Hộ Mỹ Cuồng Y

Chương 9: Quỷ hút khí!




Dịch: Sếu

Convert: ๖ۣۜLand ๖ۣۜVô ๖ۣۜTà

Cái gì?

Nghe được câu này, mọi người đứng xung quanh đều giật mình, bọn họ không dám nghĩ đến việc phu nhân của Bí Thư Thị Ủy thế mà đáp ứng cái tên lừa gạt này, còn nguyện ý bỏ ra số tiền kia, quả thật không nói nên lời.

“Hồng Diễm, bà!” Xương Triết Văn cũng giật nảy cả mình.

Vị phu nhân kia nhìn Đường Thiên, trầm giọng nói: "Cho cậu một triệu cũng không phải là không được, nhưng cậu phải nhất định cứu con gái tôi, nếu không thì lời nói lúc đầu của tôi xem như không tính."

“Đương nhiên, sư phụ tôi nói cho tôi biết nói người lớn nói không giữ lời thì thật đáng xấu hổ." Đường Thiên cười một tiếng nói. 

Viện trưởng Trương lập tức đứng ra ngăn cản nói: "Xương phu nhân, tôi cảm thấy bà nên suy nghĩ lại, nhìn bộ dáng của tên nhãi ranh này căn bản không có một chút bản lãnh gì, nếu để cho cậu ta trị liệu, lỡ xuất hiện tình trạng gì ngoài ý muốn với quý thiên kim, vậy thật khó lường."

"Tôi cũng biết, nhưng hiện tại bác sĩ các người đều không có biện pháp nào cứu chữa cho con gái của tôi sao?" Xương phu nhân hỏi ngược lại, trên thực tế bà biết rõ để cho chàng trai trẻ này trị liệu mạo hiểm rất lớn, nhưng vì con gái của mình đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc, không đánh cược một lần thì làm sao được.

Viện trưởng Trương á khẩu không trả lời được: “Cái này, cái này!”

"Chàng trai trẻ, rốt cuộc cậu muốn dùng phương pháp gì để cứu chữa cho con gái của tôi?" Xương Triết Văn nhịn không được hỏi.

Đường Thiên hồi đáp: “Nếu là "Quỷ hút khí" giở trò, như vậy thì đem nó đi tiêu diệt là được, đây chính là diệt cỏ tận gốc.”

"Quỷ hút khí? Trên thế giới vẫn còn tồn tại loại yêu quái này sao?" Xương Triết Văn hiển nhiên có chút không tin, Xương phu nhân cũng bán tính bán nghi, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm Đường Thiên.

Đường Thiên nói: “Không tin lời nói của tôi cũng được, vậy thì để cho hai người nhìn xem nó vậy." Lời nói vừa dứt, Đường Thiên lấy tay điểm nhẹ một cái, lập tức hai đạo quang mà mắt thường gần như không thể thấy trong nháy mắt bắn ra, tiến vào giữa mi tâm của vợ chồng Xương Triết Văn.

Đùng một tiếng, thân thể hai người bọn họ thoáng chấn động, ánh mắt mang theo một tia mờ mịt, không biết chuyện gì đã phát sinh.

“Hiện tại, hai người có thể quay lại nhìn con gái của hai người được rồi." Đường Thiên đưa tay chỉ đứa bé gái đang nằm trên giường.

Vợ chồng Xương Triết Văn lập tức quay lại nhìn, thế mà dọa bọn họ lui về sau mấy bước, ánh mắt hoảng sợ không thôi, bọn họ đưa mắt nhìn trên thân con gái mình, xuất hiện một đầu quái vật màu xám, giống như con khỉ mình nhỏ đầu lớn, miệng thật dài, còn có một cây kim tựa như ống hút nước, đang bám trên thân thể con gái họ hấp thu sinh khí.

Mà mỗi một lần hấp thu một cái, sinh khí trên thân thể con gái họ giảm một chút, nếu vào một thời điểm nào sinh khí kia bị hút sạch, vậy thì con gái họ sẽ mất mạng trong nháy mắt.

"Con đó là con gì?” Xương Triết Văn trong nháy mắt cảm thấy toàn thân run rẩy, hơi lạnh từ bàn chân chạy dọc trên cơ thể mà toát ra ngoài, Xương Triết Văn nhất thời cảm thấy hoảng sợ không thôi.

Mặc dù hắn là Bí Thư Thị Ủy, kiến thức rộng rãi, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng trãi qua chuyện gì quỷ dị đến như vậy, thế mà yêu quái lại sống bám trên người con gái của hắn.

Mà vị phu nhân kia càng hoảng sợ hơn cơ hồ là xém té xỉu trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, nếu như không phải Xương Triết Văn vịn, chỉ sợ bà đã sớm ngất đi.

Các Giáo Sư - Chuyên Gia đứng ở bên cạnh "mắt chữ A miệng chữ O" há hốc mồm, bọn họ hoàn toàn không biết Đường Thiên đã làm chuyện gì, mà khiến cho vợ chồng Bí Thư Thị Ủy trở nên hoảng sợ đến như thế, quả là chuyện kỳ quái.

"Nó chính là Quỷ hút khí, chuyên môn đi hút sinh khí của con người. Bất quá, nếu là người khỏe mạnh thì sẽ không hấp dẫn nó đến, còn nếu như hồn phách bị hao tổn, thân thể suy yếu lúc đó mới hấp dẫn nó xuất hiện." Đường Thiên thản nhiên nói "Con gái của hai người ở chỗ này hôn mê bất tỉnh, xuất hiện đủ loại dị trạng, đó là do nó giở trò."

Lúc này, Xương Triết Văn cũng không dám không tin lời nói của Đường Thiên nữa, vội vàng nói: “Đại sư, xin giúp đỡ, xin hãy cứu con gái của tôi đi, đem yêu quái này trục xuất khỏi người con gái tôi đi." 

“Nhớ những gì hai người đã hứa.”

Đường Thiên cười lộ ra hai hàm răng trắng, ngón tay điểm nhẹ một cái: "Phá tan!" Xùy một tiếng, một vệt kim quang bắn ra, trong nháy mắt bắn tới con Quỷ hút khí đang trú ngụ trên thân thể bé gái kia.

Oanh một tiếng, con "Quỷ hút khí" kia sắc mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, hét lên một tiếng, thoáng cái liền bị kim quang đánh tan, thật giống như băng tuyết tan rã, hóa vào hư vô.

Cùng lúc này, mọi người đang ở trong phòng đều xuất hiện một tia ảo giác, tựa như tiếng pha lê đang vỡ vụn cùng với tiếng thét vang lên, khiến màng nhĩ mọi người đau đớn, nhưng rất nhanh đã biến mất, tựa hồ không có chuện gì phát sinh.

"Ba, Mẹ." Khi Quỷ hút khí bị đánh tan, đứa bé gái nằm trên giường bệnh lập tức tỉnh lại, mở to mắt, gọi cha mẹ.

Sắc mặt đứa bé gái cũng tốt lên không ít, vẻ mặt dần hồng hào, thần trí cũng tự nhiên tỉnh táo lại.

"Con gái, con gái của mẹ." Lúc này, không biết vì sao vị phu nhân kia thoáng có sực lực, thoáng cái đã tiến lên, sắc mặt kích động ôm lấy con gái của mình, thân thể không ngừng run rẩy, dường như một giây sau con gái của mình sẽ bốc hơi đi mất.

Viện trưởng Trương trừng to mắt, căn bản không thể tin vào sự việc này: “Làm sao có thể có chuyện đó? Làm sao thoáng cái thì đã tỉnh? Rõ ràng tên nhãi này cái gì cũng không làm, chỉ nhẹ nhàng điểm một cái thôi, cô bé này liền tỉnh táo lại, đây không phải là chuyện đùa chứ.”

Mặc dù bọn họ là Giáo sư - Chuyên gia mắt cũng không khỏi trợn tròn, đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, tuy bọn họ làm trong ngành y nhiều năm như vậy, nhưng hôm nay sự việc này lại có chút cổ quái, kì lạ.

Tô Tuệ Cầm lập tức bước đến kiểm tra thân thể của đứa bé gái, nói: “Nhiệt độ cơ thể bình thường, hô hấp bình thường, nhịp tim bình thường, cô bé này đã không có việc gì nữa rồi, chỉ là thân thể có chút suy yếu.” Sắc mặt cô trở nên kì lạ nhìn chằm chằm Đường Thiên, tựa hồ muốn đoán ra Đường Thiên đã làm cái gì.

"Sao, chỉ đơn giản như vậy?" Xương Triết Văn có chút khó tin đưa mắt nhìn Đường Thiên, tuy nhiên lực lượng kì lạ trong mắt Xương Triết Văn đã biến mất, nhưng không phải hắn đã thấy rõ một màn kia sao, đoán chừng toàn bộ người trong phòng này chỉ duy nhất hắn biết chuyện gì đã phát sinh, cũng bởi vì vậy mà càng thêm khó có thể tin.

Đường Thiên hơi cười một tiếng: “Hiểu được người thì đơn giản.”

“Cũng đúng.” Xương Triết Văn gật đầu, hắn biết Đường Thiên đây là ý gì, hiểu người rất đơn giản, nhưng là không hiểu được người thì rất khó khăn, đây chính là năng lực.

Có điều Xương Triết Văn vẫn càm thấy rung động không thôi, cơ hồ kích thích toàn bộ thế giới quan của hắn, khiến hắn có cảm giác được trên thế giới này vẫn có một cỗ lực lượng đặc thù đang tồn tại.

"Nhớ đưa một triệu ra đây, giao cho vợ tôi Tô Tuệ Cầm là được." Đường Thiên cười hì hì nói ra, nói xong hắn quay người liền rời đi khỏi cái phòng bệnh này.

Nếu nói đến tiền, hắn không lo lắng đường đường Bí Thư Thị Ủy Bí lại quỵt nợ, nếu thật là có chuyện quỵt nợ xảy ra, hắn vẫn có thủ đoạn lấy lại, không ai có thể quỵt Đường Thiên hắn món nào.

Tô Tuệ Cầm cũng bước theo ra ngoài, hiếu kỳ nhìn Đường Thiên, nói: “Anh vừa mới đến đây, liền dùng thủ đoạn gì? Làm sao thoáng cái liền chữa lành bệnh cho cô bé đó?" Làm bác sĩ, cô thật sự muốn biết Đường Thiên đã dùng cách gì trị liệu tốt cho bệnh nhân đó, nói không chừng sau này cô có thể gặp lại loại bệnh đó.

“Đây là thủ đoạn của Quỷ Y, nếu như cô muốn biết muốn tôi nói nhiều hơn, thì hôn tôi một cái, vợ ngoan." Đường Thiên cười tủm tỉm nhìn Tô Tuệ Cầm, mặc dù bây giờ Tô Tuệ Cầm mặc trên người áo khoác trắng, nhưng chung quy trên thân thể này chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm, cái áo kia thật sự không che nổi chỗ gò núi phình lên kia, nhìn ra áo lót kia tối thiểu là cup D, thật là khiến người ta thèm nhỏ dãi, hận không thể nhào vào cắn một cái.

Cảm nhận được Đường Thiên đưa ánh mắt dâm dục nhìn vào chỗ kia, Tô Tuệ Cầm cắn răng, khuôn mặt đỏ bừng, dậm chân một cái: “Vô sỉ, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, lưu manh đáng ghét.”