Á a!” Ai đó đột nhiên hét lên: “Quả cầu! Cái bên trong! Thứ đó!”
Cô gái nói nửa chừng khiến người khác không hiểu được ý cô ta đang muốn nói là gì, tuy nhiên ánh sáng còn lại trong quả cầu cũng đủ để người bên ngoài quan sát được những gì đang thay đổi, đang diễn ra trong đó.
Hình ảnh bà Enna trong quả cầu đã không còn, thay vào đó là những gương mặt lạ lẫm tôi không biết dần xuất hiện.
Gương mặt những người đó chớp nhoáng lướt qua.
“Đó là ông mình! Sao lại......”
Trong khung cảnh hỗn loạn của căn phòng lúc này, tôi cảm nhận được luồng âm khí đang dần nhiều lên.
“Mình tìm thấy cửa rồi!”
Căn phòng đã trở nên sáng hơn, ánh sáng từ phòng khách chiếu vào đã đẩy lùi bóng tối trong căn phòng, mọi thứ trong phòng lúc này đã có thể nhìn được rõ ràng.
Tôi đã thấy có rất nhiều ma trong căn phòng đó.
Nhìn thấy ma không chỉ có mình tôi.
“Á á!”
“Ông nội! Ông!”
Những người trong phòng một lần nữa hét lớn.
Trong đầu Kỳ Bạch lúc này hoàn toàn trống rỗng, cảm giác đau ở tay giờ đã trở thành tê dại.
Cô ta đã thấy bà Enna đang bay lượn trong căn phòng đó.
Bà Enna há miệng, để lộ ra hai hàm lợi không răng, cũng không thấy môi.
Bà ta đột nhiên lao về phía Kỳ Bạch, đôi tay tựa như móng vuốt diều hâu, bắt lấy hai bên vai Kỳ Bạch.
Ngay lúc này tôi cũng đã kịp đưa tay bắt lấy vai bà ta.
Tập trung đưa sức lực vào trong hồn ma của bà ta.
Enna quay đầu lại, gào hét không ra tiếng với tôi.
Tôi vô cùng kinh ngạc.
Tôi cảm nhận được có một luồng sức mạnh trong cơ thể của bà ta, tuy nhiên sức mạnh đó....
Bà Enna đang điên loạn, đã đánh mất chính mình, bà ta luồn xuống từ tay tôi, xông thẳng vào cơ thể Kỳ Bạch.
Cơ thể Kỳ Bạch co giật, toàn thân như đang rớt xuống vực băng.
Mặc dù vậy, nhưng cô ta vẫn chưa chết, chỉ là không được thoải mái, toàn thân đơ cứng, trên da xuất hiện dấu hiệu đóng băng.
Tôi cuống lên, quét mắt nhìn xung quanh, bà Enna đã biến mất, còn những hồn ma khác thì đang điên cuồng tấn công những người còn lại trong phòng.
Bên trong quả cầu, những khuôn mặt vẫn không ngừng xuất hiện.
Âm thanh gào thét, tiếng kêu thảm thiết....
Tiếng hét...
Tôi nhìn về phía Quỷ Ngữ.
Trên khuôn mặt đó đã đầy máu. Lúc tôi nhìn qua thì tai, mũi cô ta chảy máu và chất dịch kỳ lạ. Lúc cô ta nôn ra máu thì đồng thời cũng rơi lưỡi ra ngoài.
Đầu óc tê dại, tôi đã rõ cái suy nghĩ từng vụt qua lúc trước.
Năng lực gọi hồn của Quỷ Ngữ có thể chỉ đơn giản là nói chuyện với hồn ma trong một khoảng cách nhất định, chứ không phải gọi hồn đúng nghĩa. Cô ta chỉ là dùng năng lực của mình để nói chuyện với hồn ma trong Địa Phủ, truyền thông tin cho người khác.
Đây cũng là nguyên nhân đám người này không hề lo lắng đến phiền phức khi Quỷ Ngữ gọi hồn. Nguy hiểm năng lực Quỷ Ngữ mang lại cũng chỉ có tiết lộ thân phận, vị trí của họ mà thôi. Đổi địa điểm, ẩn giấu thân phận là chuyện rất dễ dàng.
Ngay tại lúc này, Quỷ Ngữ mới bắt đầu chính thức gọi hồn thật sự.
Toàn bộ hồn ma trốn ra khỏi Địa Phủ đều bị cô ta triệu tập về đây!
Tôi giật mình, lúc này đã không còn chú ý đến việc tìm bà Enna nữa, mà trực tiếp lao tới chỗ Quỷ Ngữ, bắt lấy tay cô ta.
Phải ngăn cô ta lại!
Nếu không thể dừng lại, vậy chỉ còn cách...
Đưa năng lực của bản thân truyền vào cơ thể Quỷ Ngữ.
Tôi cảm nhận được âm khí.
Năng lực đang tiết ra của Quỷ Ngữ lúc này vô cùng lớn, nó như nước của một con đập đang trút xuống. Nó hơn cả lúc tôi sử dụng hết năng lực của mình, hơn nữa cũng không có bất kì sự tiết chế nào.
Tôi cảm giác được năng lực của cô ta đang truyền vào quả cầu. Năng lực của tôi lúc này nhiều nhất chỉ có thể kéo dài thời gian của con đập kia trước khi sụp đổ.
Nếu tôi sử dụng hết năng lực lúc này, nói không chừng có thể ngăn cản. Nhưng với tình hình hiện tại...
Tiếng gió rít từng cơn. Giọng cười thách thức của bà Enna bên tai.
Hơi thở Kỳ Bạch yếu dần. Ảnh hưởng do âm khí xâm nhập vào người vẫn đang không ngừng gia tăng, nó nhanh chóng phá hoại các bộ phận trong cơ thể, cơ bắp, nội tạng cô ta.
Những người khác cũng không tốt hơn là bao.
Tiếng la hét xa dần. Rất nhiều người đã bỏ chạy ra ngoài. Tôi đã không còn thời gian để chú ý tới họ, chỉ dựa vào cảm nhận để phán đoán mọi việc, luồng âm khí trong phòng vẫn không ngừng tăng lên, có một vài con ma đã chạy ra khỏi căn phòng.
Tôi nghiến chặt răng, nhìn vào đôi mắt đang tứa máu của Quỷ Ngữ.
Chỉ còn cách này thôi...
Tôi điều khiển năng lực của mình, không đối kháng với năng lực của Quỷ Ngữ nữa, mà trực tiếp dùng lên trên người cô ta.
Giết chết cô ta, mọi thứ kết thúc!