Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 364: Em gái thành đại tẩu





-- Này, anh là ai?

Hạ Thiên còn chưa kịp mở miệng thì Vương Tiểu Nha đã nói:

- Tôi không biết anh, anh dựa vào tư cách gì để quản chuyện của tôi?

- Là anh cho nó quan tâm.

Một âm thanh vang lên đón lấy lời nói của Vương Tiểu Nha, đồng thời còn có một nhóm người đi đến, người đi đầu là tên mập.

- Sao?

Vương Tiểu Nha thấy tên mập thì không khỏi ngây người:

- Sao lại là anh?

Tên mập này không phải là ai khác, chính là anh của Vương Tiểu Nha, là Vương Kiệt. Tất nhiên bây giờ Vương Kiệt đã không còn như xưa, chưa nói đến cách ăn mặc tương đối xa hoa, chỉ cần nhìn bộ dạng đi đâu cũng có hơn mười tiểu đệ theo sau thì đã không bình thường, rõ ràng có hương vị của đại ca.

- Tất nhiên là anh, nếu không sẽ có ai quan tâm đến em?

Tên mập tức giận nói:

- Tiểu Nha, em có chuyện gì? Em bao nhiêu tuổi mà chạy đến quán bar uống rượu? Nếu không phải có người nhận ra em thì có chuyện gì phát sinh đây?

Tên mập dừng lại một chút rồi quát lên:

- Tiểu Nha, bây giờ theo anh lên xe, anh đưa em về trường.

- Em không về.

Vương Tiểu Nha còn tựa trong lòng Hạ Thiên, nàng nhìn về phía tên mập mà Hạ Thiên lại vừa lúc quay lưng lại, đồng thời tên mập chỉ chú ý đến Vương Tiểu Nha, vì vậy mà đến bây giờ hắn vẫn còn chưa nhận ra Hạ Thiên. Lúc này hắn muốn đưa Vương Tiểu Nha đi, sau đó dạy bảo cho tên khốn muốn tán em gái hắn một bài học.

- Em không nghe lời anh sao?

Tên mập rất căm tức, đứa em này đúng là gan cùng mình.

- Sao em phải nghe lời anh?

Vương Tiểu Nha lầm bầm, bây giờ nàng đã uống rượu, nàng cũng không còn sợ đại ca.

- Vì anh là anh của em.

Tên mập tức giận nói, tiểu nha đầu này càng ngày càng bướng, lát nữa phải giáo dục thật kỹ mới được.

Vương Tiểu Nha dùng ánh mắt say khướt nhìn tên mập, sau đó nàng nói mọt câu làm cho tên mập và đám đàn em phải trợn mắt há mồm:

- Anh giỏi lắm sao? Bây giờ em là đại tẩu của anh.

- Em...Em nói bậy bạ gì vậy?

Tên mập bị chọc tức, tiểu nha đầu này uống say nên đầu óc có vấn đề rồi sao?

- Em nói bậy sao?

Vương Tiểu Nha không phục:

- Em là bạn gái của Hạ Thiên ca ca, sau này sẽ là vợ của Hạ Thiên ca ca, mà Hạ Thiên ca ca là đại ca của anh, tất nhiên em sẽ là đại tẩu của anh.

Cuối cùng Vương Tiểu Nha còn kéo áo Hạ Thiên dùng giọng nũng nịu nói:

- Hạ Thiên ca ca, có phải vậy không?

Hạ Thiên gật đầu:

- Đúng vậy.

Tên mập trợn tròn mắt, lúc này hắn mới phát hiện tên đàn ông đang ôm em mình không phải là ai khác mà chính là Hạ Thiên. Lúc này hắn nghe những lời của em gái thì thật sự hiểu ra, em gái xinh đẹp của mình đã là bạn gái của Hạ Thiên, thì ra người đàn ông mà vừa rồi hắn vội vàng đến dạy bảo lại chính là Hạ Thiên, điều này...Đúng là sai lầm lớn.

- Đại...Đại ca, thật sự là anh sao?

Tên mập nhìn Hạ Thiên, giọng điệu có chút lắp bắp, nhưng lúc này hắn cũng thầm cảm thấy may mắn, may mà vừa rồi hắn còn chưa làm gì, nếu không hắn sẽ cực kỳ thê thảm. Nếu Hạ Thiên mất hứng mà cách chức tiểu đệ của hắn, như vậy hắn sẽ chẳng còn thân phận gì, tất cả mọi thứ sẽ tan thành mây khói, hắn sẽ nhanh chóng trở thành một tên sinh viên chẳng ra gì.

Trong thời gian hai tháng qua, tên mập từ một sinh viên bị bạn gái vứt bỏ trở thành đại nhân vật ở thành phố Giang Hải. Bây giờ chỉ cần nhắc đến hai chữ Kiệt ca thì đám giang hồ không ai không biết, mà hắn có được tất cả cũng vì có một người, đó là Hạ Thiên.

Vương Kiệt sở dĩ có được địa vị như lúc này chính là người người đều biết hắn là tiểu đệ duy nhất của thiên ca Hạ Thiên, nếu hắn mất đi thân phận này thì sẽ lập tức trở lại nguyên hình.

- Nói nhảm, chẳng lẽ có người giả mạo anh sao?

Hạ Thiên quay đầu lại nhìn tên mập rồi tức giận nói.

- Không phải, đại ca, em chẳng qua chỉ không ngờ anh lại đến đây.

Vương Kiệt vội vàng nói.

Đám tiểu đệ sau lưng tên mập lập tức mắt tròn mắt dẹt, người này là đại ca của Kiệt ca, đây chẳng phải là thiên ca trâu bò trong truyền thuyết sao?

- Có gì mà ngạc nhiên, Hạ Thiên ca ca theo em đi chơi.

Vương Tiểu Nha lầm bầm:

- Anh, sau này anh không được xía vào em, còn phải nghe lời em, nếu không em sẽ nói Hạ Thiên ca ca dạy bảo anh, em nói cho anh biết, Hạ Thiên ca ca là người siêu cấp lợi hại.

Tên mập lập tức dở khóc dở cười, bây giờ nha đầu Vương Tiểu Nha có chỗ dựa, sau này chắc chắn sẽ rất phiền phức. Tất nhiên hắn biết Hạ Thiên lợi hại, nếu không sao hắn lại dày mặt nhận Hạ Thiên là đại ca?

- Hì hì, bây giờ thì sợ rồi sao?

Vương Tiểu Nha rất đắc ý, nàng đứng lên trong lòng Hạ Thiên, sau đó đi về phía trước hai bước rồi lại ngã vào lòng Hạ Thiên. Lúc này nàng bắt đầu lầm bầm:

- Hạ Thiên ca ca, hình như em đã say rồi, em không uống nữa, anh đưa em về trường nhé?

- Được.

Hạ Thiên đồng ý.

- Đại ca, em lái xe đưa anh và Tiểu Nha về trường nhé?

Tên mập vội vàng nói.

- Không cần anh đưa đi.

Vương Tiểu Nha lầm bầm một câu:

- Kỹ thuật lái xe của anh quá kém, em không cần.

Tên mập có chút buồn bực, hắn vừa học lái xe thì tất nhiên kỹ thuật phải kém, tiểu nha đầu này không hạ thấp yêu cầu xuống một chút được sao?

Nhưng lúc này Vương Tiểu Nha đã trèo lên cây cao, Vương Kiệt thật sự không còn khả năng để chộp lấy nàng, vì thế mà nàng không cần hắn đưa về, hắn sẽ không dám làm càn. Cuối cùng hắn cũng chỉ còn cách trơ mắt nhìn Hạ Thiên ôm Vương Tiểu Nha rời khỏi quán bar.

Đám người sau lưng tên mập thì cực kỳ hâm mộ, Kiệt ca này không những là tiểu đệ của Thiên ca, hơn nữa bây giờ thiên ca còn là em rể của Kiệt ca, sau này sợ rằng Kiệt ca sẽ còn ngày càng phát triển. Ngoài hâm mộ thì đám đàn em cũng cảm thấy may mắn, bọn họ đúng là tìm được một đại ca tốt, chỉ cần sau này đi theo Kiệt ca thì nhất định sẽ có cuộc sống sung sướng.

- Lúc này đúng là bán đi em gái.

Tên mập thầm cười khổ, nhưng hắn lại cảm thấy đây không phải là chuyện xấu, em gái lớn lên hại nước hại dân, nếu không có một tên đàn ông bảo vệ tốt, chỉ sợ sau này sẽ cực kỳ phiền phức. Vì vậy lúc này nàng theo Hạ Thiên, tất nhiên tương lai sẽ tốt hơn.

... ....

Hạ Thiên cũng không đi taxi, hắn trực tiếp ôm Vương Tiểu Nha chạy đến cổng trường Giang Đại Phụ, khi vừa chạy vừa đưa vào người nàng một luồng băng hỏa linh khí. Khi đến cổng trường Giang Đại Phụ thì Vương Tiểu Nha cũng từ trong trạng thái say rượu tỉnh táo trở lại.

- Ủa, nhanh vậy sao?

Vương Tiểu Nha nhìn cửa chính của Giang Đại Phụ, nàng có chút buồn bực:

- Hạ Thiên ca ca, em nhớ anh không đi taxi phải không?

Thì ra Vương Tiểu Nha còn cho rằng Hạ Thiên sẽ đi taxi, nào ngờ khi mở mắt ra thì đã đến trường Giang Đại Phụ, Hạ Thiên ca ca này đúng là quá thần kỳ.

- Anh chạy đến.

Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, sau đó lại hỏi:

- Em ở đâu?

- Em ở ký túc xá nữ sinh, ở bên kia.

Vương Tiểu Nha chỉ vào bên trong rồi duyên dáng nói:

- Ui da, Hạ Thiên ca ca, không xong rồi, bây giờ sợ rằng ký túc xá nữ sinh đã đóng cửa. Không đúng, không riêng gì ký túc xá nữ sinh, ngay cả cổng trường cũng đã đóng cửa, phải làm sao đây?

- Không sao, nhảy vào là được. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hạ Thiên tất nhiên không quan tâm đến vấn đề này, hắn nói xong thì ôm Vương Tiểu Nha nhảy lên rồi nhẹ nhàng rơi xuống, chỉ sau nháy mắt đã phóng qua cổng lớn vào bên trong trường.

- Trời, khinh công.

Ánh mắt Vương Tiểu Nha lại càng lấp lánh, tiểu cô nương đáng thương đã hoàn toàn rơi vào tay giặc, lúc này sợ rằng dù có đẩy nàng đi, nàng cũng sẽ muốn làm bạn gái của Hạ Thiên.

Ngay sau đó Hạ Thiên lại biểu hiện khinh công, hắn đưa Vương Tiểu Nha đến ký túc xá nữ sinh, đợi đến khi nàng vào trong ký túc xá thì hắn mới nhanh chóng rời khỏi trường Giang Đại Phụ. Tối nay chắc chắn Vương Tiểu Nha siêu cấp mỹ nữ tương lai sẽ nhất định rất khó ngủ.

- Đi với mấy bé gái đúng là đáng chán.

Trên đường về Kiều gia thì Hạ Thiên liên tục thầm nghĩ, ở cùng với những cô gái rất đáng chán, mà điểm không tốt chính là không thể ngủ cùng. Không phải nhưng cô gái nhỏ không muốn ngủ, chẳng qua hắn không muốn ngủ với các cô bé chưa phát dục.

Hạ Thiên nhớ đến những kinh nghiệm hôm nay với Vương Tiểu Nha mà thầm có quyết định, có một bạn gái nhỏ tuổi như vậy là quá đủ, ngàn vạn lần đừng có thêm một nàng thứ hai, nếu không sẽ là tra tấn.

- Thô thì về ngủ với chị Hinh.

Hạ Thiên thầm suy nghĩ, sau đó hắn bước nhanh hơn.

Hạ Thiên nhanh chóng quay về kiều gia, bây giờ đã khuya, biệt thự đen kịt, rõ ràng tất cả đều đã ngủ. Hạ Thiên cũng không muốn kinh động các nàng, vì vậy hắn cũng không mở đèn mà nhẹ nhàng đi về phòng mình.

Dù không bật đèn nhưng Hạ Thiên vẫn có thể nhìn thấy một người nằm trên giường, người này đang đắp một chiếc chăn đơn, có thể thấy được những đường cong mê người. Rõ ràng hắn nhìn thấy người phụ nữ nằm trên giường mà cực kỳ vui sướng, xem ra Tôn Hinh Hinh vẫn chờ được "lên dĩa".

Vợ đang nằm trên giường, tất nhiên Hạ Thiên sẽ không khách khí, hắn lên giường, vén chăn lên chui vào, sau đó thuận tay ôm lấy trước ngực người ngọc kéo vào lòng. Hắn thầm cảm thán, đúng là ôm người đẹp trưởng thành lúc nào cũng thoải mái, tuy ôm nha đầu Vương Tiểu Nha kia cũng thoải mái, thân thể rất mềm mại nhưng cảm xúc vẫn rất kém.

Đúng lúc này một vật cứng rắn và lạnh băng đột nhiên chống trước ngực Hạ Thiên, đồng thời cũng có một vật khác chống sau lưng hắn. Lúc này hắn phát hiện vật trước ngực là một khẩu súng, sau lưng là một thanh phi đao.

Sau đó trong lòng Hạ Thiên vang lên một âm thanh lạnh như băng:

- Cậu muốn chết hay muốn sống?