Hiểu Hàm Trùng Sinh

Chương 13: Bị hại có cứu đươc không?




Lý Chấn Thiên nhận được cuộc gọi từ Lục Thiếu thì vô cùng tức giận. Anh không ngờ rằng Triệu Hiểu Vân thuộc công ty mình lại đi cấu kết với Hứa Thanh Mỹ tính kế Triệu Hiểu Hàm bằng thủ đoạn hèn hạ như vậy. Anh không nghĩ lâu vừa lấy xe, vừa gọi cho Triệu Hiểu Hàm.

Hồi chuông ngân vang nhưng không có người bắt mày. Lòng anh nóng như lửa đốt anh cũng không hề nhận ra sự thay đổi này. Đợi một khoảng 30p thì Hiểu Hàm mới bắt máy.

Hiểu Hàm đang trên đường về nhà. Cô vừa đi, vừa ngẫm lại những thông tin mà cô đã nhờ Tử Lâm phát tán. Cô đã dàn dựng kế hoạch rằng Lý Thị sẽ đối đầu với Lâm Thị để lòng các cổ đông Lâm Thị hoang mang mà bán số cổ phần kia. Hiện tại cô đang giữ 10% cổ phần công ty, cổ đông còn lại chiếm 35%, Hứa Thanh Mỹ nắm giữ 5% còn Đỗ Thiên Vũ nắm 50%. Để giành được chỗ đứng trong Lâm Thị cô phải chiếm 35% từ những cổ đông kia và 5% của Hứa Thanh Mỹ. Khi số cổ phần cân bằng. thông qua bỏ phiếu chính thức để xem ai là người có thể điều hành công ty. Nhưng cô lo lắng rằng cuộc bỏ phiếu này chắc chắn sẽ có phong ba dấy lên.

Cô lướt nhanh qua những con đường tấp nập người để đến công viên ngày xứa. Chỉ nơi đây yên tĩnh mới làm lòng cô được thả lỏng đôi chút. Lòng cô trống trải, cô đơn, thù hận chất chứa trái tim nhiều tổn thương đến mức dằn xé. Kiếp trước cô cũng chỉ là người phụ nữ bình thường thôi, cũng mong có một gia đình ấm áp. Nhưng cô lầm tin người bị lọi dụng để rồi gia đình cô bị đẩy vào cõi âm dương cách biệt. Cô lướt nhìn những ánh sao đêm. Thầm cầu nguyện cho cha mẹ cô ở trên trời thanh thản.

Có tiếng chuông ngân lên làm đứt suy nghĩ trong cô.

Hiểu Hàm nhìn dãy số lạ này. Đây là số không có trong danh bạ của cô. Từ khi trọng sinh đến nay, cô chỉ lưu 3 số mà cô tin tưởng thôi. Đó là: Nhạn Nhạn, Alex, và Tử Lâm.

Không nghĩ lâu, cô nhanh chóng bắt máy:

-Alo! Xin hỏi ai vậy?

Đầu dây bên kia, Lý Chấn Thiên nghe Triệu Hiểu Hàm bắt máy thì nhanh chóng thở ra.

Không vòng vo anh nhanh chóng hỏi:

-Bây giờ cô đang ở đâu?

Hiểu Hàm nghe giọng người đàn ông vừa quen thuộc vừa xa lạ này. Bất giác lên tiếng:

-Sao anh biết số điện thoại tôi?

Lý Chấn Thiên không trả lời câu hỏi của cô chỉ hỏi lại:

-Cô bây giờ đang ở đâu? Cô đang gặp nguy hiểm.

Nghe anh ta nói thế Hiểu Hàm không hiểu chuyện gì. Nhưng cũng nhanh chóng trả lời:

-Tôi đang ở công viên…

Cô chưa kịp nói xong thì có một lực mạnh đánh vào phía sau đầu cô. Làm cô rớt luôn cả điện thoại.

Bên kia Lý Chấn Thiên không nghe hiểu Hàm nói tiếp đã biết chuyện không tốt. Liền nhanh chóng xác định công viên mà Hiểu Hàm nói. Anh không hiểu sao hàng chục công viên nhưng anh lại muốn đến công viên mà lần trước anh và Hiểu Hàm gặp mặt để mà tìm cô. Anh tăng tốc xe thật nhanh. Chỉ hận không thể nhanh hơn nữa để đến đó.

Bên đây Hiểu Hàm bị đánh từ phía sau làm cô rất đau. Vội định hình lại thì cô chỉ thấy phía sau mình một top đàn ông béo có, gầy có còn có một người đứng đầu có lẽ là thủ lĩnh đang tiến lại cô, giở trò đụng chạm cô. Hiểu Hàm nhanh chóng né bàn tay kia. Cao Thừa vốn dĩ chỉ nhận tiền để thực hiện nhiệm vụ thôi. Nhưng khi thấy cô gái xinh đẹp động lòng này. Thì hắn không nhịn được muốn càn rỡ cùng cô gái này. Bàn tay không an phận của hắn kéo Hiểu Hàm lại. Giọng nói khàn khàn chỉ huy:

-Tao sẽ xử lí trước tụi bây ra ngoài canh chừng đi.

Những kẻ kia thấy đại ca chỉ huy như vậy không nói hai lời liền tiến về phía trước canh chừng.

Giờ này đã hơn 10h30p đêm công viên vốn dĩ thưa thớt người, nên Hiểu Hàm thật sự quẫn bách.

Nàng nhanh chóng thoát khỏi tay của Cao Thừa chạy đến bờ hồ phía trước. Nhưng Cao Thừa nhanh chóng bắt lại. Giọng nói dâm đãng vang lên:

-Này cô em nên an phận một chút, tôi còn khiến cô dục tiên dục tử không thì đừng trách tôi không biết thương hoa tiếc ngọc.

Sau đó hắn điên cuồng xé váy của Hiểu Hàm để lộ ra tấm lưng trắng nõn.

Hiểu Hàm vội đẩy hắn ra. Cô thực sự rất sợ hãi tuy đây không phải lần đầu của cô nhưng để cho hạn người dâm đãng này chạm vào người cô thật không muốn, nhưng cố gắng kiềm giọng nói mình lại:

-Là ai sai anh đến đây?

Cao Thừa nghe Hiểu Hàm nói thế thì ngạc nhiên, hắn không nghĩ cô trong tình cảnh này lại có thể điềm tĩnh như vậy. Hắn cười tà tay không ngừng vuốt ve gương mặt cô:

-Cô biết để làm gì? Mau phục vụ cho tôi đi không chừng tôi còn nhẹ nhàng với cô.

Sau đó hắn đè Hiểu Hàm xuống để hôn. Tay không an phận vuốt ve người cô. Hiểu Hàm chống cự lại nhưng sức cô không địch nổi lại người này.

Hắn điên cuồng sờ nắn người cô. Làm Hiểu Hàm từ lúc trọng sinh đến giờ lần đầu khóc thành tiếng. Cứ nghĩ là cô sẽ bị chiếm đoạt nhưng có một lực phía sau đánh vào đầu làm cho Cao Thừa choáng váng. Hắn chưa kịp định hình thì đã bị đá bay ra xa.

Lý Chấn Thiên nhìn thấy tình cảnh này, anh thật đau lòng. Là anh đến trễ hại Hiểu Hàm bị người ta khi dễ như vậy.

Sau khi chạy một đường đến đây, anh thấy phía trước có nhiều người đàn ông bao quanh, anh không nghĩ ngợi gì nhiều xông thẳng đến đánh những người đàn ông kia. Anh nhanh chóng chạy vào trong thì thấy cảnh tượng Hiểu Hàm bị người đàn ông khác đè lên. Lửa giận của anh không kiềm chế được nửa liền đánh úp người đàn ông đó đá bay hắn ta đi.

Anh nhanh chóng tháo áo vest của mình. Che lại cơ thể Hiểu Hàm. Sau đó lấy điện thoại ra gọi:

-Các anh nhanh chóng lại đây xử lí đám côn đồ này cho tôi. Chăm sóc cho bạn hắn đặc biệt một chút.

Còn Hứa Thanh Mỹ và Triệu Hiểu Vân chăm sóc cho cô ta nhẹ nhàng một chút. Tốt nhất là thân bại danh liệt.

Anh chưa kịp nói xong thì Hiểu Hàm đã lên tiếng:

-Hai người kia Hứa Thanh Mỹ và Triệu Hiểu Vân là chủ mưu phải không?

Lý Chấn thiên nhìn người con gái ngoài mặt tò vẻ kiên cường nhưng trên mi còn vương vài giọt nước mắt liền không nhịn được tiến đến ôm cô:

-Hiểu Hàm cô yên tâm tôi sẽ xử lí họ cho cô. Xin lỗi vì không đến kịp lúc.

Giọng anh nhẹ nhàng an ủi. Làm cho tim Hiểu Hàm không tự chủ nhảy lạc nhịp. Nhưng cô rất nhanh bình tĩnh lại. Cô đẩy anh ra, cô nhẹ giọng lên tiếng:

-Anh không có lỗi gì cả, anh đến cứu tôi thì tôi đã mang ơn của anh ra. Cảm ơn vì điều đó. Nhưng tôi muốn tự mình xử lí hai người kia. Thù mới hận cũ tôi muốn tự mình xử lí.

Thấy Hiểu Hàm đẩy mình ra Chấn Thiên đau lòng cảm giác này kể từ khi Lâm Hiểu Hàm ra đi mới có được, anh nhớ lại chuyện mà điều tra mấy hôm trước về sự trùng hợp của Lâm Hiểu Hàm và Triệu Hiểu Hàm. Anh không nhịn được liền nói:

-Được anh sẽ cho em xử lí tất cả, nhưng khi nào mệt mỏi hãy để anh ra mặt bảo vệ em.

Sau đó anh ôm cô lên xe chạy về biệt thự nhà mình.

Khi bóng đêm chìm sâu có bánh xe vận mệnh không ngừng chạy. Mỗi người mỗi số phận. Là do sắp đặt của trời hay do người quyết định. Liệu giữa dòng đời tấp nập này ta có nhận ra nhau và đến được với nhau không.

Như khúc mở đầu của câu chuyện ân oán tình thù. Vốn dĩ vẫn còn tiếp