Cổ nhân thường nói xuân phong ấm áp, nhưng trong lúc Từ Hiền đạp khinh công về nhà, gió đêm thổi qua chỉ khiến hắn cảm thấy lạnh lẽo.
Đêm nay là một đêm trắng tay của hắn, gần ba canh giờ lang thang khắp nơi nhưng chẳng phát hiện tung tích một tên Sát Thần môn đồ nào.
Theo Từ Hiền đoán, lúc này chúng không ra ngoài phạm tội mà chắc đang tụ tập ở một nơi nào đó làm tổng kết cuối năm, khoe khoang xem bản thân đã hại bao nhiêu gia đình tan nhà nát cửa, ăn thịt được bao nhiêu kẻ đồng môn rồi cũng nên.
Giờ Tí canh ba, Từ Hiền đã đặt chân vào nhà, chuyến săn hôm nay của hắn kết thúc sớm hơn mọi khi.
Một là vì không bắt được con mồi nào, hai là vì gặp cảnh tượng nhà nhà đốt củi nấu bánh chưng, hắn chợt sinh lòng nhung nhớ gian nhà tranh của mình.
Mặc dù nó chỉ là một chốn tạm bợ, một nơi để hắn có chỗ ngủ lại mà thôi.
Thay y phục, đổ người lên chiếc giường quen thuộc, Từ Hiền liếc qua đồng hồ hệ thống, thấy còn chưa đến ba mươi giây nữa là năm mới chính thức ghé sang.
Hắn đẩy cửa sổ ra, ngửa đầu nhìn ra bên ngoài, bất giác nở nụ cười khi thấy trăng kia vẫn treo trên màn trời, không bị mây đen che lấp đi.
Nhìn trăng, hắn đưa hai tay ra sau gối đầu, thấp giọng thủ thỉ: “Năm mới vui vẻ…”
Tưởng chừng hắn sẽ cứ thế nằm đó nhìn trăng đến bình minh, nhưng vào thời khắc giao thừa điểm đến, Từ Hiền chợt nghe tiếng pháo hoa vang lên trong đầu mình, kèm theo đó là âm thanh của hệ thống.
[Năm mới Tết đến, tấn tài tấn lộc! Các hạ nhận được một lượt quay miễn phí trong vòng quay Đại Hiệp Thiên Luân, đồng thời tỉ lệ xuất hiện vật phẩm cao cấp được tăng gấp đôi.]
[Nhân dịp năm mới, phúc vận tràn trề, còn chờ gì mà không thử vận may!]
Xem ra hệ thống đã bị tính bủn xỉn của Từ Hiền ép tới không duy trì sự lạnh lùng được nữa, cuối cùng phải buông bỏ mặt mũi cầu xin hắn chơi quay số.
Đúng vậy, mặc dù hắn chưa một lần sử dụng tới, nhưng Hiệp Đạo Giang Hồ cũng có một tính năng thường thấy ở những hệ thống khác, đó chính là vòng quay may mắn.
Bởi lẽ Từ Hiền không mấy tin tưởng cái gọi là vận khí, so với việc chỉ dùng Thiện Ác quay trúng【Giá Y Thần Công (Trung)】…hoặc là một đống rác, hắn càng muốn tích đủ hai mươi lăm lần con số đó rồi trực tiếp mua trong cửa hàng hơn.
Nhưng nếu hệ thống đã cho không một lần quay, vậy không dùng thì phí.
Cho nên ngay lập tức giao diện của Đại Hiệp Thiên Luân hiện ra, ngăn cách ánh mắt của hắn với vầng minh nguyệt.
Vòng quay Đại Hiệp Thiên Luân có hết thảy ba mươi sáu ô, bao gồm năm ô Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau, năm ô Tạp Vật, năm ô Trang Bị, năm ô Bí Tịch, năm ô Đan Dược, năm ô Kỳ Vật, năm ô Kỹ Nghệ cùng với một ô Đại Thưởng.
Giữa vòng quay còn có mấy hàng thông tin, giải thích cơ chế quay thưởng của Đại Hiệp Thiên Luân:
[Tỉ lệ phẩm chất phần thưởng: Phổ Thông 40% - Hi Hữu 50% - Tuyệt Phẩm 10% - Sử Thi 0% - Truyền Thuyết 0% - Thần Thoại 0%] (Hi Hữu, Tuyệt phẩm x2, Phổ Thông ↓)
[Điểm Thiện Ác tiêu hao mỗi lần quay: 100]
[Điểm Thiện Ác hiện có: 2220]
[Nhắc nhở: Danh vọng càng cao, phẩm chất phần thưởng càng cao, điểm Thiện Ác tiêu hao càng nhiều]
Tỉ lệ trông thì có vẻ hấp dẫn, nhưng đó là nhờ hệ thống nhân đôi lên mới được như vậy, chứ lần trước Từ Hiền vào xem Đại Hiệp Thiên Luân, lập tức bị bảy thành tỉ lệ ra vật phẩm Phổ Thông dọa chạy.
Hơn nữa đừng thấy chỉ có năm trên ba mươi sáu ô là Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau, có ký ức tiền kiếp, Từ Hiền tin chắc rằng hắn mà dám quay mười lần thì phải có bảy, tám lần rơi vô cái ô khốn kiếp đó.
Trong lòng hoàn toàn chẳng có chút chờ mong nào, vẻ mặt thờ ơ, hắn mặc niệm một tiếng “quay”, lập tức phát hiện ô Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau ở góc trên bên trái phát ra ánh sáng màu đỏ.
Từ Hiền khịt mũi một tiếng: “Biết ngay là vậy m…”
Nhưng còn chưa dứt lời thì lại thấy ánh sáng màu đỏ chuyển dần sang các ô bên phải, tốc độ di chuyển càng lúc càng nhanh.
Trong lòng bỗng sinh ra cảm giác hết sức mong chờ và kích thích, nhưng lập tức bị Từ Hiền dùng lý trí dập tắt, hắn hiểu sâu việc nghiện cái trò vòng quay may mắn này sẽ có hậu quả thế nào.
Ánh đỏ sau khi quay nhanh bốn vòng thì tốc độ dần dần chậm lại, bắt đầu nhích đi từng ô, từng ô một.
Cạnh ô Đại Thưởng có hai ô Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau hộ giá tả hữu, nhìn ánh đỏ lết từng bước rùa bò về phía đó, Từ Hiền nhún vai một cái như đã đoán trước kết cục, nở nụ cười nửa miệng có vẻ khinh miệt:
‘Có phải sau đó lại an ủi rằng các hạ đừng buồn, ngươi đã tích lũy được gì gì đó, chỉ cần quay thêm là sẽ được nọ nọ kia? Hệ thống a hệ thống, ngươi non như vậy, kẻ tạo ra ngươi biết sa…’
Ý nghĩ của hắn bị kẹt ở nơi đây, bởi vì hệ thống vừa mới thông báo:
[Phúc khí vô song, thời vận kinh hồng, chúc mừng các hạ đã quay trúng ô Đại Thưởng, xin hỏi có nhận thưởng ngay hay không?]
[Có/ Không]
Tiếng vả mặt có thể đến muộn, nhưng chắc chắn sẽ không vắng mặt.
Từ Hiền trong sát na đã khôi phục vẻ đạm mạc vô tình, lòng thầm xác nhận “có”.
[Đại Thưởng đã được mở ra, chúc mừng các hạ may mắn nhận được quyền chỉ định một ô trên Đại Hiệp Thiên Luân để nhận thưởng!]
[Quyền chỉ định tồn tại trong sáu mươi giây, xin các hạ hãy mau chóng lựa chọn!]
Đến đây thì hệ thống im bặt, đến cả tiếng đếm ngược cũng không có, cảm giác khá là lạc hậu.
Từ Hiền hít sâu một hơi, nhìn thoáng qua ba mươi lăm ô còn lại trên vòng quay, không hề do dự chọn ngay ô Bí Tịch nằm cạnh một ô Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau ở góc trên.
Hắn không dám mơ ước cao xa nó có phẩm chất Tuyệt Phẩm, chỉ cần là một môn võ học nhập đạo Hi Hữu là đủ thỏa mãn.
Có lẽ vì thái độ biết điều này mà Từ Hiền được số trời chiếu cố, bí tịch đổi được có phẩm chất vượt ngoài mong đợi của hắn.
[Chúc mừng các hạ nhận được bí tịch phẩm chất Tuyệt Phẩm, loại hình nội công…]
Từ Hiền không nhịn được trợn to mắt, lẽ nào hệ thống chịu chơi đến thế, vì dụ dỗ hắn tiêu tiền vô vòng quay mà dốc hết vốn liếng?
Chỉ là nhất niệm thiên đường, nhất niệm địa ngục, hắn tự cho là thông minh nhưng cuối cùng vẫn không tránh khỏi bị số mệnh đùa giỡn.
Bởi vì lời thông báo của hệ thống kết thúc bằng bốn chữ:
[…Quỳ Hoa Bảo Điển!]
__________________________________________________________________
Vật phẩm:【Quỳ Hoa Bảo Điển (Tàn)】
Loại hình: Võ học
Phẩm chất: Tuyệt Phẩm
Dục luyện thần công, dẫn đao tự cung, luyện đan phục dược, nội ngoại tề thông.
【Quỳ Hoa Bảo Điển】là môn thần công do một vị thái giám sáng tạo, uy năng mạnh mẽ khó đoán, tinh túy nằm hết ở một chữ “Nhanh”.
Thiên hạ võ công, vô kiên bất tồi, duy khoái bất phá.
Nhanh đến khiến đối thủ nhìn không ra sơ hở, nhanh đến khiến đối thủ dù nhìn thấu sơ hở vẫn hoàn toàn chẳng thể trả đòn.
【Quỳ Hoa Bảo Điển】công thủ toàn diện, nội ngoại kiêm tu, bao hàm nội công tâm pháp, ngoại công kiếm pháp, cơ bản châm pháp, phương thuốc luyện khí.
Muốn luyện môn công phu này, trước tiên cần phải tự thiến mình, nếu không tắc bị dục hỏa đốt người, tẩu hỏa nhập ma ngay tức khắc, toàn thân tê liệt mà chết.
*Chú: 【Quỳ Hoa Bảo Điển (Tàn)】chỉ có 3 chương Luyện Khí, Luyện Kiếm và Châm Pháp, muốn tìm phương thức Phục Dược Luyện Khí cần【Quỳ Hoa Bảo Điển (Hoàn chỉnh)】phẩm chất Sử Thi.
__________________________________________________________________
‘Nguyệt xuất Tây phương, duy ngã bất thắng? Vẫn là thôi đi, ta không thể bất hiếu với tổ tiên.’
Phùu…
Thở hắt ra một hơi, Từ Hiền cầm quyển bí tịch trên tay, trong mắt chứa muôn vàn ý nhị.
Đầu chân mày chợt giãn ra, hắn cười nhạt một tiếng, cho【Quỳ Hoa Bảo Điển】vào trong tay áo, e rằng quyển bí tịch này vĩnh viễn không có ngày được lộ ra ánh sáng.
Luyện là không thể nào luyện, Từ gia truyền thừa ngàn năm, không thể đến đời của hắn thì tuyệt hậu được.
Muốn đổi Võ Đạo Tinh Hoa cũng chẳng được, bởi【Hiệp Đạo Thiên Thư】không chấp nhận võ học có xuất xứ từ hệ thống.
‘Quả nhiên là hàng miễn phí, Hiệp Đạo Giang Hồ a Hiệp Đạo Giang Hồ, ngươi dám làm như thế, lẽ nào chẳng sợ ta suốt đời không chạm đến vòng quay này một lần nào nữa sao?’
Nói thì nói thế, nhưng Từ Hiền biết sau này kiểu gì cũng phải sử dụng Hiệp Đạo Thiên Luân mà thôi, cửa hàng hệ thống một năm đổi mới một lần, hơn nữa lượt mua lại có giới hạn, muốn tìm chỗ tiêu xài điểm Thiện Ác chỉ có vòng quay.
Tất nhiên, nếu hắn muốn quay cũng phải chờ lúc danh vọng tăng cao lại nói, tỉ lệ phẩm chất như bây giờ chẳng khác gì cái hố, kẻ nào chui vào kẻ đó chết.
Xua tan chút bực bội trong lòng, Từ Hiền chẳng còn tâm tình nào mà đón gió ngắm trăng, hắn bèn ngồi dậy vận hành【Giá Y Thần Công】.
Mặc dù công lực toàn dựa vào cấp độ nghề【Hiệp Giả】, nhưng cảnh giới nội công vẫn phụ thuộc vào sự tu luyện hắn.
Quyển trung sắp tới tay, cảnh giới Đại Thành không còn là uy hiếp, Từ Hiền cũng nên chạy nước rút.
Nhưng khi vừa chỉnh ngay tư thế ngồi của mình, ánh mắt khẽ lướt qua【Tầm Hung Kính】, hắn đã biết đêm nay sợ rằng khó mà tu luyện gì rồi.
Một chấm đỏ, một cái tên.
Triệu Hác.
Giao thừa quạnh quẽ, người lẻ bóng.
Sinh tử huyền quan đã cận kề.