Cao Thừa Bỉnh không quan tâm mà cười nói: "Nếu thật là như vậy thì chúng tôi chỉ có thể nói xin lỗi! Đây là yêu cầu của bộ phận liên quan, chúng tôi cũng không có cách nào."
"Bộ phận liên quan nào?" Lâm Vũ đột nhiên mở miệng hỏi thăm.
Cao Thừa Bỉnh thản nhiên nói: "Bộ phận liên quan chính là bộ phận liên quan, cụ thể thì không thể trả lời."
Bộ phận liên quan là bộ phận thần bí nhất trên thế giới này!
Tất cả mọi người biết bộ phận này tồn tại, nhưng không ai tìm ra nó cả
Để họ chậm rãi đi tìm cái gọi là "Bộ phận liên quan" này đi!
Thẩm Khanh Nguyệt nhíu mày, mang theo vài phần tức giận mà hỏi: "Vậy thì đưa văn kiện của bộ phận liên quan cho chúng tôi xem! Đóng băng hơn một tỷ tài chính thì bộ phận liên quan không có khả năng không gửi văn kiện đúng không?"
"Văn kiện đương nhiên là có." Cao Thừa Bỉnh hừ nhẹ một tiếng: “Nhưng đây là văn kiện cơ mật nội bộ, các người không có quyền xem! Tôi cũng không có nghĩa vụ cho các người xeml"
"Tôi thấy bộ phận liên quan gì đó căn bản không tồn tại!" Sắc mặt Thẩm Khanh Nguyệt lạnh hơn: “Chủ tịch Cao, tôi nói thẳng trước, nếu như chuyện tài chính đóng băng tạo thành tổn thất gì cho Thẩm thị thì chúng tôi sẽ bắt bồi
thường! Tôi xem các người có bao nhiêu tiền để đền!"
'Thấy Thẩm Khanh Nguyệt "Tức hổn hển" như vậy, Lâm Vũ không khỏi thầm bật cười.
Kỹ thuật diễn xuất của cô cũng không tệ! Hắn biết Thẩm Khanh Nguyệt đang cố ý giả vờ. Mục đích là vì làm cho chuyện này càng chân thật hơn.
Nếu hơn một tỷ tài chính bị đóng băng mà Thẩm Khanh Nguyệt vẫn không có phản ứng gì thì Cao Thừa Bỉnh không nghi ngờ mới là lại
Cao Thừa Bỉnh không quan tâm mà nhấp một ngụm rượu trong ly rồi mỉm cười nói: "Tùy các người!"
Cao Thừa Bỉnh không sợ, căn bản không coi Thẩm Khanh Nguyệt ra gì.
"Chúng tôi là ngân hàng, không có gì nhiều ngoài tiền cả!"
Nói đến mức này, Cao Thừa Bỉnh dứt khoát cười lạnh nói thằng: "Nếu các người có thể làm chúng tôi đền một đồng nào thì coi như tôi thua!"
Bắt ngân hàng bồi thường? Cô nghĩ cũng hay thật! Ngân hàng nào không có bối cảnh động trời?
Chỉ có ngân hàng tìm người khác bắt bồi thường, khi nào đến phiên người khác đòi ngân hàng bồi thường?
"Chủ tịch Cao, tiền của ngân hàng các người đủ nhiều thật không?" Đột nhiên có một giọng nói trêu tức vang lên.
Cao Thừa Bỉnh nhíu mày.
Ông ta quay đầu lại đã thấy lão phu nhân Lạc gia đang được Lạc Tiên Triều đỡ đi tới.
Lạc gia chính là khách hàng lớn siêu cấp của ngân hàng họ.
Dù nghe giọng điệu của lão phu nhân không đúng, Cao Thừa Bỉnh cũng không tiện phát tác, ngược lại mỉm cười và hỏi: “Lão phu nhân, những lời vừa rồi của bà có ý gì?"
Lão phu nhân căn bản không để ý tới Cao Thừa Bỉnh mà đi đến trước mặt bọn Lâm Vũ rồi khom người chào hỏi.
Thấy cảnh này, Cao Thừa Bỉnh lập tức giật mình.
Từ khi mấy hào môn xảy ra xung đột, Lạc gia đã mơ hồ trở thành hào môn đứng đầu Giang Bắc!
Lão phu nhân Lạc gia khách sáo với người của Thẩm gia như thế sao? Mình không hoa mắt đó chứ?
Lâm Vũ không nói gì mà chỉ cười nhạt một tiếng với lão phu nhân.
Chỉ một cái cười đơn giản là đã đủ!
Lạc gia vẫn luôn lo lắng hãi hùng vì chuyện lúc trước!
Hiện tại Lâm Vũ chỉ cười một tiếng, lão phu nhân cũng đã hiểu mâu thuẫn trước đó giữa Lạc gia và Lâm Vũ xem như đã qua!
Nghĩ tới đây, trong lòng lão phu nhân lập tức vui mừng không thôi, cảm kích nhìn Lâm Vũ một cái rồi lập tức sai bảo Lạc Tiên Triều: “Lập tức chuyển tiền tiết kiệm của Lạc gia từ ngân hàng Thương Nghiệp sang ngân hàng khác, lập tức ngừng tất cả hợp tác với họI"
Cái gì?
Nghe thấy lời này của lão phu nhân, sắc mặt Cao Thừa Bỉnh lập tức thay đổi.
Lạc gia muốn chuyển đi toàn bộ tài chính trong ngân hàng Thương Nghiệp, còn muốn cắt đứt tất cả hợp tác với họ?