Hộ Quốc Chiến Thần

Chương 436: Quá trình suôn sẻ




Lâm Vũ dẫn đầu rồi cả ba người thận trọng đi tới.

Quá trình suôn sẻ đến lạ thường.

Không có nguy hiểm như họ đã nghĩ.

Chẳng mấy chốc, ba người đã đến chỗ xác chết.

Giống như những gì họ đã nhìn thấy từ xa.

Trước mặt là một thi thể được bảo quản cực kỳ tốt.

Thi thể đã khô ngắt, quần áo trên người cũng bị phong hóa từ lâu.

Lâm Vũ đi trước, cẩn thận quan sát tình huống xung quanh, sau khi xác nhận không có nguy hiểm gì, hắn ngồi xổm xuống, cẩn thận kiểm tra thi thể.

Vết thương trên cơ thể có thể nhìn thấy rõ ràng.

Thế nhưng theo Lâm Vũ thấy thì vết thương này không thể gây ra tử vong. Quan sát một hồi, hắn cũng không hiểu vì sao người này lại chết.

“Hắn ta tại sao lại chết vậy?”

Thấy Lâm Vũ đứng dậy, Diêm Thiền lập tức hỏi.

“Không biết, nhưng chắc chắn không phải chết vì ngoại thương.” Lâm Vũ khế lắc đầu, đoán: “Có lẽ chết vì nội thương nghiêm trọng.”

Tuy rằng bây giờ hắn không thể xác định được tại sao người này lại chết.

Nhưng với tình hình trước mắt, hắn không thể giải phẫu để khám nghiệm tử thi.

Hơn nữa, nếu là nội thương thì cũng đã trải qua hàng trăm ngàn năm, cho dù có giải phẫu cũng chưa chắc có thể tìm ra được nguyên nhân.

Thế nhưng dù thế nào đi nữa, thi thể này vẫn nhắc nhở bọn họ.


Nơi này chắc chăn không yên bình như vẻ ngoài của nó.

Bên dưới sự yên tĩnh này, có lẽ đang ẩn chứa sóng ngầm cưồn cuộn.

Nếu không cẩn thận, sẽ bị nuốt chửng hoàn toàn.

Vậy nên họ càng phải cẩn thận hơn nữa.

Diêm Thiền nói rằng người Vu tộc thượng cổ rất lợi hại, hơn nữa nơi đây lại là nơi bọn họ kỳ công xây dựng, nếu như không cẩn thận chính là đang đùa giỡn với mạng sống của mình.

Vừa đi không xa, họ lại nhìn thấy một thi thể.

Nó cũng được bảo quản tốt và không thể tìm ra nguyên nhân cái chết.

Ba người ngày càng nghỉ hoặc, thận trọng tiến về phía trước.

Đi thêm vài chục mét nữa thì phía trước đã là ngõ cụt.

May mắn thay có Vu nữ là Diêm Thiền ở đây, sau một hồi xem xét cô ta lại một lần nữa mở bức tường đá trước mặt cho họ.

Khi bức tường đá từ từ mở ra, đôi mắt họ đột nhiên mở to lên.

Bởi vì đập vào mắt chính là hài cốt nằm ngổn ngang khắp nơi trên mặt đất.

Khác hẳn với những thi thể được bảo quản tốt vừa nãy, chỗ này đều là xương rải rác, dường như không thể nhìn thấy bộ xương hoàn chỉnh nào.

Thậm chí ngay cả nửa bộ xương hoàn chỉnh cũng tìm không thấy! Trên mặt đất, khắp nơi đều là vết máu loang lổ.

Dường như ở đây đã xảy ra một cuộc chiến rất khốc liệt.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ba người không khỏi cảm khái.

Sau khi bình tĩnh lại, bọn họ mới dùng đèn cẩn thận quan sát nơi này.

Giữa những mảnh xương vương vãi khắp nơi thì có những chiếc quan tài bằng đá được đặt ngay ngắn.

Thế nhưng hầu hết nắp quan tài đều mở.

Cho dù không mở hẳn ra thì cũng bị đẩy ra một chút, khiến người ta có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong quan tài.

Ước tính sơ lược ở đây có hơn một trăm quan tài.

“Mộ thất?”

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Vũ có chút nghỉ hoặc. Diêm Thiền và Tiền Vạn Kim cũng hoang mang.

Không ai ngờ rằng đằng sau lối đi chật hẹp đó lại là mộ thất.

Ngay lúc ba người đang bối rối, Lâm Vũ đột nhiên nhận thấy bức tường đá bên phải vẽ đầy những ký hiệu kỳ lạ.