Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Giải phẫu làm hơn ba giờ, Lôi Hồng Phi không được đẩy ra khỏi phòng giải phẫu, mà là dùng con đường tiệt trùng đẩy thẳng vào trong phòng giám hộ. Một đội vệ binh lập tức chạy tới đó đứng canh ở bên ngoài cửa, đem khu vực đó vây chặt lại như thùng sắt.
Tổ chuyên gia phụ trách giải phẫu đi ra, giản đơn nói một chút tình hình cho Ninh Giác Phi cùng Lâm Tĩnh nghe, trong câu nói cũng thể hiện ý rằng tình hình cụ thể và tỉ mỉ chỉ có thể báo cho thân thuộc cùng thượng cấp trực hệ của Lôi Hồng Phi, còn với người ngoài phải giữ bí mật. Lời này quả thật rất chính xác, nếu muốn nói thẳng, thì Ninh Giác Phi cùng Lâm Tĩnh xác thực chính là người ngoài, cũng không có tư cách yêu cầu họ nói lại tình hình cụ thể.
Nét mặt của hai người họ đều rất nghiêm trọng, sau khi nghe xong lời giải thích cuộc giải phẫu thì chỉ là gật đầu, với mấy chuyên gia thì thành khẩn gật đầu cám ơn, sau đó ra khỏi bệnh viện.
Là “người ngoài”, hiện tại bọn họ ngay cả tư cách đến thăm Lôi Hồng Phi cũng không có.
Người biết được chân tướng sự việc rất ít, cho dù đó có là sĩ quan phụ tá của y cũng hoàn toàn không rõ, trong mắt người ngoài, thì tất nhiên ngay cả bọn họ cũng vì chuyện Lôi Hồng Phi bị thương mà khiến cho con đường thăng tiến gặp trắc trở, hiện tại cũng đã có người bắt đầu ngáng chân bọn họ rồi.
Bên ngoài đủ mọi lời đồn, Ninh Giác Phi cùng Lâm Tĩnh đều xem như không nghe, suốt ngày xụ mặt, chụm lại cùng nhau nghiên cứu “Đối sách”, kỳ thực bọn họ chính là đang dựa theo kế hoạch hành động được gửi bí mật sang cho bọn họ mà bắt đầu tiến hành thương lượng, lựa chọn và điều động, huấn luyện người, cử sang Âu Châu cùng Nhật Bản để bảo vệ cho thủ tướng.
Trong tổng y viện lục quân, Lôi Hồng Phi vẫn đang nằm trong phòng giám hộ, theo lời bên ngoài đồn đãi là vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, cấm bất kì ai tới thăm hỏi, cũng không có thông báo cho mẹ của y, cha y cũng chỉ ghé qua thăm được một lần, sau đó cũng không hề lộ diện. Tình huống này có chút kỳ lạ, rất nhanh có lời đồn kín truyền ra, nói là Lôi Hồng Phi kỳ thực ngay thời điểm bị đâm đã trút hơi thở cuối cùng, hiện tại giữ kín không nói ra, bất quá là vì giữ mặt mũi, muốn bắt được hung thủ trước rồi mới thông báo tin dữ.
Không ai đứng ra bác bỏ lời đồn.
Trên thực tế, Lâm Tĩnh cùng Ninh Giác Phi xác thực vẻ mặt không vui, toàn bộ bộ tư lệnh cùng toàn thể quan binh đều mang cảm giác ảo não, dưới trời rõ như ban ngày, lại để cho sát thủ lẻn vào trong bộ tư lệnh bộ đội đặc chủng phòng vệ sâm nghiêm, lặng yên không một tiếng động ám sát quan tư lệnh tiền nhiệm rồi thành công thoát đi, đây thực sự là một đòn giáng thẳng vào ngay mặt bọn họ. Mấy ngày nay, quân đội, quốc an, cảnh sát, võ cảnh tất cả đều bắt đầu hành động, lặng lẽ triển khai hành động đại lùng bắt toàn thành, nhưng vẫn không tìm được bất kì tung tích nào của tên sát thủ kia, ngay cả việc tên đó lẻn vào trong bằng cách nào cũng không biết, chỉ có máy ghi hình ở cửa chính là còn ghi lại một quan quân một thân phận không rõ mà thôi. Trải qua kiểm chứng, vị quan quân tướng mạo cực kỳ bình thường này là một tên quân nhân giả, nếu như tên đó chính là hung thủ, dám lúc gây án mà nghênh ngang từ cửa chính đi ra ngoài, cái dạng thong dong trấn định nhanh nhẹn dũng mãnh này khiến cho mọi người thẹn quá hoá giận, trong tức giận cũng có âm thầm bội phục.
Lâm Tĩnh cùng Ninh Giác Phi đưa đoạn phim ghi hình đó xem rồi lại xem, càng xem càng tức giận.
Lúc trước khi Lôi Hồng Phi nói cho bọn họ biết rằng muốn nhân cơ hội ám sát này mà giở trò quỷ, biến giả thành thật, bọn họ đã từng cân nhắc qua có khi nào sát thủ là người một nhà hay không, nhưng Lôi Hồng Phi cũng thể hiện rõ ý tứ là cũng không biết thực giả của sát thủ này, lúc này nhiều lần xem qua đoạn phim ghi hình này, bọn họ đều nghĩ tên sát thủ này không giống người một nhà, mà xác thực chính là một sát thủ chân chính chuyên nghiệp. Dù là Quỷ Thu hay là Fuuma, thì xác thực đã có một người tiếp nhận đơn hàng làm ăn này, tới ám sát Lôi Hồng Phi.
“Lão Lôi có thể lừa gạt được cả một sát thủ chuyên nghiệp kinh nghiệm phong phú, làm ra một vở kịch như thế, cũng không đơn giản.” Lâm Tĩnh giận xong rồi, tâm tình cũng dần hòa hoãn, lại bội phục Lăng Nghị. “Có thể khiến Lão Lôi một tên khô khan như y diễn ra được vở kịch này, giấu diếm không ra một kẽ hở, bác Lăng quả thực rất giỏi.”
Ninh Giác Phi cũng cười ha ha: “Đúng vậy, bọn họ đấu trí so dũng khí, hai bên đều là cao thủ, khiến cho người ta xem thật đã ghiền.”
Lâm Tĩnh chỉ chỉ cái người đang đi ra từ cửa chính trên màn hình, trầm giọng nói: “Người này có thể trong 1 thời gian ngắn tìm ra lỗ thủng trong hệ thống phòng vệ của chúng ta rồi lợi dụng hữu hiệu, cũng cực kỳ giỏi. Lúc này chúng ta lật thuyền trong mương vậy, quá xấu hổ rồi.”
“Này, mấy ngày nay tôi đều thấy mình ngẩng đầu lên không nổi luôn rồi.” Ninh Giác Phi thở dài. “Ngay cả ông già nhà tôi nghe xong chuyện này, lập tức gọi tới chửi tôi 1 chập, nói tôi đã làm ổng mất mặt, không có tư cách làm chức tư lệnh này, kêu tôi quay về làm tên binh quèn luôn đi.”
“Đừng nói bên ngoài, ngay cả quân đội ở dưới cũng đang làm ầm ĩ kìa, nói chúng ta vô năng, khiến bọn họ cũng mất mặt theo.” Lâm Tĩnh khẽ nhíu mày. “Nhưng lại chẳng ai dám mắng mấy boss cấp cao ở trên chúng ta, mà lại đem mấy boss lớn ở các bộ khác mà chế nhạo. Trên mấy diễn đàn cũng đang nháo nhào lên kia, tôi đã ra lệnh, không được kẻ nào đưa chuyện này lên online nữa.”
“Loại chuyện từ lúc lập nước tới nay đúng là chuyện lớn chưa từng có mà, bị mắng là hiển nhiên rồi.” Ninh Giác Phi vẫn đang thở dài. “Tôi kết luận người đến lần này chính là Quỷ Thu, Fuuma không có bản lĩnh này. Quỷ Thu có thể lặng yên không một tiếng động mà lẩn vào trong, sau đó lại dưới sự truy bắt phô thiên cái địa của chúng ta mà giấu diếm không ra bất kì tung tích nào, cứ thế mà chạy đi, thật sự là một sát thủ chuyên nghiệp đỉnh cấp cao, tôi thật tự ti.”
Lâm Tĩnh gật đầu, “Sau này nếu có cơ hội so tài, tôi thật sự rất muốn nhân cơ hội mà đem tên đó ra đánh 1 trận, rồi bắt đầu huấn luyện.”
Ninh Giác Phi đồng ý. Hai người rất nhanh rời khỏi bộ tư lệnh, đem địa điểm làm việc chuyển sang doanh địa đội đột kích thiểm điện ở vùng ngoại ô, triệu tập tinh anh bộ đội đặc chủng toàn quốc vào Bắc Kinh.
Nửa tháng sau sự kiện Lôi Hồng Phi bị đâm, phong ba của chuyện này còn chưa dẹp xong, thì Bắc Kinh lại xảy ra thêm một vụ án lớn kinh thiên động địa.
Một chiếc phi cơ trực thăng chở Lăng Nghị tới bộ tư lệnh bộ đội đặc chủng, còn chưa kịp đáp xuống, thì phần đuôi đã bị một súng trường ngắm bắn viễn trình bắn trúng. Máy bay trên không trung mất đi khống chế, rơi xuống mặt đất, nổ tung.
Hành động ám sát lần thứ hai này oanh động toàn bộ thế giới.
Rất nhanh, quân đội Trung Quốc tuyên bố, máy bay đó là máy bay không người điều khiển, bên trong cũng không có người, máy móc bị trục trặc nên rơi xuống, không có nhân viên thương vong.
Đây là một vụ án ác tính cực đoan khiêu chiến toàn bộ hệ thống Quốc Gia An Toàn, tuyệt không dễ dàng tha thứ. Các bộ môn tình báo của các hệ thống tương ứng, bộ môn an toàn đều toàn lực tìm cho ra hung thủ. Có tin tức nói răng, căn cứ vào phương thức ám sát bất đồng của hai vụ án, thì phía chính phủ phán đoán rằng có hai hung thủ. Thế nhưng, rất nhanh lại có tin tức tới một vài người, phía chính phủ đều nhận được một bưu kiện báo mật cùng điện thoại, nói rằng hung thủ của hai vụ ám sát đều là cùng 1 người. Đó chính là sát thủ chuyên nghiệp quốc tế cực kỳ lãnh huyết, biệt hiệu “Quỷ Thu.”
Sau đó, có tin tức truyền ra, quân đội Trung Quốc đã phái ra tiểu đội hành động đặc biệt tinh nhuệ nhất, thề rằng phải bắt bằng được Quỷ Thu, rửa sạch mối nhục; Bộ An Toàn Quốc Gia Trung Quốc cũng đồng thời phái ra “U linh đặc công” trong truyền thuyết, toàn lực đuổi bắt Quỷ Thu; bộ cảnh sát Trung Quốc cũng phái ra “Tiểu đội phản ám sát” thân thủ bất phàm lùng bắt toàn quốc; có người nói các phương diện liên quan đều hạ lệnh “Giết” đối với người này, chỉ thị cho các nhân viên được bộ môn cử ra truy lùng, khi cần thiết có thể giết tất bất luận tội.
Rất nhanh, tổ chức cảnh sát quốc tế nhận được thông báo yêu cầu hỗ trợ của bộ cảnh sát Trung Quốc, hướng toàn thế giới phát sinh lệnh truy nã đỏ.
Trong lúc nhất thời, Á Châu, Âu Châu, Mỹ Châu đều xuất hiện thân ảnh của cảnh sát Trung Quốc phong trần mệt mỏi.
Đúng lúc này, trên giang hồ có một lời đồn, có một tin tức đặc biệt dường như được truyền ra rộng rãi.
Nghe nói rằng, Quỷ Thu đối với hành vi vô sỉ của tên cố chủ Yamamoto Gan bội bạc, bán đứng chính mình cực kỳ cảm thấy phẫn nộ không gì sánh được, đã quyết trả thù, không giết người này tuyệt không bỏ qua.
Ngay khi đủ mọi lời đồn bay đầy trời, lúc mà huyên sôi sùng sục, thì trong doanh địa đội đột kích Thiểm Điện lại xuất hiện một thân ảnh xa lạ cao lớn. Y mỉm cười, nói với cảnh vệ ngay cửa canh gác nói: “Tôi là bạn của Lâm Tĩnh, tìm hắn có việc.”