"Cười cái rắm!" Lâm Vũ quay đầu nhìn về phía anh ta.
Ninh Loạn không quan tâm mà cố gân cổ lên học giọng điệu của Diêm Thiền, chanh chua nói: "Em không hối hận đời này gặp anh! Nhưng nếu có kiếp sau em không muốn gặp lại anh nữa!"
Diêm Thiền nghe vậy thì lập tức thẹn đến mức muốn cắm đầu xuống đất, hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.
Diêm Thiền vừa thẹn vừa xấu hổ, buông bả vai Lâm Vũ ra rồi đột nhiên quay đầu, xấu hổ giận dữ thét to: "Anh muốn chết à!"
Ninh Loạn không quan tâm mà cất tiếng cười to.
Nhưng mà vui quá hóa buồn, Ninh Loạn cười quá mức nên đau sốc hông.
"Khụ khụ..." Ninh Loạn dùng sức ho khan vài tiếng rồi mới ổn định lại được.
"Đáng đời!" Lâm Vũ và Diêm Thiền cùng oán hận mở miệng.
Ninh Loạn không quan tâm mà tiếp tục nhếch miệng cười xấu xa, nhưng cuối cùng vẫn không dám cười như vừa rồi nữa.
Diêm Thiền vung vẩy nắm đấm của mình về hướng Ninh Loạn, lại đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lâm Vũ, nghiến răng nghiến lợi kêu lên: “Anh là đồ chết tiệt, anh dám gạt eml”
Lâm Vũ không thể phủ nhận mà cười cười: “Không phải cô muốn hù dọa hai người chúng tôi sao?"
Diêm Thiền hơi sững sờ, lập tức bực tức giậm chân.
Vừa rồi cô ta thật sự muốn hù dọa bọn Lâm Vũ.
Kết quả lại bị họ dọa sợ gần chết.
Ngay vào thời khắc vừa rồi, cô ta đã sẵn sàng chết ở chỗ này!
Đón lấy ánh mắt phẫn hận Diêm Thiền kia, Lâm Vũ cười nhạt một tiếng rồi cất bước đi đến trước mặt Liễu Sinh Trai.
"Vu oan hãm hại, mượn đao giết người!"
Lâm Vũ nhìn xuống Liễu Sinh Trai đang đau đến mặt mũi vặn vẹo rồi khinh thường cười nói: "Đây chỉ là mấy trò cũ rích tổ tiên chúng ta để lại thôi!"
"Mày..." Liễu Sinh Trai đau chết đi sống lại, liều mạng cố nén tiếng kêu thảm thiết mà cắn răng nhìn Lâm Vũ: “Mày... Đã sớm biết Long gia bị hãm hại?"
Lâm Vũ gật đầu cười nói: "Ông nghĩ các người làm việc rất cao minh sao?"
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
"Một đá ném hai chim! Mày... Thật là hung ác!" Liễu Sinh Trai đây oán hận nói: “Tụi tao vốn muốn mày và Long gia đấu đá với nhau, không ngờ lại bị mày lợi dụng, chẳng những dẫn tụi tao ra mà còn đâm lao phải theo lao, thuận thế diệt đi Long gial"
Giờ phút này, trong lòng Liễu Sinh Trai vừa phẫn nộ lại vừa hoảng sợ. Ông ta vốn nghĩ đây là một kế hoạch không chê vào đâu được.
Nhưng không nghĩ đến không phải kế hoạch của họ quá hoàn mỹ, mà là Lâm Vũ quá phối hợp!
Ông ta cứ nghĩ mọi chuyện nằm trong lòng bàn tay của mình.
Lại không biết Lâm Vũ đã sớm nhìn thấu tất cả, còn thuận đường lợi dụng họ để tìm ra cái cớ thích hợp làm khó dễ Long gia!
Kết quả thằng hề lại là chính mình.
"Ha ha!" Nhưng vào lúc này, một tiếng cười sang sảng đột nhiên vang lên từ bên ngoài rừng rậm.
Tiếp đó một bóng người đi tới như gió. Trong chốc lát người đó đã đi tới trước mặt họ. Là Long Quang Tổ!
Thấy Long Quang Tổ đột nhiên xuất hiện, Diêm Thiền và Liễu Sinh Trai càng kinh hãi.
Chẳng lẽ Lâm Vũ bị thương là giả mà cả cuộc chiến giữa họ và Long gia cũng là giả?
Cái này sao có thểt Họ tận mắt nhìn thấy đôi bên đánh khó phân thắng bại mà. Long gia còn xuất hiện thương vong cực kỳ thảm thương!
Vì phối hợp diễn kịch với Lâm Vũ, Long gia dám bỏ ra cái giá nặng nề như thế sao?
Liễu Sinh Trai há to mồm, ngơ ngác nhìn Long Quang Tổ như mất hồn, không cảm giác được cả đau đớn mãnh liệt trên người mà không ngừng tự lẩm bẩm: “Không có khả năng, không có khả năng..."
"Không có gì không có khả năng! Chuyện các người không biết nhiều lắm!"
Long Quang Tổ trêu tức nhìn Liễu Sinh Trai rồi lại cười to nói với Lâm Vũ: "Mục Bắc Vương, kỹ thuật diễn xuất của lão hủ có được không?”
"Tuyệt đối là cấp bậc ảnh đế!"
Lâm Vũ cũng cười ha ha theo rồi lại giơ ngón cái lên với Long Quang Tổ.
"Các người..."
Diêm Thiền khó tin mà nhìn hai người: “Chẳng lế các người vẫn luôn diễn kịch? Cả những người Long gia kia cũng... Chỉ giả chết?"
"Không giả chết thì chẳng lẽ chết thật sao?"
Long Quang Tổ dở khóc dở cười nhìn Diêm Thiền: “Nếu phải dùng mạng nhiều người như vậy để diễn kịch với Mục Bắc Vương thì lão hủ không làm!"