Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 57: Tiểu đệ của tên mập





Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Đinh Báo, một lúc sau mới nói một câu:

- À, tôi có quen anh, hình như anh là Đinh Báo, là anh chồng của tên Trương Đại Trụ.

Đinh Báo vuốt mông ngựa mà mặt không đỏ tim không đập mạnh:

- Trí nhớ của đại ca rất tốt, đại ca không biết đấy thôi, tôi đã chia tay với Trương Ngọc Phân, cũng khong còn quan hệ gì với tên khốn Trương Đại Trụ. Tôi cũng dám cam đoan, sau này Trương Đại Trụ sẽ không còn xuất hiện trong tầm mắt của chị dâu.

Sau khi nói hết lời nịnh hót Hạ Thiên thì Đinh Báo lại dùng giọng cung kính nói với Tôn Hinh Hinh:

- Chị dâu, lúc nãy tôi ở bên ngoài nghe nói có vài tên bất kính với chị, tôi lập tức quay về, đáng tiếc là đám khốn kiếp kia đã bỏ đi. Nhưng chị dâu cứ yên tâm, chỉ cần chị nói một câu thì tôi sẽ lập tức đi dạy bảo cho đám người kia một bài học.

Dù sao cũng chỉ mới gặp mặt nhau vài ngày trước, tất nhiên Tôn Hinh Hinh có thể nhận ra Đinh Báo. Nàng cũng biết Đinh Báo là đại ca giang hồ, cũng có không ít thủ hạ và tiểu đệ. Bây giờ nàng thấy Đinh Báo khách khí với mình, tuy điều này có liên quan đến Hạ Thiên, nhưng dù sao nàng cũng cảm thấy khó thể thích ứng.

Tôn Hinh Hinh lúc này mới mở miệng nói:

- Không cần, Thanh Thanh đã dạy bảo bọn họ rồi.

- Nếu chị dâu đã nói như vậy thì coi như đám người kia gặp may, tạm thời bỏ qua cho bọn họ cũng được.

Đinh Báo thầm thở phào một hơi, nếu lỡ may tôn hinh hinh thật sự bắt hắn phải đi dạy bảo cho đám Vương Kiếm và tên đầu bóng kia một bài học, hắn chắc chắn cũng không biết phải làm sao cho tốt.

- Báo ca, phòng vip đã chuẩn bị xong.

Ngoài cửa truyền đến một âm thanh.

- Đại ca, chúng tôi đã chuẩn bị phòng bên kia, nơi đây quá nhỏ, không phù hợp với thân phận của anh.

Đinh Báo vội vàng nói với Hạ Thiên.

- Không cần thay đổi, chúng tôi chỉ có bốn người, ở đây là đủ rồi.

Hạ Thiên lại lắc đầu, hắn không nghĩ sẽ đổi phòng, nếu phòng quá lớn cũng không thể ngồi gần Tôn Hinh Hinh như lúc này, mà như vậy muốn chiếm tiện nghi cũng không được thuận tiện.

- Đúng vậy, chỗ này rất tốt.

Tôn Hinh Hinh ở bên cạnh cũng phụ họa.

- Nếu đại ca và chị dâu đã nói như vậy thì không cần phải đổi.

Đinh Báo cười cươi, sau đó hắn rót cho mình một ly bia nói:

- Đại ca, chị dâu, tôi mười anh chị một ly.

Đinh Báo nâng ly lên cạn sạch, Hạ Thiên không uống, hắn chỉ nhìn Đinh Báo nói:

- Chúng ta cũng không tính là quen thuộc, anh đột nhiên đến và khách khí như vậy xem ra cũng không có chuyện gì tốt. Anh nói đi, anh muốn gì? Tôi là người thích trực tiếp, không thích đi lòng vòng.

- Đại ca, tiểu đệ rất bội phục anh, nếu đại ca không chê thì tiểu đệ hy vọng sau này có thể theo anh làm việc.

Đinh Báo hạ giọng nói.

- Anh muốn theo tôi làm việc?

Hạ Thiên nhíu mày:

- Tôi cũng không có chuyện gì cần anh làm cả.

- Này, đại ca, đại ca, vị Báo ca này muốn giống em, muốn làm tiểu đệ của anh.

Vương Kiệt vội vàng xen vào một câu, tiểu tử này ngồi ở bên cạnh một lúc lâu, cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của Đinh Báo.

- Là như vậy sao?

Hạ Thiên giống như đã hiểu ra.

- Đúng vậy, đại ca, mong anh thu nhận tôi, sau này tôi và anh em thủ hạ sẽ để mặc đại ca anh ra roi dạy bảo.

Đinh Báo cũng không che giấu.

- Tôi biết ngay là không có gì tốt.

Hạ Thiên có chút mất hứng:

- Anh cho rằng dễ làm tiểu đệ của tôi như vậy sao? Tôi hỏi anh, anh có em gái xinh đẹp không?

- Điều này, không có.

Đinh Báo có chút ngẩn ngơ, sau đó lắc đầu.

- À, con gái xinh đẹp?

Hạ Thiên lại hỏi.

- À, cũng không có.

Đinh Báo có chút mơ hồ, hỏi những vấn đề này làm gì?

- Ôi, vậy thì tôi nói cho anh biết, nếu tên mập này không nói có một đứa em gái xinh đẹp như Triệu Vũ Cơ thì tôi sẽ không nhận làm tiểu đệ. Anh không có em gái xinh đẹp, không có con gái xinh đẹp, sao tôi phải nhận anh làm tiểu đệ?

Hạ Thiên có chút không vui, người này là thế nào? Không có chút điểm tốt cho mình mà muốn làm tiểu đệ sao?

Đinh Báo có chút buồn bực, thì ra người này là đại sắc quỷ? Nhưng hắn không có em gái xinh đẹp thì cũng chỉ trách cha mẹ không sinh em gái, không có con gái xinh đẹp thì chỉ biết trách vợ, đây cũng không phải là chuyện hắn có thể quyết định được.

- Điều này, đại ca, em thật sự có thành ý!

Đinh Báo nhìn Tôn Hinh Hinh, hắn thầm nghĩ đây không phải là một người đẹp sao?

- Đại ca, em cảm thấy Báo ca rất có thành ý.

Vương Kiệt ở bên cạnh chen vào.

Đinh Báo không khỏi dùng ánh mắt cảm kích nhìn Vương Kiệt, tên mập này khá tốt. Tất nhiên hắn không biết suy nghĩ của tên mập, nếu có thêm một người như Đinh Báo làm tiểu đệ của Hạ Thiên, như vậy hắn là mọt tiểu đệ của Hạ Thiên sẽ uy phong hơn nhiều.

- Nếu chú thích thì thu anh ấy làm tiểu đệ đi.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

Hạ Thiên nói ra những lời này thì Đinh Báo và Vương Kiệt cùng sững sờ.

Đinh Báo nhìn Vương Kiệt mà trong lòng có chút khó chịu, mình cũng là một nhân vật có tiếng trong giang hồ, chẳng lẽ phải nhận tên mập không chút bối cảnh này làm đại ca sao?

Vương Kiệt có chút hưng phấn, nếu thu nhận Đinh Báo làm tiểu đệ thì hắn sẽ trở thành một kẻ trâu bò.

Khi thấy bộ dạng do dự của Đinh Báo thì Vương Kiệt có chút bất mãn:

- Thế nào? Báo ca xem thường ta sao? Tôi đây là tiểu đệ thiên hạ đệ nhất của đại ca, hơn nữa còn là độc nhất vô nhị.

Vương Kiệt nói ra những lời này lập tức làm Đinh Báo cảm nhận được tinh túy, đúng vậy, sao hắn không nghĩ tới điều này? Nếu tên mập này là tiểu đệ của Hạ Thiên, như vậy hắn sẽ là tiểu đệ của tên mập, đây chẳng khác nào làm tiểu đệ của Hạ Thiên, bản chất là giống nhau.

- Mập ca hiểu lầm rồi.

Đinh Báo vội vàng nở nụ cười:

- Tôi chỉ sợ Mập ca không chịu mà thôi.

- Đừng gọi tôi là Mập ca, tôi là Vương Kiệt, sau này phải gọi là Kiệt ca.

Vương Kiệt ra vẻ cực kỳ hùng mạnh.

- Vâng, Kiệt ca!

Đinh Báo vội vàng đổi giọng.

- À, điều này, A Báo, chúng ta ra ngoài tâm sự, không cần phải quấy rầy đại ca và chị dâu.

Ánh mắt Vương Kiệt chợt xoay chuyển, hắn bắt chuyện với Đinh Báo, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng, bộ dạng ưỡn ngực ngẩng đầu, khoảnh khắc này khí chất chợt biến đổi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

- Vâng, Kiệt ca!

Đinh Báo vội vàng đi theo ra ngoài.

Phương Hiểu Như thì trợn mắt há mồm, kẻ vừa mới mở mồm là Vương Kiệt thật sao?

- Chị Hinh, chúng ta tiếp tục uống.

Hạ Thiên cũng không quan tâm vấn đề này, hắn chỉ mong sao Tôn Hinh Hinh tiếp tục quá chén.

Vương Kiệt từ nhỏ đến lớn đều là con ngoan trò giỏi, trước nay cũng chưa từng lăn lộn giang hồ, nhưng điều này cũng không có nghĩa là hắn không biết điều gì trong giang hồ, ít nhất cũng biết được vài nẻo thông qua phim ảnh. Thường thì đám đại ca giang hồ đều đưa theo một phái đoàn đàn em cực kỳ uy phong, tất nhiên điều này làm hắn cực kỳ hâm mộ, thậm chí còn ảo tưởng một ngày nào đó mình cũng sẽ dắt theo một nhóm đàn em tiến vào các nơi xa hoa.

Nghe nói đàn ông đều có dã tâm nhưng không có cơ hội áp dụng mà thôi, Vương Kiệt cảm thấy mình đúng là loại người này. Tuy hắn tự cho mình là thiên tài máy tính, nhưng trên đời này máy tính như rác ngoài đường, những kẻ thiên tài như hắn cũng nhiều chẳng khác nào xe chở rác. Hắn không có bối cảnh gia thế, vì vậy mà không giữ được bạn gái của mình, tuy hắn thường an ủi chính mình, nhưng đến bây giờ hắn vẫn cảm thấy khó hiểu, điều này quá bình thường, nhưng nếu người phụ nữ của mình bị cướp đi mà không tức giận thì còn là đàn ông sao?

Khi Vương Kiệt dày mặt bái Hạ Thiên làm đại ca cũng chẳng có mục đích gì cả, chẳng qua đàn ông đều có giấc mộng võ hiệp, lúc đó hắn chẳng qua muốn học chút võ công của Hạ Thiên mà thôi. Tuy những năm gần đây đánh đấm chẳng được coi là gì nhưng nếu đúng lúc có thể làm anh hùng cứu mỹ nhân, rõ ràng có thể chiếm được ưu thế trong lòng thiếu nữ.

Tuy đến bây giờ Hạ Thiên vẫn chưa chịu dạy võ cho Vương Kiệt, nhưng Vương Kiệt vẫn thấy vị đại ca này không tệ, ít nhất cũng giúp hắn dạy bảo Tô Tử Cường. Hơn nữa hắn còn cảm thấy đại ca của mình có nhân duyên với người đẹp, mới vài ngày đã nắm được vài người đẹp hồng nhan họa thủy, còn có cả vợ là Kiều Tiểu Kiều giàu có khủng bố, tất nhiên điều này làm hắn cảm thấy đi theo vị đại ca thế này rất có tương lai.

Vương Kiệt tin chỉ cần đi theo Hạ Thiên thì tiền tài và người đẹp sẽ cuồn cuộn tiến đến, mà điều hắn cần chỉ là một cơ hội mà thôi. Vì thế khi Hạ Thiên thuận miệng cho phép Vương Kiệt thu nhận Đinh Báo là tiểu đệ, Vương Kiệt đã biết cơ hội của mình đang đến, giá trị một tiểu đệ của Hạ Thiên cuối cùng cũng thể hiện ra.

- Kiệt ca, anh có gì cần phân phó sao?

Giọng nói của Đinh Báo vang lên làm Vương Kiệt giật mình thức tỉnh.

Dưới ánh đèn u ám trong quán karaoke, Vương Kiệt nhìn Đinh Báo mà ít nhiều cũng sinh ra cảm giác đang nằm mơ, nhưng hắn cũng lập tức tỉnh táo lại. Hắn biết Đinh Báo khách khí với mình chẳng qua chỉ vì Hạ Thiên, hắn cũng chỉ mượn thế của Hạ Thiên mà thôi, nếu hắn muốn Đinh Báo tiếp tục khách khí thì phải tiến hành phương pháp dựa thế cho tốt.

- A Báo, chú bao nhiêu tuổi rồi?

Vương Kiệt ho khan một tiếng, cố gắng làm cho chính mình trở nên tự nhiên, bây giờ hắn là đại ca, phải có phong độ.

- Kiệt ca, em vừa tròn ba mươi.

Đinh Báo không biết đại ca Mập muốn làm gì, nhưng hắn vẫn trả lời thành thật. Không nhìn thầy chùa thì phải xem mặt phật, hắn phải khách khí mới tốt.

- Mới ba mươi thôi à, rất tốt, tiểu tử chú còn khá trẻ, có tương lai phát triển.

Vương Kiệt hắng giọng nói.

- Cám ơn Kiệt ca khích lệ.

Đinh Báo dùng giọng khách khí nói, nhưng trong lòng thầm nghĩ:

"Ông đây còn trẻ sao? Chú em mới trẻ, gọi anh là tiểu tử thì không biết chú em là gì nữa."

- À, thế này, trước tiên chú nói rõ tình huống của mình đi.

Vương Kiệt ra vẻ rất tùy ý, trong lòng lại có chút kích động, thủ hạ của Đinh Báo phải hơn mười tên chứ?

- Kiệt ca, em có mười đàn em thân tín, thuộc hạ của chúng cũng khá đông, bình thường có thể tập hợp được trên trăm người.

Đinh Báo trả lời:

- Chúng ta có một quán karaoke, có quán ăn, làm ăn cũng không tệ, nhưng vì anh em đông nên cũng có chút khó khăn.

- À, cũng không tệ.

Vương Kiệt cố ý ra vẻ điềm nhiên như không mà trong lòng cực kỳ hưng phấn, có trăm người, như vậy hắn sẽ có trăm tên tiểu đệ, còn có cả quán karaoke, có quán ăn, có lẽ lợi nhuận là không ít, sau nà hắn có thể sống qua những ngày tốt lành.

- Kiệt ca, anh có muốn kiểm tra không?

Đinh Báo hỏi.

- À, đêm nay anh khá bận, anh còn phải đi cùng đại ca, những chi tiết nhỏ này tạm thời bỏ qua.

Vương Kiệt thật sự có xúc động muốn kiểm tra một lượt, muốn xem rõ ràng lợi nhuận được bao nhiêu, nhưng hắn cuối cùng cũng nhịn được. Hắn khựng lại một lúc rồi nói:

- A Báo, đại ca là người có thân phận, vì vậy sau này chú có chuyện gì cứ đến tìm anh, anh sẽ để lại số điện thoại.