“C
ó thể nói cho chúng cháu biết không? Triệu chứng là gì?”
“Đứa trẻ này, đang yêu. Có lẽ là nó thất tình rồi, ai cũng nhìn thấy rõ là nó thất tình rồi. Chúng tôi an ủi nó mấy câu, nó bảo không sao, chúng tôi cũng cho rằng chỉ là thất tình thôi mà, qua một thời gian sẽ tốt trở lại, nào ngờ nó lại nghĩ không thông như vậy… lại có thể…”
“Cô ấy thất tình? Người ấy là ai?”
“Không biết được. Nó một mực giấu bặt, có lẽ là đã yêu rất lâu, nhưng vẫn luôn giấu. Hai người chúng tôi đoán, đó là một người mà không tiện nói ra. Có thể là… đứa trẻ đó rất tốt, rất ngoan, nó nhất định là bị người ta gạt rồi, không còn cách nào. Nó… nó rất để ý đến người đàn ông đó, chúng tôi cũng không còn cách nào, khó khăn lắm mới chờ được đến lúc nó chia tay, ai biết được lại đả kích lớn đến vậy.”
“Từ lúc nào thì bắt đầu yêu đương? Chúng cháu chưa hề nghe qua.”
“Quên rồi, có lẽ là lúc học đại học… Bác cũng không nhớ nữa.”
“Là lúc học đại học, có một lần nghỉ hè trở về, ngày nào nó cũng gọi điện thoại cho ai đó rất lâu, dáng vẻ cứ như là đang nói chuyện với bạn bè.”
Ngày 17.5.2014, liên hệ với bạn cùng phòng ký túc của Đường Mỹ Mỹ - Bốc Đồng Tuyết. File ghi âm 08420140517.wav.”
“Chào cô Bốc. Cảm ơn cô vì đã gặp chúng tôi.”
“Chào các anh. Các anh nói được cha mẹ của Đường Mỹ Mỹ mời tới, vậy các anh là…”
“Thám tử tư. Đây là giấy uỷ thác.”
“Ơ… Họ muốn điều tra cái chết của Đường Mỹ Mỹ?”
“Đúng vậy. Họ muốn biết tại sao Đường Mỹ Mỹ lại tự sát.”
“Việc này đã xảy ra một năm rồi…”
“Nhưng bây giờ, sự việc đã có biến chuyển.”
“Biến chuyển? Biến chuyển gì?”
“Cô Bốc, đáng lẽ cô phải rất rõ là có biến chuyển gì. Cô Giản đã nhận được rất nhiều thiệp mời.”
“Đó là trò đùa ác ý của người khác đúng không? Hay là, đó chính là việc các anh đã làm? Cha mẹ của Đường Mỹ Mỹ đã thuê các anh trả thù Giản Hà?”
“Trả thù Giản Hà? Tại sao?”
“Ờ… không có gì. Tôi tự tiện đoán mò thôi.”
“Cô Bốc, tình trạng của cô Giản cô hiểu rõ, tình trạng cha mẹ của cô Đường e là cô không biết. Chúng tôi hy vọng sớm kết thúc sự việc này. Tôi nghĩ, cô cũng không hy vọng chuyện này xé ra to.”
“Xé ra to… các anh muốn làm gì?”
“Không phải chúng tôi muốn làm gì.”
“Các anh…”
“Cô Bốc, bây giờ có thể kể tường tận cho chúng tôi biết chuyện của cô Đường mà cô đã biết được không?”
“Thật sự cũng không có gì. Chúng tôi chỉ là bạn cùng phòng. Đường Mỹ Mỹ sống nội tâm, thậm chí có thể nói là lầm lì nên quan hệ giữa chúng tôi không tốt lắm, bình thường qua lại với nhau cũng chỉ là bằng mặt, tôi cũng không hiểu được cô ấy.”
“Vậy còn cô Giản?”
“Giản Hà và tôi cũng bình thường.”
“Một căn phòng cùng ăn cùng ở bốn năm, có thể quan sát được rất nhiều chuyện.”
“Tôi không thường về phòng ngủ, không biết rõ lắm.”
“Cô Bốc, thái độ này của cô khiến chúng tôi thật khó làm việc. Chúng tôi đều lấy người làm trọng, giúp mọi người tránh khỏi tai hoạ. Mong cô hãy đổi lại vị trí để suy nghĩ. Dĩ nhiên, không phải đổi lập trường để suy nghĩ về hoàn cảnh của chúng tôi, mà là hoàn cảnh của hai người lớn tuổi đã mất đi đứa con gái độc nhất.”
“...”
“Cô Bốc không hợp tác, chúng tôi cũng không miễn cưỡng. Hy vọng lần sau gặp lại, cô Bốc vẫn có thể chói lọi như vậy.”
“Đợi một lát!”
“Cô Bốc vẫn còn điều gì muốn nói ư?”
“Tôi xác nhận là đã biết một chút chuyện.”
“Ơ?”
“Haiz… Mối quan hệ giữa Giản Hà và Đường Mỹ Mỹ rất tốt, suốt bốn năm đại học đều như hình với bóng không rời nhau. Tính cách của hai người rất khác nhau, cũng không biết làm thế nào lại tốt được như vậy. Ngược lại, quan hệ của họ rất tốt.”
“Vâng.”
“Sau khi tốt nghiệp, Đường Mỹ Mỹ học lên nghiên cứu sinh, Giản Hà thì tìm việc làm. Nhóm bạn học đại học chúng tôi mỗi lần tụ họp, Giản hà đều kéo theo Đường Mỹ Mỹ, quan hệ của hai người xem ra vẫn còn rất tốt.”
“Bạn trai của cô Giản là Trương Bác Quân, cô biết chứ?”
“Biết. Anh ấy là lớp trưởng của chúng tôi, quen với Giản Hà trong Hội Sinh Viên. Nhà anh ấy có tiền, bản thân lại đẹp trai, còn có sự nghiệp, đạt đủ tiêu chuẩn đẹp trai - con nhà giàu - học giỏi. Trong trường có rất nhiều người theo đuổi anh ấy. Quan hệ giữa anh ấy và Giản Hà cũng rất tốt. Nơi Giản Hà làm việc chính là công ty do chú của Trương Bác Quân thành lập. Có lần họp lớp đại học, tôi mới biết hai người đó đang qua lại với nhau.”
“Cô Đường có thái độ gì đối với việc này không?”
“Đường Mỹ Mỹ cô ấy thích Trương Bác Quân. Trong lúc họp lớp, cô ấy vẫn luôn nhìn về Trương Bác Quân. Ánh mắt của Đường Mỹ Mỹ khiến người ta cảm thấy không thoải mái. Trước đó cô ấy chưa bao giờ có biểu cảm như vậy, chỉ có lần đó, rất nhiều người đều chú ý tới. Giản Hà từng than phiền với tôi là Đường Mỹ Mỹ không thích cô ấy yêu đương, còn nói là hồi học đại học, cô ấy từng đi phá người mà cô ấy theo đuổi. Tính chiếm hữu của cô ấy rất mạnh, Giản Hà và cô ấy làm bạn bè, là phải luôn xoay quanh cô ấy, chăm sóc cho cô ấy y hệt một người mẹ vậy.”
“Đây là cảm nhận của riêng cô, hay là nội dung mà Giản Hà đã than thở với cô?”
“Cái gì?”
“Giản Hà than thở với cô khuyết điểm của Đường Mỹ Mỹ, cô mới phát hiện Đường Mỹ Mỹ là người khiến người khác cảm thấy không thoải mái đúng không?”
“Ý của anh là gì? Anh muốn nói Giản Hà… Haha, thật nực cười đúng không? Làm sao Giản Hà có thể làm như vậy chứ?”
“Chúng tôi chỉ muốn xác nhận tình hình thực tế. Cô Bốc, cô hãy nhớ lại xem, trước đó cô đã biết cô Đường như vậy rồi, hay là kể từ sau khi nghe cô Giản phàn nàn mới có cảm nhận như vậy?”
“Tôi… tôi làm sao biết được? Tôi không quản việc của Đường Mỹ Mỹ. Tôi và Đường Mỹ Mỹ thật sự không có quan hệ giao tình gì, cũng sẽ không để ý đến cô ấy.”
“Anh Trương Bác Quân biết cô Đường Mỹ Mỹ yêu thầm anh ấy không?”
“Có lẽ là biết. Tôi nghe người ta nói, anh ấy từng chế giễu Đường Mỹ Mỹ là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Anh ấy thấy không vừa mắt với kiểu tính cách ủ rũ bèo nhèo của Đường Mỹ Mỹ.”
Ngày 18.5.2014, nhận được điện thoại của người uỷ thác. Ghi âm cuộc gọi 201405180844.mp3.
“Các anh tìm Bốc Đồng Tuyết?”
“Đúng vậy, cô Giản, chúng tôi…”
“Là cha mẹ của Đường Mỹ Mỹ làm?”
“Không, chúng tôi chỉ tìm một cái cớ để hỏi thăm cô Bốc.”
“Thật sự không phải do cha mẹ của Đường Mỹ Mỹ làm sao?”
“Cô Giản, cô cho rằng cha mẹ của Đường Mỹ Mỹ là kỳ nhân dị sĩ, có thể gửi thiệp mời đến cho cô như vậy được ư?”
“...”
“Cô Giản, cô yên tâm, chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra. Chỉ là, chúng tôi có chút vấn đề cũng muốn hỏi cô để xác nhận.”
“Điều gì?”
“Đường Mỹ Mỹ là người như thế nào? Giữa hai cô đã phát sinh chuyện gì? Và anh Trương Bác Quân đã từng xảy ra chuyện gì?”
“Việc này thì có liên hệ gì? Các anh chỉ cần giải quyết cho xong chuyện tấm thiệp là được rồi!”
“Cô Giản…”
Ngày 18.5.2014, nhận được cuộc gọi của người uỷ thác. Ghi âm cuộc gọi 201405181523.mp3.
“Chào cô Giản.”
“Các anh, các anh mau tới… nhà của tôi. Các anh mau tới đây!”
“Được, chúng tôi lập tức tới ngay. Cô Giản, đã xảy ra chuyện gì?”
“Các anh tới thì sẽ biết! Nhanh lên đó!”
“Cô Giản, bây giờ chúng tôi tới địa chỉ mà cô đã gửi, hay là căn biệt thự trong video giám sát kia?”
“Ở biệt thự. Tôi gửi địa chỉ cho các anh. Các anh mau tới nhanh lên!”
Ngày 18.5.2014, đến nơi của người uỷ thác. File ghi âm 08420140518.wav.
“Chào cô Giản.”
“Các anh vào đi. Đồ ở trên bàn trà.”
“Ảnh cưới?”
“Đúng, là ảnh cưới. Các anh xem đi.”
“Là Đường Mỹ Mỹ?”
“Ừm. Các anh đã xem rồi, tất cả hình ảnh đều như vậy, tôi biến thành Đường Mỹ Mỹ… Cô ấy thay thế tôi… Cô ấy nhất định sẽ từ từ thay thế tôi, tôi ấy sẽ giết tôi…”