Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 691: Theo dõi ngôi sao lớn





Thiên ca, tất nhiên là tôi muốn báo thù, tôi nhìn thấy thì đã muốn xiên nó, nhưng em cũng chỉ có thể suy nghĩ lại mà thôi, nếu em muốn xử lý hắn mà không có chứng cứ, như vậy là không quang minh chính đại.

Thường Tiểu Bảo có chút bất đắc dĩ, ngay cả ông nội của hắn cũng không dám tùy tiện động vào Trịnh Khắc Lương, vì vậy hắn còn làm được gì đây?

- Chsu chỉ cần làm theo lời anh, có lẽ sẽ báo được thù.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

Thường Tiểu Bảo lần này đã không còn chút do dự, hắn nói ngay:

- Thiên ca, anh có gì cần cứ phân phó, em nhất định sẽ làm theo.

Thường Tiểu Bảo thấy Hạ Thiên có việc cần làm, nếu vậy hắn nhất định sẽ làm, còn chuyện có báo thù được hay không, đó là chuyên khác.

- Cậu tìm một số người nhìn chằm chằm vào Trịnh Nam Tân, dù hắn đi đâu cũng phải theo, có làm được không?

Hạ Thiên hỏi.

- Điều này không có vấn đề.

Thường Tiểu Bảo gật đầu khẳng định, đừng nhìn hắn bây giờ có một người mà xem thường, nếu hắn muốn theo dõi một người, dù người kia là Trịnh Nam Tân cũng rất dễ dàng.

- Chú biết An Khả Khả không?

Hạ Thiên lại hỏi.

Thường Tiểu Bảo chợt sững sờ:

- Thiên ca, anh nói An Khả Khả, chính là ngôi sao lớn kia sao?

- Đúng vậy, là cô ấy.

Hạ Thiên khẽ gật đầu:

- Chú biết cô ấy không?

- Biết, em còn biết cô ấy đang ở thủ đô.

Thường Tiểu Bảo liên tục gật đầu, sau đó vẻ mặt có chút xấu hổ:

- Thiên ca, không gạt anh, thật ra tôi rất thích cô ấy, trước đó khi tôi ngồi xe lăn thì nhàm chán thường lên mạng hoặc xem ti vi, thường xem những liveshow của cô ấy. Trước nay cô ấy có hình tượng rất thanh khiết, nhìn rất thoải mái, à, Tiểu Lan và Tiểu Bình cũng rất thích cô ấy.

- Vậy thì được, cậu cũng lập tức cho người theo dõi cô ta, hai mươi bốn giờ liên tục không được gián đoạn, theo sát vào, dù cô ta đi đâu cũng phải theo, nếu phát hiện cô ta gặp mặt Trịnh Nam Tân thì điện thoại cho tôi biết.

Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói.

- Không có vấn đề.

Thường Tiểu Bảo lập tức đồng ý, sau đó hắn hỏi một câu:

- Thiên ca, anh nghĩ rằng An Khả Khả sẽ gặp mặt Trịnh Nam Tân sao?

- Có lẽ là vậy, tóm lại chú theo sát vào là được.

Hạ Thiên lười biếng nói:

- Trịnh Nam Tân sợ rằng sẽ có mưu đồ với An Khả Khả.

- Hừ, lão già cầm thú.

Thường Tiểu Bảo lập tức mắng lớn:

- Thiên ca, anh yên tâm, em sẽ theo sát, lão già kia nếu dám động vào một sợi tóc của An Khả Khả, em sẽ giết lão.

- Không cần chú ra tay, chú chỉ cần theo sát vào là được, đến lúc đó thì điện thoại cho anh.

Hạ Thiên nói rất bình thản.

- Được rồi, Thiên ca, lúc đó tôi nhất định sẽ thông báo cho anh.

Thường Tiểu Bảo vội vàng gật đầu, sau đó hắn hỏi một câu:

- Thiên ca, anh rất quen thuộc An Khả Khả sao?

- Không phải rất quen, cô ấy muốn làm vợ anh, nhưng anh bây giờ còn chưa thích.

Hạ Thiên ra vẻ không thèm đếm xỉa:

- Anh nghĩ để cho cô ấy đẹp lên một chút, như vậy tôi sẽ lấy cô ấy làm vợ.

- Vâng, Thiên ca, anh biết rõ Trịnh Nam Tân có mưu đồ làm loạn với An Khả Khả, sao không nói cho An Khả Khả biết?

Thường Tiểu Bảo không khỏi hỏi vấn đề.

- À, cô ấy quá ngốc, không chịu tin anh, bây giờ cô ấy cũng không phải là vợ anh.

Hạ Thiên thuận miệng nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

- Thiên ca, An Khả Khả đã thích anh, anh nếu không cần cũng không nên để cho lão già Trịnh Nam Tân kia.

Thường Tiểu Bảo vội vàng nói.

- Cậu nói cũng đúng, vì vậy bây giờ cậu theo dõi sát vào là được.

Hạ Thiên vốn không muốn quan tâm đến vấn đề này, nhưng trước đó An Khả Khả đã điện thoại cho hắn, mà Thường Tiểu Bảo lúc nãy cũng vô tình nhắc đến tên Trịnh Nam Tân, vì thế mà hán nghĩ đến nội dung cuộc điện thoại ngày hôm qua của Trần Di. Vì thế hắn quyết định xen vào chuyện này, dù sao hắn cũng cảm thấy lâu lâu đấu võ mồm với An Khả Khả là rất thú vị.

Hơn nữa Thường Tiểu Bảo trước đó đã giúp Hạ Thiên một việc, bây giờ hắn cảm thấy mình nên giúp lại đối phương, có thể nói là nhất cữ lưỡng tiện.

- Thiên ca, tôi sẽ đi sắp xếp ngay bây giờ.

Thường Tiểu Bảo rất để bụng với vấn đề này, không phải vì đây là chuyện mà Hạ Thiên phân phó, càng vì hắn là một fan của An Khả Khả. Nguyên nhân quan trọng nhất chính là hắn muốn tống Trịnh Nam Tân vào nhà ngục, nếu không có chỗ dựa là Trịnh Nam Tân, Trịnh Khắc Lương sẽ bị hắn trừng trị thích đáng.

- Đi thôi.

Hạ Thiên phất tay.

Thường Tiểu Bảo vội vàng nhận lệnh rời khỏi bệnh viện, hắn để lại một mình Hạ Thiên ở lại đứng ngây người, lúc này Hạ Thiên không biết nên đi đâu làm gì.

Hạ Thiên suy nghĩ và quyết định điện thoại cho Isabella, hắn hỏi xem vợ sư tỷ xinh đẹp đã quyết định cho hắn tẩy tủy chưa, như vậy sẽ có sát thủ đệ nhất thiên hạ.

- Chồng nhỏ, cậu muốn tôi nhanh vậy sao?

Điện thoại nhanh chóng nối thông, âm thanh quyến rũ của Isabella chợt vang lên.

- Chị Isabella, tối qua chị đã thử hiệu quả, vợ sư tỷ xinh đẹp nói thế nào? Có đến tìm tôi không?

Hạ Thiên mở miệng hỏi.

- Điều này, chồng à, thật ra huấn luyện viên cũng động tâm, nhưn vài ngày nay chúng tôi rất bận, vì vậy tạm thời không thể đến tìm cậu.

Isabella chán ngán nói, sau đó nàng còn an ủi Hạ Thiên một câu:

-Chồng nhỏ đừng vội, huấn luyện viên sớm muộn gì cũng đến tìm cậu.

Isabella không đợi Hạ Thiên nói chuyện mà nhanh chóng nói:

- Chồng nhỏ, không nói nữa, chúng tôi còn có việc phải làm, khi nào rảnh sẽ điện thoại lại.

Isabella mặc kệ Hạ Thiên có đồng ý hay không, nàng cúp điện thoại.

Hạ Thiên có chút buồn bực, hắn quyết định lần sau gặp mặt Isabella sẽ đánh cho một trận, không phải dùng phương pháp trước kia, vì Isabella rõ ràng không sợ.

- Hay đi tìm vợ ở Địa tổ?

Hạ Thiên thầm nghĩ, hắn cảm thấy chỗ Mộc Hàm là rất tốt, cùng nằm với nàng thì hắn cũng không nhàm chán. Dù không có việc gì làm thì hắn cũng có thể chinh chiến trên giường với Mộc Hàm.

Hơn nữa nếu đến Địa tổ thì hắn còn có thể thấy Mị Nhi, có thể chữa bệnh cho nàng.

Cuối cùng Hạ Thiên cũng có mục tiêu, hắn rời khỏi bệnh viện và chạy về phía căn cứ Địa tổ, nhưng vừa chạy được vài kilomet thì điện thoại đã vang lên.

Hạ Thiên ngừng lại, hắn lấy điện thoại ra xem, thì ra là Tiểu Yêu Tinh điện thoại đến, vì vậy hắn nhấn nút nghe.

- Chồng, anh đang luyện chạy cự ly dài sao?

Tiểu Yêu Tinh dùng giọng hiếu kỳ hỏi một câu, sau đó nàng không chờ Hạ Thiên đáp lời mà nói thêm:

- Chồng, đừng chạy nữa, mau đến giúp em, em vừa đánh thua người ta.

- Anh đến ngay.

Hạ Thiên lập tức nổi giận, ai không muốn sống mà đánh vợ hắn?