Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 633: Tâm sự





- Cậu ta thích như vậy, gặp ai xinh đẹp cũng gọi là vợ, cũng không quan tâm người ta có đồng ý hay không, cũng gọi là vợ. Bây giờ cũng không biết cậu ta có bao nhiêu vợ rồi.

Mị Nhi căm giận nói, trước mặt Triệu Minh Phong nàng cũng không muốn che giấu, trong mắt nàng thì Triệu Minh Phong giống như cha mình.

Triệu Minh Phong chợt sững sờ:

- Tôi nhớ cô đã từng nói, hắn cưỡng chế tháo kính râm của cô, vậy hắn còn thích cô sao?

Tuy thủ đô không có nhiều người biết rõ bộ dạng của Mị Nhi nhưng không có nghĩa là Triệu Minh Phong không biết. Thực tế công pháp mà Mị Nhi đang tu luyện chính là Triệu Minh Phong mất biết bao công sức mới tìm được, mà tâm pháp nàng tu luyện cũng có tác dụng bảo vệ tính mạng, nếu thật sự xuất hiện di chứng thì Triệu Minh Phong biết mình không thể giúp Mị Nhi giải quyết vấn đề, sợ rằng có giúp cũng không thành công.

Mị Nhi có chút do dự, sau đó nàng tháo kính râm, một gương mặt xinh đẹp lộ ra.

Triệu Minh Phong có chút kinh ngạc, sau đó hắn lại vui mừng, hắn nói:

- Sao lại thế này? Chẳng lẽ cũng vì Hạ Thiên?

- Chính là hắn.

Mị Nhi lại đeo kính râm lên:

- Trước đó tôi bị Tôn Bác Văn tập kích, sau khi trọng thương thì tìm được Hạ Thiên, cậu ta chữa tốt cho tôi, đồng thời cũng chữa tốt cho gương mặt. Nhưng thân thể của tôi cũng có chút vấn đề, vì vậy cậu ta mới cần phải vội vàng chữa bệnh cho tôi, nghe nói bây giờ cậu ta đã có biện pháp giải quyết giải quyết vấn đề.

- Y thuật của cậu ta quả nhiên thần kỳ.

Triệu Minh Phong cảm khái nói.

Triệu Minh Phong dừng lại một chút rồi nói thêm:

- Mị Nhi, nếu như cô yêu Hạ Thiên, tôi sẽ giúp đỡ cô và cậu ta ở cùng với nhau. Nhưng nếu cô không thích cậu ta thì cũng đừng miễn cưỡng chính mình, cũng đừng nên thuyết phục cậu ta làm tổ trưởng Ám tổ mà uất ức chính mình, hiểu chưa?

- Tôi hiểu.

Âm thanh Mị Nhi đã có chút lơ lửng:

- Thật ra tôi cũng không biết mình có cảm giác gì với cậu ta, trước kia tôi không thích cậu ta, nhưng bây giờ tôi lại không ghét cậu ta, hơn nữa cậu ấy đã từng cứu mạng tôi, đồng thời... ....

Mị Nhi ngừng lại, nàng không tiếp tục nói hết, tình cảm nam nữ đối với nàng hoàn toàn là trống rỗng. Dù nàng đã nhiều lần tự nói với mình, nàng không cần dùng dung mạo để hấp dẫn người khác, nhưng từ sâu trong lòng nàng cũng hiểu, trước đó vì không có người đàn ông nào thích nàng, vì vậy nàng mới không muốn tìm và gặp bất kỳ ai. Nhưng bây giờ nàng đã khác, nàng đã xinh đẹp, nhưng khi nàng rất xấu thì Hạ Thiên nhìn thấy cũng không tỏ ra chán ghét.

- Hơn nữa cái gì?

Triệu Minh Phong không khỏi hỏi một câu, năm xưa Mị Nhi với thân thể lạnh như băng được quấn vào trong chăn ném ở đống rác, vì thân thể nàng đặc biệt lạnh nên người ta đã nghĩ rằng nàng đã chết, vì thế mới mang nàng vứt bỏ. Khi Triệu Minh Phong phát hiện Mị Nhi còn sống thì hắn nhặt nàng mang về, sau đó lại nuôi nấng và bồi dưỡng thành đặc công siêu cấp. Trong suy nghĩ của hắn thì luôn xem Mị Nhi là con gái của mình, vì vậy hắn cũng rất quan tâm đến nàng.

- Lần trước cậu ta chữa thương cho tôi đã từng...Từng cởi hết quần áo... ....

Mị Nhi nói đến sự kiện này thì cũng có chút ngại ngùng, cũng có chút tức giận:

- Tóm lại tên kia là đại sắc lang, hắn thừa dịp tôi bị thương mà chiếm tiện nghi, kết quả còn nói đã cứu mạng tôi, muốn tôi lấy thân báo đáp. Tôi chưa từng thấy người nào nói người khác như vậy mà tỏ ra cực kỳ hào hùng.

Triệu Minh Phong cũng không biết nói gì, tuy Mị Nhi nói không quá rõ ràng nhưng hắn cũng đại khái hiểu được, có lẽ Hạ Thiên đã cởi hết quần áo của Mị Nhi. Tuy bây giờ không phải là thời cổ đại, những phụ nữ khuê các bị người ta xem sạch cũng chẳng sao, hơn nữa nghe ý tứ lời nói của Mị Nhi thì không chỉ đơn giản bị người ta nhìn thấy từ đầu đến chân. Thậm chí lúc này Triệu Minh Phong đã nghi ngờ Mị Nhi là phụ nữ của Hạ Thiên, mà Hạ Thiên lại cứu Mị Nhi, lại dùng giọng hào hùng nói nàng phải lấy thân báo đáp, điều này càng làm cho Triệu Minh Phong dở khóc dở cười. Hắn xem như hiểu rõ vị đệ tử của Ám Hoàng không có vài phần tương tự như Ám Hoàng.

- Lão nhân gia Ám Hoàng là người bản chất chính trực, cũng rất chân thành, không ngờ Hạ Thiên làm đệ tử nhưng không có vài phần giống Ám Hoàng.

Triệu Minh Phong dùng giọng bất đắc dĩ nói.

Mị Nhi nhịn không được phải nói:

- Cậu ta không phải chỉ có một mình Ám Hoàng là sư phụ, tất nhiên sẽ không giống như Ám Hoàng.

- Đúng vậy, lão nhân gia Ám Hoàng cũng không hiểu y thuật, Hạ Thiên có y thuật thần kỳ, rõ ràng là học được của người khác.

Triệu Minh Phong gật đầu, sau đó hắn di chuyển chủ đề:

- Thôi được, Mị Nhi, những gì cô vừa nói, cô cố thể đi khuyên Hạ Thiên, để xem cậu ấy có tình nguyện làm tổ trưởng Ám tổ hay không. Còn tôi, tôi sẽ vẫn dựa theo kế hoạch, chuẩn bị trùng kiến Ám tổ, dù thế nào thì Ám tổ cũng là tâm huyết của Ám Hoàng lão nhân gia, dù Hạ Thiên không nắm Ám tổ thì tôi cũng sẽ trùng kiến lại. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

- Được, tôi sẽ nghĩ biện phát thuyết phục cậu ấy.

Mị Nhi gật đầu, thật ra nàng cảm thấy Hạ Thiên không thích hợp đảm nhiệm chức vụ tổ trưởng Ám tổ, tên kia làm việc không nói đến quy tắc, nếu làm tổ trưởng Ám tổ thì sợ rằng sẽ rối loạn. Cũng vì vậy mà trước đó nàng không giao chức tổ trưởng Địa tổ cho Hạ Thiên, nàng để cho Mộc Hàm đi làm. Nhưng bây giờ Triệu Minh Phong muốn Hạ Thiên làm tổ trưởng Ám tổ, nàng cũng chỉ có thể thực hiện theo nguyện vọng của Triệu Minh Phong.

- Mị Nhi, nhớ rõ, không cần lấy mình ra làm điều kiện thuyết phục Hạ Thiên, nếu cô muốn ở cùng với Hạ Thiên, tôi sẽ ủng hộ cô, nhưng điều kiện tiên quyết là cô tình nguyện, hiểu chưa?

Triệu Minh Phong dùng giọng lo lắng dặn dò.

Mị Nhi khẽ lên tiếng:

- Tôi biết rõ, tôi sẽ cùng với Mộc Hàm khuyên bảo Hạ Thiên, nếu cậu ta nghe lời của Mộc Hàm thì sẽ tốt, mà Mộc Hàm cũng hy vọng Hạ Thiên chấp chưởng Ám tổ.

- Mộc Hàm, à, đứa bé này cũng không tồi, nghe nói bây giờ là phụ nữ của Hạ Thiên, điều này cũng có thể nói là bản lĩnh của Hạ Thiên.

Triệu Minh Phong chậm rãi thở hắt ra:

- Đúng rồi, tôi nghe nói thực lực của Mộc Hàm bây giờ tăng lên rất mạnh, mười mấy thành viên Địa tổ cũng không phải là đối thủ của cô ấy, có phải vậy không?

- Có việc này, bây giờ Mộc Hàm rất mạnh, dù là tôi trước kia cũng không phải là đối thủ của cô ấy.

Mị Nhi dùng giọng khẳng định trả lời.

- Cô trước kia sao?

Triệu Minh Phong dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn Mị Nhi:

- Mị Nhi, như vậy thực lực của cô bây giờ cũng được tăng cường hơn xưa sao?

- Đúng vậy, Hạ Thiên đã cưỡng chế dung hợp khí cực âm và cực dương trong người tôi, công lựa của tôi tăng lên gấp đôi.

Mị Nhi cũng không che giấu chuyện này.

- Hèn gì tôi cảm thấy bây giờ cô còn mạnh hơn xưa.

Triệu Minh Phong gật đầu, vẻ mặt rất vui mừng:

- Năng lực của Hạ Thiên quả nhiên không tầm thường, như vậy xem ra thực lực Mộc Hàm trở nên mạnh mẽ cũng vì công lao của hắn.

- Có lẽ là vậy.

Mị Nhi gật đầu nói.

- Nếu cậu ấy đồng ý chấp chưởng Ám tổ, như vây thì quá tốt. Với năng lực của cậu ấy thì nhất định sẽ làm cho thực lực của Ám tổ tiến lên một giai đoạn mới.

Triệu Minh Phong hình như thấy được tương lai tốt đẹp khi trùng kiến Ám tổ, hắn sẽ nhanh chóng tái hiện ngày xưa huy hoàng, tên tuổi của Ám Hoàng sẽ lại vang dội khắp nơi.