Hai người cư vậy mà nắm tay nhau đi dọc theo con đường lát đá xanh bên cạnh hồ Minh Kính.
Một lúc lâu sau, Thẩm Khanh Nguyệt đột nhiên dừng lại, cắn môi nhìn Lâm Vũ, buồn bã nói: “Em đột nhiên cảm thấy Diêm Thiền mới là người phù hợp nhất
với anh nhất."
Lâm Vũ nhìn cô dưới ánh đèn mờ ảo bên hồ và nói đùa: "Em đã nhịn lâu như vậy chỉ để nói với anh điều này à?”
"Em không nói đùa với anh đâu."
Thẩm Khanh Nguyệt tức giận nói: “Em nói nghiêm túc đấy!”
“Sau đó thì sao?” Lâm Vũ nhẹ nhàng cười n‹ cuộc, giao anh cho Diêm Thiền không?”
'Có phải em định tự nguyện bỏ
“Em đã có ý tưởng này, và không chỉ một lần, mãnh liệt nhất là trong hai ngày qua” Thẩm Khanh Nguyệt thở dài một hơi: “Nhưng, em đột nhiên phát hiện, hình như em không thể làm được! Có lẽ, em thực sự yêu anh."
Cô đã nhìn thấy tất cả những gì Diêm Thiền đã làm cho Lâm Vũ và Lâm Thiển.
Cô cũng muốn giúp đỡ họ, nhưng đáng tiếc là cô không thể làm gì được.
Cô cũng từng có lòng kiêu ngạo.
Tuy nhiên, kể từ khi Diêm Thiền xuất hiện, sự kiêu ngạo của cô đã hoàn toàn tan vỡ.
Dù cô có so sánh với Diêm Thiền từ khía cạnh nào đi chăng nữa thì cũng không thể so sánh được.
Nếu Diêm Thiền xuất hiện sớm hơn, có lẽ cô sẽ buộc bản thân không yêu Lâm
Vũ.
Nhưng bây giờ, tất cả đã quá muộn.
Cô đã yêu Lâm Vũ, muốn từ bỏ nhưng cô không thể.
Nghe được lời nói của Thẩm Khanh Nguyệt, Lâm Vũ bật cười, nói đùa: “Đây có được xem là em đang tỏ tình với anh không?”
"Anh..." Thẩm Khanh Nguyệt hơi khựng lại, nũng nịu nói: "Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đó! Anh không thể đứng đắn được à!"
Lâm Vũ lắc đầu, cười nói: "Chuyện em đang nói không phải là chuyện nghiêm túc, cùng lắm chỉ là chuyện tình cảm thôi."
"Tiếp theo em sẽ nói chuyện nghiêm túc với anh!"
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
'Thẩm Khanh Nguyệt nhẹ nhàng véo cánh tay hẳn, ngượng ngùng nhìn hắn một cái, sau đó cố gắng trấn tĩnh, lúc này mới nghiêm túc nói: “Đối với anh, em không thể thuyết phục bản thân buông tay, nhưng em không muốn nhìn thấy Diêm Thiền bị anh làm cho thương tích đây mình! Sau khi nghĩ kỹ, chỉ có một cách để đẹp cả đôi đàng..."
"Để anh cưới cả em và Diêm Thiền cùng một lúc, phải không?”
Lâm Vũ thu nụ cười lại và nhìn cô đầy ẩn ý.
'Thẩm Khanh Nguyệt khẽ gật đầu nói: “Vậy mà anh lại có thể đoán ra ngay lập tức! Nói thật cho em biết, có phải anh đã có ý tưởng này từ lâu rồi không?”
"Anh nói anh không có, em có tin không?" Lâm Vũ cười khẽ nói.
"Tin!"
Thẩm Khanh Nguyệt cười nói: “Tuy nhiên, bây giờ anh có thể có ý tưởng này! Hơn nữa, em cũng ủng hộ anh, bên phía ông nội thì anh không cần lo lắng, em sẽ nói cho ông ấy biết.”
Thế gian sao vẹn đôi đàng, không phụ Như Lai không phụ nàng!
Nhưng bây giờ, cô chỉ muốn cố tìm cách để vẹn cả đôi đàng.
Vừa không phụ lòng bản thân cô mà cũng không để Lâm Vũ phụ tình yêu sâu sắc của Diêm Thiền.
"Em thật tốt bụng."
Lâm Vũ nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu cười khổ.
“Em không tốt bụng như anh nghĩ đâu.”
Thẩm Khanh Nguyệt phủ nhận, buồn bã nói: “Em cũng có ý đồ riêng của mình!”
"Nói cho anh nghe xem." Lâm Vũ có hứng thú nhìn cô.
'Thẩm Khanh Nguyệt hít sâu một hơi, quay mặt về phía hồ, nhẹ giọng nói: “Anh quá ưu tú, cho dù anh không có ý định đó, cũng sẽ có vô số phụ nữ chủ động nhào vào lòng anh”
"Năng lực của em có hạn, không thể ngăn cản những người phụ nữ kia, nhưng nếu có Diêm Thiền, cô ấy sẽ chủ động ngăn cản những người phụ nữ nhào vào lòng anh!"
"Thà chia sẻ anh với một mình cô ấy còn hơn là phải chia sẻ anh với vài người hoặc thậm chí mười mấy người phụ nữ."
Nói xong, khuôn mặt Thẩm Khanh Nguyệt đã đỏ bừng từ lúc nào.
Cô cảm thấy suy nghĩ của mình có chút gì đó khốn nạn.
Lâm Vũ không biết cô đang nghĩ gì, hắn chỉ nghĩ cô đang xấu hổ.
Im lặng một lúc, Lâm Vũ đột nhiên đưa tay ra, kéo Thẩm Khanh Nguyệt lại, ôm chặt cô vào lòng, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn lòng tốt của em, nhưng em không cần lo lắng những chuyện này, anh đã có tính toán rồi."