Hình Đồ

Chương 485: Phủ Việt Long Trì, Lưu thị lập quốc (1)




Mùng một tháng hai, đây vốn là thời gian vô cùng bình thường. Hẻm núi lớn ở Tần Tấn đón lũ xuân, tuyết vùng thượng du Hoàng Hà tan làm cho nước sông tăng vọt, sôi trào mãnh liệt, lao nhanh xuống chín khúc. Băng đá và gỗ khô cuồn cuộn trong sông, đụng vào nhau tạo nên những tiếng ầm ầm vang vọng.

Hoàng Hà, là sông mẹ đã chảy xuôi một trăm sáu mươi vạn năm, giống như cự long thiên cổ, từ ngọn tuyết phong trong Côn Lôn rậm rạp mà đổ nhanh ra, lại đem nguồn nước từ cao nguyên Thanh Tàng, Băng Xuyên cùng Hồ Chiểu nhập vào dòng, xuyên qua Hạp Việt cốc, qua chín khúc hồi chuyển. Nhưng khi nước sông đến Thiên Quan ở Nhạn Môn quận, đột nhiên chuyển hướng, một đường xuôi về phía nam, gào thét mà lao đi.

Ngàn vạn năm liên tục xói mòn, trên Hoàng thổ nguyên rậm rạp, tạo nên một hẻm núi lớn và sâu. Hẻm núi này bắt đầu từ Vũ Môn, tổng cộng bảy trăm hai mươi cung, đem một vùng đồng cỏ phì nhiêu chia làm hai. Phía tây hẻm núi là nước Tần, phía đông là nước Tấn. Cho nên hẻm núi này được gọi là hẻm núi lớn Tần Tấn, được lưu danh trong sử sách. Nơi cuối cùng của hẻm núi, có Long Môn sơn, và Lương sơn nằm đối nhau. Đây cũng là nơi có cảnh trí rất nổi tiếng, Long Môn. Trong dân gian lưu truyền cá chép nếu có thể vượt lưu mà lên, lướt qua Long Môn là có thể hóa rồng. Cái gọi là Cá chép vượt Long Môn chính là nói về nơi này.

Long Môn sóng dữ như sấm dậy đất bằng. Ban đêm ngày mùng một tháng hai Tần Nhị thế, nước sông hai bờ, yên tĩnh im ắng. Một con thuyền khổng lồ, cùng theo là hai chiếc thuyền lớn, lặng lẽ bơi nhanh trên sông mà đến, từ bóng thuyền trên nước có thể thấy, trên thuyền chở hàng hóa rất nặng.

Trên mui thuyền, một trung niên nam tử đang vịn mạn thuyền mà đứng, tóc màu hoa râm, bị hơi nước làm ướt nhẹp, dán trên mặt. Lúc lái vào đến hẻm núi Tần Tấn, thuyền bắt đầu giảm tốc độ, nước sông cuồn cuộn, lúc sắp đến Long Môn khẩu, đột nhiên gặp một khúc cua gấp, sóng dâng trào hung dữ đập vào vách đá, bay ra từng cơn sóng tuyết, mà khi sóng nước rơi xuống, lập tức chạm vào những tảng đá ngầm cực lớn giữa sông, một lần nữa phát ra những tiếng gào thét cuồng nộ.

- Ba lần sóng dữ ở Long môn, như sấm dậy đất bằng!

Người trung niên không nhịn được thấp giọng nói một câu, lộ ra thái độ tán thưởng. Y quay người, bước nhanh tới đuôi thuyền, nhìn thoáng qua, rồi nhìn về hai chiếc thuyền hình thù kỳ lạ ở phía đuôi. Từ trong tay một gã thủy thủ, cầm lấy bó đuốc, y vung vẩy trên không trung cao thấp vài vòng. Chỉ trong chốc lát, có người trên thuyền phía sau cũng lắc lư bó đuốc. Đây là một loại tín hiệu, truyền tin tức gì đó. Người trung niên gật gật đầu, khuôn mặt lộ ra vẻ kích động.

Hai chiếc thuyền lớn, ngừng tiến lên.

Mà người trung niên ở trên thuyền lớn kia, theo nước sông cuồn cuộn, hướng phía Long Môn khẩu mà tiến tới.

- Chuyển hướng, nhanh chuyển hướng!

Người trung niên đứng trên mũi thuyền lớn la lên, theo tiếng gào của y, thuyền lớn trên mặt sông đột nhiên quay ngang đầu, theo nước sông, ầm ầm hướng về phía cửa sông. Hẻm núi Long Môn cũng không phải rất rộng, mà thân thuyền lại lớn, thế cho nên sau khi quay ngang, mũi thuyền và đuôi thuyền không ngừng va chạm vào đá ngầm, phát ra từng tiếng ầm ầm. Có không ít người đang kịch liệt bám chặt, đột nhiên bị rơi xuống, chợt biến mất không thấy gì nữa.

Người trung niên đã lùi vào đến trong thuyền, trong thuyền, trong mắt lộ ra vẻ cuồng nhiệt. Ầm ầm, một tiếng vang thật lớn quang quẩn trên bầu trời hẻm núi, thuyền lớn đứng ở giữa sông, tạo thành một cái đập nước khổng lồ, ngăn cản nước sông lưu động, Nhất thời, dòng nước xiết trong hẻm núi càng thêm hung mãnh. Người trung niên cũng bình tĩnh trở lại, ngồi trên thuyền, thở phào một cái.

Ba mươi năm trước, khi y vẫn còn là một đứa bé, tổ phụ nhận được mật lệnh, ở tại thượng du Hoàng Hà bắt đầu chế tạo thuyền lớn.

Lúc ấy Thủy Hoàng Đế Doanh Chính còn chưa tự mình chấp chính, đang đấu tranh cùng đám người Lã Bất Vi, Lao Ái đến mức thủy hỏa bất dung. Vì vậy, Thủy Hoàng Đế hạ lệnh, chuẩn bị tạo nên lời tiên tri, dùng Hắc long phi thiên mà nói, để bức bách Lã Bất Vi ủy quyền. Ban đầu,nơi Hắc long phi thiên được chọn chính là hẻm núi Long Môn. Nhưng về sau không biết vì nguyên nhân gì, lại biến thành Vị Thủy, kế hoạch cũng theo đó mà bị để qua một bên.

Nhưng tổ tôn ba đời của y, một mực vẫn canh giữ ở thượng du Hà Thủy. Sự hiện hữu của bọn họ, thậm chí ngay cả Thủy Hoàng Đế cũng đã quên, nhưng không ai nghĩ tới, vào trung thu năm ngoái, có người đã tìm đến bọn họ. Mở lại kế hoạch Hắc long phi thiên, bất đồng đó là, có một ít chi tiết, được tỉ mỉ cải biến. Vì kế hoạch này, tổ tôn ba đời của người trung niên kia canh giữ ở bùng thiên quan hoang vu này, nghe được kế hoạch được mở lại, đều cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Người đến hứa hẹn, sẽ an bài thỏa đáng cho tôn tử y trong tương lai.

Vào tháng mười hai, một nhà già trẻ của người trung niên đều được đón đi… Đầu năm nay gửi thư về, nói cả nhà đang khai khẩn hai trăm mẫu đất ở Hà Nam cũng đã lấy được trong đó vĩnh viễn tám mươi mẫu, còn có ba con trâu cày, cùng với tất cả nông cụ. Đồng thời nhi tử được sắp xếp vào quân hộ, trong nhà miễn trừ lao dịch, còn có được giảm miễn thu thuế. Người trung niên cũng coi như là yên tâm, ít nhất trong nhà có ruộng, không cần lại phải lo lắng.

Đường sông bị tắc, nước chảy tụ lại không ngừng. Hai chiếc thuyền lớn ở ngoài hẻm núi, sóng vai nhau mà đi, theo sông lớn xung kích mà tiến, càng ngày càng gần…

Qua đêm nay, không biết thế giới này sẽ biến thành cái bộ dáng gì nữa? Người trung niên nhìn thuyền lớn xông tới, nhịn không được lộ ra một nụ cười cổ quái. Hắc long phi thiên? Hắc hắc, tuy trên hai chiếc thuyền kia không phải là hắc long, nhưng cũng chở những vật phẩm vô cùng kinh người… Có lẽ so với Hắc long ở Vị Thủy, còn kinh người hơn!

Thuyền lớn chạm vào nhau, mảnh gỗ vụn tung ra, thân thuyền gẫy ngang. Dòng chảy xiết bị ngăn trong hẻm núi, thoáng cái nổi điên cuồng… Trong những tiếng nổ vỡ đinh tai nhức óc, từ hai bên vách đá đều cảm thấy run rẩy…, hơi nước quanh quẩn, sóng lớn trùng thiên, giống như cự long uốn lượn trên sông.

Hà Tân vỡ đê!

Hạ Dương lũ lụt…

Sau khi ra khỏi Vũ Môn khẩu, hai bên bờ Hoàng Hà, các thôn trấn thành hương đều gặp hồng tai mức độ lớn hoặc nhỏ.

Chết mấy nghìn người, trên mười nghìn người trôi giạt khắp nơi!

Nhưng mà đó cũng không phải là sự tình làm cho người ta khủng hoảng nhất, cái làm cho người ta khủng hoảng nhất chính là cái đang nằm ngang hẻm núi Long Môn kia, là hai chi khí cụ bằng đồng khổng lồ.

Một thanh đồng việt, một thanh đồng kiếm.

Khí cụ bằng đồng, cũng không phải là kỳ vật gì, nhà nhà đều phải có vài món như vậy. Nhưng thanh đồng khí ở hẻm núi Long Môn này, lại to lớn đến mức khiến người ta giật mình. Mỗi một thanh đồng khí, chỉ sợ phải nặng đến nghìn cân, cứ như vậy cắm ở hẻm núi Long Môn, nổi lên ở Thạch Chu trên mặt sông, lóe sáng dưới ánh mặt trời. Mặt nước Thạch Chu là một cảnh đẹp của Long Môn.

Truyền thuyết, mộ của Vũ Vương đang ở phía dưới Thạch Chu. Mà bây giờ, bên trên Thạch Chu xuất hiện một vết rách to lớn, hai thanh đồng khí liền cắm ở trên mặt. Hơn nữa, trên hai thanh đồng khí, xuất hiện tám chữ cổ triện màu vàng. Người có kiến thức có thể thoáng cái phân biệt được, đó là chữ của thời kỳ Thương Chu. Chữ vàng này cũng có thể coi là chữ khắc trên đồ vật, khắc dấu ở trên khí cụ bằng đồng, bình thường là văn tự để tế trời.

Trên thanh đồng kiếm viết: Ngự long phi thiên.

Trên thanh đồng việt lại có khắc chữ: Sàm việt đương quốc.

Liên tưởng đến tiếng cự long gào thét đêm qua, cảnh tượng quỷ dị quay quanh trời, tất cả mọi người trong một khoảnh khắc, đều cảm thấy không biết làm sao.

Trong dòng nước cuồn cuộn, trên mộ của Vũ vương trong truyền thuyết…