Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1242: Tổ các bà vợ của Hạ Thiên





Mị Nhi cũng không vùng vẫy, nhưng nàng liếc xéo Hạ Thiên rồi khẽ nói:

- Đừng quấy rối, đợi chú Triệu nói xong chính sự rồi nói sau.

Triệu Minh Phong cũng không có gì kinh ngạc với hành vi của Hạ Thiên, bây giờ đừng nói là ở thủ đô, chỉ sợ cả nước đều không có mấy người không biết tên này.

- Hạ Thiên, tôi biết rõ cậu không có hứng làm những chuyện này, nhưng vì để cho thượng cấp yên tâm, cậu cần phải đồng ý trên danh nghĩa. Thật ra tôi tin cũng không có việc gì để làm, dù sao thì kẻ như Viên Thiên Chính cũng không có nhiều.

Triệu Minh Phong mỉm cười:

- Dựa theo yêu cầu của thượng cấp, chúng ta cần phải thành lập một tổ đặc biệt, chuyên nhìn vào đám nhân vật có năng lực siêu cường kia, nếu bọn họ làm ra những chuyện nguy hại, chúng ta sẽ đi giải quyết.

- Chú Triệu, điều này không có vấn đề gì.

Không đợi Hạ Thiên lên tiếng, Mị Nhi đã đồng ý.

- Thật ra chỉ còn hai người, chờ tôi có cơ hội thấy bọn họ, tôi sẽ xử lý, coi như sự việc gì cũng xong.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

- Hạ Thiên, rốt cuộc còn bao nhiêu nhân vật nguy hiểm, cậu cứ nói ra, chúng ta là người một nhà, tôi cũng hy vọng cậu nói thật. Nếu để cho thượng cấp biết chỉ còn hai nhân vật như vậy thì sẽ bất lợi với cậu, nếu thượng cấp tin bên ngoài còn nhiều người, như vậy càng có lợi, vì bọn họ sẽ cần sự tồn tại của cậu.

Triệu Minh Phong chợt hạ thấp âm thanh:

- Tóm lại cụ thể có bao nhiêu người thì các người chỉ cần tự hiểu là được, không cần báo cáo lên trên.

- Chú Triệu, chúng cháu biết rồi.

Mị Nhi chủ động nói:

- Cháu và Mộc Hàm sẽ sắp xếp chuyện này, chúng cháu sẽ nhanh chóng thành lập tổ đặc biệt này.

Triệu Minh Phong lại lắc đầu:

- Mị Nhi, tổ đặc biệt này thật sự cần hai người các cô xây dựng nhưng phương án xây dựng có lẽ có chút khác biệt với suy nghĩ của các người, tôi gọi hai người đến cũng vì một chuyện khác, chuyện này có liên quan đến Mộc Hàm.

- Chuyện gì?

Mộc Hàm ngẩn người, sau đó hỏi.

- Không biết hai người có từng nghe nói, Công Tử đã rời khỏi Long Tổ, cũng đã rời khỏi thủ đô, vì cậu ấy đi nên vị trí tổ trưởng Long Tổ coi như xuất hiện ghế trống.

Triệu Minh Phong trầm ngâm một chút rồi nói.

Mộc Hàm khẽ nhíu mày:

- Tổ trưởng Triệu, ý của ngài là, tôi sẽ về Long Tổ.

Triệu Minh Phong khẽ gật đầu:

- Mộc Hàm, tôi biết cô không muốn quay về, thật ra nếu không phải chuyện Viên Thiên Chính phát sinh, cô cũng không cần quay về. Trước đó vốn đã sắp xếp nhân tuyển khác, nhưng bây giờ cục an ninh quốc gia không quá yên tâm, bọn họ cảm thấy nếu Long Tổ không có một người có năng lực giống như Viên Thiên Chính, bọn họ sẽ căn bản không thể nào kết thúc trách nhiệm, vì vậy bọn họ nghĩ đến cô, bọn họ cần cô quay về làm tổ trưởng Long Tổ. Cùng lúc đó cô vốn xuất thân từ Long Tổ, rất quen thuộc Long Tổ, hơn nữa trong Ám tổ ngoài Hạ Thiên và Mị Nhi, năng lực của cô là mạnh nhất, vì vậy không còn nhân tuyển nào thích hợp hơn cô.

Mộc Hàm khẽ nhíu mày:

- Tổ trưởng Triệu, tôi và Long Tổ trước đó đã chia tay không thoải mái, chỉ sợ bọn họ sẽ không hoan nghênh tôi quay về làm tổ trưởng.

- Mộc Hàm, cô đừng lo lắng, dù là trước kia thì trong Long Tổ cũng có rất nhiều người có cảm tình với cô.

Triệu Minh Phong cười cười:

- Bây giờ bọn họ đều hy vọng cô có thể đi qua, vì sau khi Hạ Thiên làm tổ trưởng Ám tổ thì thực lực chỉnh thể của cả tổ chức đều tăng lên rất nhanh, so sánh với Long Tổ thì Ám tổ càng ngày càng cường thế, điều này làm cho Long Tổ cảm thấy có chút thất lạc. Vì vậy thực tế bọn họ cũng rất hy vọng cô có thể đi qua, như vậy chênh lệch giữa Long Tổ và Ám tổ cũng không còn quá lớn.

Triệu Minh Phong dừng lại một chút rồi bổ sung:

- Thật ra đây cũng là điều mà thượng cấp mong muốn, bọn họ không hy vọng Ám tổ mạnh hơn Long Tổ quá nhiều, giữa hai bên cân đối một chút mới hay.

- Vợ, tôi cảm thấy chị không cần tham gia Long Tổ quái quỷ gì cả, cũng không cần tiếp tục ở lại Ám tổ, chị và vợ Mị Nhi theo tôi về Giang Hải, đi thành lập một tổ vợ của

Hạ Thiên là được.

Hạ Thiên lười biếng nói.

Mị Nhi trừng mắt nhìn Hạ Thiên, người này có ý nghĩ quái quỷ gì vậy?

- Vợ Mị Nhi, chị đừng nhìn tôi như vậy, tôi nói thật, dù là Ám tổ, Long Tổ hay tổ đặc biệt gì đó, sau này các người đều phải về Giang Hải, nếu các chị không muốn bỏ thì có thể chuyển Ám tổ và Long Tổ kia về Giang Hải.

Hạ Thiên dùng giọng chăm chú nói.

- Nhưng tổng bộ đặc công trước nay luôn đặt ở thủ đô.

Mị Nhi tức giận nói.

- Tổng bộ tiểu tổ đặc biệt kia nên lập ở Giang Hải, sau này chị sẽ là thành viên của tổ, cùng ở trong thành phố Giang Hải.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

Triệu Minh Phong lúc này nói chen vào một câu:

- Hạ Thiên, thật ra điều này cũng không phải không thực hiện được, thượng cấp hy vọng Long Tổ và Ám tổ có thể liên hợp thành lập tổ đặc biệt, ba người có thể làm tổ trưởng, liên hợp quản lý, bình thường các người ở Giang Hải cũng không có vấn đề, dù sao bây giờ cũng không giống như năm xưa, dù ở nơi nào mà chẳng được. Nguồn: http://truyenfull.vn

- Chú Triệu, vấn đề này để nói sau, thành phố Giang Hải bên kia còn phải chuẩn bị cho tốt cái đã.

Mị Nhi khẽ nói.

- Vậy cũng được, đây là chuyện riêng của các người, do chính các người quyết định.

Triệu Minh Phong khẽ gật đầu, sau đó nhìn Mộc Hàm:

- Mộc Hàm, còn cô, quyết định xong chưa? Có đến Long Tổ không?

Mộc Hàm trầm mặc một lúc, cuối cùng khẽ gật đầu:

- Nếu bọn họ đã hy vọng tôi quay về, như vậy tôi sẽ đi, dù sao thì dù là Ám tổ hay Long Tổ đối với tôi cũng không có gì khác biệt quá lớn, tôi đi Long Tổ sẽ có lợi hơn, nếu Ám tổ và Long Tổ có thể liên hợp hành động, như vậy sẽ tốt hơn.

- Cô tình nguyện đảm nhiệm chức vụ thì quá tốt.

Triệu Minh Phong khẽ thở ra, nếu Mộc Hàm không muốn đi, hắn thật sự không biết xử lý thế nào cho tốt.

Triệu Minh Phong dừng lại một chút rồi nói thêm:

- Còn vấn đề xây dựng tổ đặc biệt, các người thật sự cũng không nên làm quá nhanh, có thể chờ Mộc Hàm tiếp nhận Long Tổ, sau đó chậm rãi thương lượng cũng không muộn. Còn chuyện đặt tên, các người cũng có thể tự quyết định, nhân tuyển cũng do các người chọn ra, nhưng thượng cấp hy vọng các người có thể mời cô ấy gia nhập, đó chính là Tống Ngọc Mị đã từng bắt Viên Thiên Chính.

Mộc Hàm đưa mắt nhìn Mị Nhi, cũng không biết nói gì, cuối cùng tổ đặc biệt này cũng đều là vợ của Hạ Thiên, đúng là có thể gọi là tổ các bà vợ của Hạ Thiên.

...

Vài phút sau Hạ Thiên, Mộc Hàm và Mị Nhi rời khỏi phòng làm việc của Triệu Minh Phong, Mị Nhi mở miệng hỏi:

- Cậu tìm tôi có việc gì?

- Vợ Mị Nhi, tôi chuẩn bị về Giang Hải.

Hạ Thiên trả lời.

- Cậu về thì cứ về, không cần khai báo.

Mị Nhi tức giận nói.

- Vợ Mị Nhi, sao chị có thể như vậy? Chị là vợ tôi, tất nhiên tôi sẽ phải nói cho chị biết điều này.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

- Bây giờ tôi đã biết, cậu còn việc gì nữa không?

Mị Nhi yêu kiều hừ một tiếng, nàng cảm thấy tám phần là tên này không có việc gì nên tìm đến đây chiếm tiện nghi của mình.

Hạ Thiên lắc đầu, hắn trả lời:

- Vợ Mị Nhi, tôi còn có việc.

- Có chuyện gì?

Mị Nhi rất muốn đánh Hạ Thiên, người này không thể nói một câu cho hết nghĩa sao?

Mộc Hàm không nhịn được phải cười:

- Mị Nhi, cô cứ cùng nói chuyện với chồng, tôi cũng không quấy rầy, tôi phải đến Long Tổ một chuyến.

Mộc Hàm nói xong thì ôm cổ Hạ Thiên hôn một cái, sau đó phóng đi, chỉ để lại Hạ Thiên và Mị Nhi.

- Vợ Mị Nhi, chúng ta về phòng chị.

Hạ Thiên kéo Mị Nhi bước đi.

Mị Nhi chợt cảnh giác:

- Cậu muốn làm gì, đừng quên chuyện cậu đã từng đồng ý.

- Vợ Mị Nhi, tôi chỉ muốn thi triển đệ ngũ châm cho chị mà thôi.

Hạ Thiên ra vẻ vô tội.

Mị Nhi chợt sững sờ:

- Không phải cậu nói nghịch thiên đệ ngũ châm không thể thi triển nhanh vậy sao?

- Vợ Mị Nhi, chị cũng không biết, trước kia vốn không thể, nhưng chị tu luyện Băng Nguyệt tâm kinh tiến triển thần tốc, vốn công lực của chị cũng đã rất mạnh, tôi vừa kiểm tra xong, công lực của chị đủ để thi triển đệ ngũ châm.

Hạ Thiên giải thích, hắn thật sự đã kiểm tra Mị Nhi, lúc nãy hắn ôm nàng và thuận tiện kiểm tra tình huống, sự việc đúng như những gì hắn dự đoán, bây giờ công lực của Mị Nhi tuy không đặc biệt mạnh, nhưng cũng đủ cho hắn thi triển đệ ngũ châm.

- Có cần vội vã vậy không?

Mị Nhi có chút mất vui:

- Tôi còn có việc.

- Vợ Mị Nhi, vài ngày nữa tôi sẽ phải rời khỏi thủ đô, chị không theo tôi, tất nhiên tôi phải gấp. Tôi phải biến chị nhanh chóng thành cao thủ Kim Đan Kỳ, như vậy tôi mới yên tâm cho chị ở lại đây, nếu chị gặp phải một kẻ địch cực kỳ lợi hại thì sao?

Hạ Thiên nhanh chóng nói, sau đó hắn cũng không quan tâm Mị Nhi có đồng ý hay không, hắn kéo nàng chạy về phòng:

- Những chuyện kia không quan trọng, tôi thi châm cho chị mới quan trọng.

- Được rồi!

Mị Nhi cuối cùng cũng không kháng cự mà đồng ý.

Một lúc sau, khi đến phòng Mị Nhi thì điện thoại Hạ Thiên vang lên, người gọi đến là Cố Hàm Sương.

- Thiếu gia, cậu ở đâu? Tôi đã làm tốt mọi chuyện, chuẩn bị đến tìm cậu.

Cố Hàm Sương khẽ hỏi.

- À, tôi ở căn cứ Ám tổ, chị đến đây đi.

Hạ Thiên nhanh chóng nói địa chỉ, hắn thấy mình không có ai hộ pháp, bây giờ Cố Hàm Sương xuất hiện, tất nhiên sẽ rất tốt.

Mười phút sau Cố Hàm Sương đến căn cứ Ám tổ, sau đó nàng dựa theo yêu cầu của Hạ Thiên, canh giữ bên ngoài phòng của Mị Nhi, mà Hạ Thiên thì đóng cửa phòng, hắn nói với Mị Nhi:

- Vợ Mị Nhi, chúng ta bắt đầu thi châm.

- Biết rồi!

Mị Nhi tháo kính râm, nàng dùng ánh mắt đẹp nhìn hạ thiên, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất để lột áo da, cơ thể không chút tì vết xuất hiện trước mặt Hạ Thiên.