Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1419: Mã số 072 – Nguyên nhân tử vong là câu đố (9)




“Hiện tại chúng tôi có nghi ngờ về phương diện này. Ánh sáng màu tím không nằm trong những đặc trưng của Musuku Nana. Có một suy đoán khá hợp lý, đó là có người đã dùng một phương thức gì đó, mượn những sản phẩm ăn theo này, tạo ra hình tượng của những nhân vật ấy, rồi điều khiển chúng tấn công các cô.”

“Cô đang nói… ma pháp?”

“Hình dung đó là phép thuật thì thỏa đáng hơn. Tạm thời chúng tôi vẫn chưa biết cụ thể điều kiện sử dụng, trình tự và kết quả của loại phép thuật này, nhưng đã có được đoán đinh đại khái về nó.”

“…”

“Hai cô có từng qua lại với hai người này không? Không chỉ cá nhân hai cô, còn cả nhóm cô Chu đã mất nữa, có từng xảy ra xung đột với hai người này không?”

“Chuyện là Tiểu Hào này từng theo đuổi Viên Viên. Tôi còn nhớ anh ta đã tặng không ít quà cho Viên Viên. Chắc là Viên Viên không nhận, những món đắt tiền đều đã trả lại cho anh ta, còn những món rẻ rẻ, bạn ấy cũng có tặng quà ngược lại. Trước đây bạn ấy đã từng suy nghĩ và hỏi chúng tôi phải làm sao. Anh ta… không thuộc mẫu người mà Viên Viên thích… Hai câu lạc bộ của chúng mình lúc đó, hình như là thời năm hai đúng không?”

“Ừ, năm hai.”

“Trong câu lạc bộ còn có các anh chị khóa trước. Chúng tôi với câu lạc bộ Anime Ngoại ngữ có thể xem như câu lạc bộ anh em, có cả đại học Dân Khánh, đại học Kiến trúc Dân Khánh, mấy câu lạc bộ đều quan hệ với nhau rất tốt. Lần đó bên chỗ chúng tôi và câu lạc bộ Anime của đại học Ngoại ngữ đã hợp tác với nhau cho ra một tác phẩm để tham sự cuộc thi cosplay toàn quốc. Chỉ là… hai câu lạc bộ của chúng tôi cũng chẳng đáng gì so với cấp toàn quốc… không phải loại câu lạc bộ lớn. Nhưng trưởng hai câu lạc bộ đã quyết định, trước đó mọi người cũng đã chơi với nhau rất vui vẻ, mọi người sẽ cùng nhau… chủ yếu là cọ sát. Các anh chị khóa trước đều rất nhiệt tình. Cuối tuần nào cũng có gặp mặt, trên group cũng có trao đổi giao lưu với nhau… Tiểu Hào dán Viên Viên khá chặt, nhưng lại không dám công khai… Chúng tôi cũng chẳng biết phải làm sao… không tiện từ chối thẳng thừng… khá nhiều các anh chị khóa trước còn nói vào nữa… Cũng may, sau đó tham gia cuộc thi, chúng tôi bị loại ngay từ vòng đầu, cả cuộc thi bên Dân Khánh cũng không vào nổi. Sau khi các anh chị khóa trước tốt nghiệp, câu lạc bộ đã được giao lại cho một bạn nữ của khóa chúng tôi tiếp quản, khá thân với bên đại học Dân Khánh, chúng tôi cũng không còn liên lạc với Tiểu Hào đó nữa.”

“Ừ. Vậy Lại Tiếu Thiên này thì sao?”

“Là quen trên diễn đàn. Kĩ năng của anh ta rất tốt, trang điểm, photoshop, may y phục, làm đạo cụ, cái gì cũng biết làm. Chúng tôi tham gia chung một diễn đàn, nên trò chuyện với nhau cũng khá nhiều. Anh ta đã kéo chúng tôi vào trong nhóm, nhóm của diễn đàn. Chúng tôi cũng đã từng gặp mặt nhau. Cùng tham gia một triển lãm Anime. Đại khái là vậy. Sau khi anh ta tốt nghiệp rồi đi làm thì ít liên lạc hẳn.”

“Cô Vương?”

“Tôi… không chắc lắm…”

“Không sao, cô biết gì nói đó.”

“Tôi… có lẽ anh ta… muốn theo đuổi tôi… Tôi cũng không biết… chỉ là có lúc anh ta gửi tin nhắn, trò chuyện riêng với tôi, rủ cùng nhau đi cos gì đó, đóng thành một cặp. Còn hỏi tôi thích dùng son môi loại nào, thích mặc đồ gì, có lúc còn nói muốn tặng quà cho tôi… Thường gửi hình của mình qua cho tôi xem… Không phải loại đó! Chỉ là những hình ảnh anh ta làm đạo cụ, các hiệu quả hóa trang này nọ… Các bộ tóc giả, kính áp tròng anh ta đã mua… Có khi thì gửi tin báo tôi biết Dân Khánh đang rất lạnh, phải chú ý… Anh ta… Tôi không thích kiểu đó mấy. Tôi cũng rất ít khi trả lời anh ta… Ban đầu thì còn được... Tôi… tôi chỉ xem anh ta như bạn bè tốt… Sau đó anh ta kể bạn gái cũ của mình thế này thế kia, rồi chia tay này nọ. Còn chia sẻ mẫu bạn gái mình thích là thế nào nữa… Lúc đó tôi đã thấy hơi khó chịu…”

“Trong quá trình tiếp xúc, hai người này có hành động nào khác thường đối với các cô không?”

“Chỗ Tiểu Hào này thì chưa nghe Viên Viên nói gì, còn anh Rồng Xanh này thì…”

“Chắc là không có… Tôi… tôi… Anh ta hỏi tôi sao dạo này không trò chuyện nữa. Tôi bảo mình đang khá bận rộn… bận học... chỉ vậy thôi.”

“Lần cuối cùng còn liên lạc với nhau là khi nào?”

“Năm ngoái. Sau mùa hè năm ngoái. Lúc đó tôi đã ít khi nói chuyện với anh ta rồi. Kiếm cớ là năm ba năm tư, phải đi thực tập, tìm việc.”

“Vi Thư Hào thì sao?”

“Sau khi cuộc thi kết thúc thì chẳng còn liên lạc bao nhiêu. Không nghe Viên Viên nhắc đến, chắc bạn ấy không liên lạc nữa đâu.”

“Vậy được rồi. Sắp tới chúng tôi sẽ tiếp xúc hai người này.”

“Vậy… nếu thực sự là họ thì…”

“Chúng tôi sẽ khiến họ ngừng lại.”

“À… ồ…”

“Chuyện kiểu này, chắc không thể báo cảnh sát đâu nhỉ?”

“Phía cảnh sát e là sẽ không xử lý. Nhưng thông thường thì pháp thuật giết người luôn mang theo trong nó tính chất tà ác, hậu quả phản phệ đều rất thảm khốc.”

“Thế… thế Musuko Nana chưa giết được tôi…”

“Trong phim, lần đầu Musuko Nana xuất hiện đã giết được người. Nhưng trong những phân đoạn sau này, có lúc cô ta cũng thất bại. Vì chưa biết rõ về loại phép thuật này, nên chúng tôi vẫn không thể đoán được điều kiện phản phệ của nó.”

“À…”

“Nếu có tiến triển chúng tôi sẽ báo cho hai cô ngay.”

“Vâng.”

“Hai cô nhớ luôn đeo bùa hộ thân bên người.”

“Vâng.”

“Vâng.”

Ngày 3 tháng 10 năm 2011, trao đổi với Vi Thư Hào. File ghi âm 07220111003.wav.

“Xin chào cậu Vi.”

“Chào các anh, thật ngại quá, thầy dạy quá giờ, nên để các anh đợi lâu.”

“Không sao. Là chúng tôi đã mạo muội liên lạc với cậu. Mời cậu ngồi.”

“À được. Ờ…”

“Trong điện thoại chúng tôi đã giới thiệu rồi. Chúng tôi muốn làm một chuyên đề về những người thích Anime. Cậu là thành viên trong câu lạc bộ Anime đại học Ngoại ngữ đúng không?”

“Đúng vậy. Sao các anh không liên hệ chỗ trưởng câu lạc bộ, tôi chỉ là phó thôi mà…”

“Chúng tôi đã xem tác phẩm của cậu.”

“À… Cái đó à. Trưởng câu lạc bộ chúng tôi chủ yếu phụ trách quản lý các loại chuyện khác nhau. Năng lực của anh ta rất tốt, kĩ năng cá nhân cũng rất giỏi. Mấy tấm ảnh mà tôi chụp chính là anh ta hóa trang đấy, thanh kiếm Excalibur cũng do anh ta làm.”

“Theo thông tin mà chúng tôi tra cứu được, không hề có viết những chuyện này. Hôm nay cậu có thể chia sẻ cho chúng tôi biết trải nghiệm của mình được không? Sao cậu lại yêu thích Anime?”

“Hả? Được. Nếu như nói thích thì…”



“... Cảm ơn cậu đã chấp nhận cuộc phỏng vấn của chúng tôi. Vừa rồi cậu nói mình có sưu tập một số thứ, không biết có thể cho chúng tôi tham quan một chứ được không? Những bộ trang phục khi cậu tham gia cosplay và cả những sản phẩm ăn theo mà cậu đã mua.”

“Một số thì để trong phòng ký túc xá, một số thì đã gửi về nhà. Đạo cụ cos thì để hết trong câu lạc bộ.”

“Có thể xem một chút không?”

“Vâng, tất nhiên là được.”



“… Đây là Musukoo Nana đúng không?”

“Đúng đúng. Tôi cũng thích phim điện ảnh và phim truyền hình. Cả tiểu thuyết cũng thích.”

“… Đây là mô hình trong ‘Chiến sĩ vũ trụ’ đúng không? Làm dễ thương quá.”

“Ừ. Đây là phiên bản chibi, một bộ năm cái, có năm phân cảnh.”

“Đây là cảnh tượng Hardy trong trường học đúng không?”

“Ừ. Hardy là hiệu trưởng trong Học viện Vũ trụ mà. Trong Anime thì anh ta luôn ở trong trường, còn đây đều là tạo hình của các con rô bốt chiến đấu.”

“Theo chúng tôi được biết, số lượng tiêu thụ của mẫu này rất lớn.”

“Đã xuất bản lần hai rồi mà. Tôi mua lúc tái bản đấy. Tôi chưa xem ‘Chiến sĩ vũ trụ’ trong lần đầu xuất bản.”

“Hình như chỗ của cậu không sưu tập nhiều những bộ mới. Nhân vật Serena gần đây khá nổi đúng không? Sản phẩm ăn theo cũng rất nhiều.”

“Những món mới mua đều gửi về nhà cả rồi. Tôi cũng sắp tốt nghiệp, khá nhiều đồ phải gửi về nhà, không để trong ký túc xá nữa. Những mô hình làm hồi tháng 7, tháng 8 cũng đã gửi về hết, gửi đến trường thì không cách nào nhận được.”

“Thì ra là vậy. Ở trong ký túc xá mà giữ những thứ này cũng phiền lắm đúng không?”

“Thực ra cũng không sao…”



“Cảm ơn hôm nay cậu đã tiếp nhận cuộc phỏng vấn của chúng tôi. Khi phát hành, chúng tôi sẽ gửi cho cậu một bản.”

“Ồ, cảm ơn nhiều. Chỗ của trưởng câu lạc bộ, có cần tôi liên hệ giúp không?”

“Để chúng tôi tự đến. Chúng tôi còn phải làm thêm vài điều tra tiền đề đã.”

“Được.”



Tạm thời loại trừ Vi Thư Hào khỏi vùng tình nghi.

Ngày 10 tháng 10 năm 2011, điều tra được Lại Tiếu Thiên đã nghỉ làm hai ngày. Ngày 27 tháng 9, ngay ngày hôm sau khi Tôn Duệ Dĩnh bị tấn công, là lần đầu tiên nghỉ làm, sau đó lại xin nghỉ phép ba ngày; tiếp nữa do tình trạng sức khỏe không tốt, đã vào bệnh viện xét nghiệm nhưng chưa ra được nguyên nhân.

Ngày 12 tháng 10 năm 2011, liên lạc không được với Lại Tiếu Thiên.

Ngày 13 tháng 10 năm 2011, trao đổi với Lưu Kiệt, đồng nghiệp của Lại Tiếu Thiên. File ghi âm 07220111013.wav.