Nghe Chu Mị liệt kê ra một loạt các thứ hắn “đã làm” cho nàng trong suốt hơn hai ngàn tám trăm năm hắn cũng chỉ cười cười không sao cả, nhưng khi nghe Chu Mị nghiến nghiến răng ánh mắt hận hận nhìn hắn kể ra tội hắn “phá nhà” nàng, hắn không khỏi đen mặt thầm nghĩ “A.. Khi đó nàng chỉ là một tiểu chút chít, không ngờ trí nhớ nàng lại tốt như vậy a..”, cười hai tiếng hắn nói với Chu Mị.
-Hắc..hắc, cái đó chỉ là..chỉ là ngoài ý muốn a...
-Thiếp không biết, chính là chàng đã hủy đi nhà của thiếp, bắt đền đấy...
-A..nàng muốn ta đền thế nào a.
Chu Mị không có trả lời Kha La mà, cười hai tiếng dùng sức đẩy hắn xuống giường đá, ngồi lên người Kha La mắt hạnh mị mị, khóe môi đỏ mọng vũ mị cười hai tiếng nói.
-Khách khách.. Chình là... chàng lấy thân đền cho thiếp nha.
-A..
Nghe tiếng cười vũ mị, ánh mắt mị mị cùng lời nói của nàng Kha La chỉ “A” nhẹ một tiếng, trong lòng nghi hoặc tự hỏi “ Cái này.. Tiểu chút chít mít ướt nhu mì của ta đâu mất rồi..”. Trong mắt hắn, khi chất của Chu Mị đã không còn mang theo vũ mị cùng nhu mì nữa, sự vũ mị của nàng thay thế hoàn toàn lấn áp đi, bây giờ nàng như đã thay đổi thành một người khác càng mị hoặc, càng bạo dạng hơn a. Nhìn nàng thay đổi như vậy làm Kha La có cảm giác Chu Mị đã trở thành “sắc lang”, mà hắn đã trở thành một tiểu cừu non đang nằm chờ sói ăn thịt, bị suy nghĩ của mình khơi lên hứng thú trong lòng, Kha La quyết định nằm yên, ánh mắt hiện lên thích thú ngắm nhìn thân thể trắng tinh chọt cần to thì to, cần nhỏ thì nhỏ không một mảng vải che thần của Chu Mị mà chờ nàng “ấn thịt” hắn.
Chu Mị có thể thay đổi nhanh chống như vậy là vì khi nàng đột phá cảnh giới từ Đại Thừa lên Hư Tiên, kí ức truyền thừa lại cho nàng một số thứ mà khi nàng tiêu hóa hết khí tức của nàng đã hoàn toàn thay đổi trở nên vũ mị mười phần không còn pha lẫn một chút nhu mì nào nữa, cùng với đấy là vô số thứ liên quang đến chuyện tình nam nữ “tìm hiểu nhân sinh, đại đạo âm dương” cũng đồng thời hiện lên bên trong tâm trí của nàng, Chu Mị không có bài xích những chuyện thứ đó vì nàng cảm thấy những thứ này là của bản thân mình chỉ là bị giấu đi, giờ mới mở ra mà thôi.
Nhìn thấy ánh mắt huyết hồng hiện lên thích thú cùng bộ dáng cừu non chờ bị “ăn thịt” của Kha La, trong tâm Chu Mị hiện lên một cái ý nghĩ làm cho nàng cười “khách khách” hai tiếng. Mắt hạnh to tròn long lanh của nàng, mị mị liếc Kha La một cái nghiên người ra sau chống hai tay ngọc nhuyễn nhược không xương của nàng lên đùi hắn, một chân thon dài mảnh khãnh trắng như ngọc bàn chân nhỏ ửng hồng cùng các ngón chân nhỏ xinh hơi cong lại ưu nhã vươn lên vẽ trên ngực hắn một vòng tròn rồi trượt lên để lên gần môi của Kha La.
Kha La biết được nàng muốn hắn làm gì, một tay buôn ra nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân mềm mại ánh hồng của nàng mở miệng ngậm lấy ngón chân ngọc của nàng vào miệng mút nhẹ lấy, ánh mắt huyết hồng của hắn nhìn lên mặt ngọc xinh đẹp vũ mĩ của nàng một cái, rồi dần dời xuống ngắm nhìn thân hình nàng đến khi mắt hắn chạm đến u cốc trắng tinh có cỏ thơm màu lam thưa thớt đang cố che đậy đi mật huyệt với hai cánh hoa nhỏ hồng hào đang e thẹn khép lại của nàng thì mới dừng lại mà thưởng thức kĩ.
Cảm nhận được ánh mắt của hắn đang chăm chú ngắm nhìn chỗ tư mật của mình, hai đùi ngọc thon gọn xăn chắt của Chu Mị hơi khép lại không cho hắn tiếp tục ngắm nhìn u cốc của mình, nhưng nàng suy nghĩ một chút rồi lại tách hai đùi ngọc của mình ra để hắn được tiếp tục ngắm nhìn, mắt hạnh long lanh mị mị nhìn hắn rồi kiều mị lên tiếng.
-Tướng công, chàng thấy “nơi đó” của thiếp đẹp sao..
Tuy khí chất của Chu Mị đã thay đổi cùng trong kí ức có thêm rất nhiều thứ, nhưng chân tình hơn hai ngàn năm của nàng dành cho hắn không có thay đổi, đối với người mà nàng đã xem là “tướng công” là hắn, nàng sẽ không ngượng ngùng gì hết mà rất “tự nhiên”, vì đã cùng hắn mặc chung một bộ y phục hơn hai ngàn năm nếu như còn không “tự nhiên” thì nàng đã không cùng hắn như vậy rồi trong ý nghĩ của nàng là vậy nên nàng cứ thoải mái mà hỏi hắn.
Nghe được tiếng “tướng công” của Chu Mị hắn không khỏi thất thần vài giây, sau đó nhẹ nhàng buôn ra chân ngọc của nàng, ánh mắt huyết hồng hiện lên yêu thương, giọng ôn nhu trả lời nàng.
-Trong mắt ta, trên người “nương tử” nàng tất cả điều rất xinh đẹp, đến cái này cũng vậy.
-A..tướng công xấu xa, chàng trêu chọc ta..
Nghe được Kha La gọi nàng một tiếng “nương tử” lòng của nàng đã lên men ngọt như cật đường đổ vào vậy, nhưng tay hắn lại xấu xa mà sờ cúc hoa của nàng một cái, làm nàng dù có lớn mật với hắn cũng không khỏi ngượng ngùng mà mắng yêu hắn một tiếng. Còn Kha La thấy được người nương tử biến lớn mật này của mình lộ ra một mặt ngượng ngùng, hắn không khỏi “hắc hắc” cười hai tiếng rồi xoay người đặt Chu Mị dưới thân nhìn nàng giọng xấu xa nói.
-Nương tử a, để ta đền bù tổn thất cho nàng nha..
-Không chịu, thiếp muốn tự mình lấy về lợi tức cơ, thiếp muốn bên trên...
Nói xong không kịp để hắn phản ứng, Chu Mị đã xoay người Kha La xuống bên dưới, kều đồn to tròn mượt mà màu mở của nàng tiếp tục đặt lên bụng hắn ngồi đấy, nhìn hắn như cố nói “cừu non tướng công, nằm yên đấy để cho sói lão bà hành sự”.
Nhìn đến ý hiện lên trong mắt hạnh long lanh của Chu Mị, hắn cũng chỉ treo lên một tia bất đắc dĩ trong huyết mâu, nhìn nàng như nói “lão bà xin nhẹ chút” làm Chu Mị khách khách cười to, trong lòng lại nghĩ “hắc hắc..lão bà nàng muốn làm gì thì làm, khi nàng đỗ ngựa đừng trách lão công ra tay nặng a”.
Khách khách.. Cười một hồi Chu Mị ra vẻ đâm chiu suy nghĩ, nàng đang sắp xếp thứ tự việc cần làm trên người của hắn, đầu tiên là cởi y phục, sau đó là hôn... Khi nàng suy nghĩ hai ngọc thủ của nàng cũng không có nhàn rỗi mà lột hắn đến chỉ chừa lại quần ngắn tới đùi cùng nội khố của hắn thì mới dừng lại, cởi hết hắn sau nàng hai mắt tỏa sáng mà ngắm nhìn thân hình rắn chắc của hắn một chút, rồi mới cuối người xuống nhắm ngay môi hắn hôn lên.
Khi đôi môi của Chu Mị chạm vào môi hắn, một cảm giác mềm mại, ướt át mà đã lâu hắn mới có thể cảm nhận lại được, hắn suy nghĩ một chút “không biết đôi môi của mẫu thân đại nhân cùng các a di sẽ như thế nào nhĩ, thôi sau khi về nhà lại tính tiếp... Lão bà của ta tựa hồ kĩ thuật không tốt a”. Cảm nhận được kĩ thuật của Chu Mị không được trôi chảy, hắn lấy lại quyền chủ động mà hướng dẫn cho nàng, môi hắn ngậm lấy cánh môi dưới đỏ mọng ướt át của nàng rồi nhẹ nhàng mút lấy tận hưởng cảm giác mềm mại từ môi của nàng, một lúc sau lưới hắn tách hàm răng trắng như ngà của Chu Mị ra, đưa chiếc lưỡi của mình vào miệng nàng tìm kiếm lấy chiếc lưỡi nhỏ thơm của nàng bên trong.
Chu Mị đang không biết tiếp tục hôn như thế nào thì cảm nhận được hắn chủ động hôn nàng, cảm nhận được hắn ôn nhu tách hai hàm răng của mình rồi đưa lưỡi hắn vào miệng của nàng đang tìm kiếm lưỡi nhỏ thơm của nàng, Chu Mị đứa lưỡi mình ra cho hắn.
Khi tìm được chiếc lưỡi nhỏ của Chu Mị, lưỡi của Kha La lặp tức bắt lấy lưỡi nàng cuốn lấy hắn hơi dùng sức mà hút đi cam lộ ngọt ngào trong miệng nhỏ của Chu Mị, lưỡi hai người cứ quấn lấy nhau như tình xà, hai canh giờ sau cảm nhận được lưỡi nhỏ của Chu Mị hơi trơn tránh, hắn mới tiếc nuối mà buôn tha đôi môi đỏ mọng ướt át cùng chiếc lưỡi nhỏ thơm bao phủ trong cam lộ bên trong miệng nàng, khi hai người gần tách rời ra hắn không quên hút lấy một ngụm câm lộ của nàng...
Bị Kha La hôn thần hồn điên đảo, còn bị hắn hút đến nước bọt sắp khô cạn, khi môi hai người tách ra Chi Mị không quên ném cho hắn ánh mắt u oán, giọng mang ủy khuất nói.
-Tướng công xấu xa, hôn thì hôn đi còn hút hết nước bọt của thiếp..
Nhìn hai cánh môi đỏ mọng ướt át của nàng hơi xương lên một tý đang khép mở mà trách cứ hắn, Kha La có một xúc động lại tiếp tục hung hắn mà hôn lấy môi nàng lần nữa, vội mà áp chế xúc động trong lòng xuống hắn mới cười cười mà trả lời nàng.
-Lão bà, nước bọt của nàng ngọt như cam lộ nên ta mới nhịn không được a, lão bà đừng tức giận ta a.
-Hứ..hút hết cũng đã hút thiếp cũng không so đo với chàng nữa.
Chu Mị kiều “hứ” một tiếng rồi không tiếp tục so đo với hắn nữa, nàng chóng tay ngọc lên ngực Kha La ngồi dậy, vì nàng chưa có thu “lời tức” từ hắn xong a. Ngồi dậy sau, kều đồn của nàng tiếp tục đặt trên bụng của hắn, lây hoay một hồi nàng không biết phải tiếp tục như thế nào, nàng đưa ánh mắt dò hỏi nhìn hắn. Kha la nhìn thấy ánh mắt của Chu Mị sau, xoay người áp nàng dưới thân thổi một luồng khí nóng lên vành tai trong suốt của nàng nói.
-Để lão công giúp nàng.
-Ân..
Chu Mị “Ân” nhẹ một tiếng rồi thả lỏng người nằm đấy, ánh mắt tò mò mà nhìn hắn “giúp” nàng, tuy nàng biết cái vật giấu ở trong khố của hắn sẽ đi vào mật huyệt của nàng thông qua kí ức truyền thừa, nhưng nàng lại không biết trước đấy phải làm những gì, ánh mắt nàng châm chú nhìn theo mỏi động tác của nàng.
Nàng cảm nhận được Kha La hôn nhẹ lên vàng tai mình rồi nhẹ nhàng lấy răng cắn cắn lên, cảm giác nhột nhột từ vành tai trong suốt của nàng truyền đến làm cho lông tơ trên người nàng dựng đứng hết cả lên, Chu Mị không khỏi rùng mình một cái rồi vội đẩy hắn ra, nhìn hắn nói.
-Tướng công, chàng làm thiếp thật khó chịu...
-A..nương tử bình tĩnh, từ từ ta sẽ không làm nàng khó chịu đâu mà, nàng yên lặng chờ...