Hiệp Giả Hệ Thống Dị Giới Hoành Hành

Chương 212: Bảo bối mới của Từ tiên sinh




Tuệ căn vừa lóe lên đã bị dập tắt, nghe được thông báo cuối cùng của hệ thống, Từ Hiền thầm xác nhận một tiếng “có”.

[Đại Thưởng đã được mở ra, chúc mừng các hạ may mắn nhận được quyền loại bỏ 18 ô trên Đại Hiệp Thiên Luân trong 3 lượt quay kế tiếp!]

“Ồ, đại thưởng lần này lại khác trước?” Từ Hiền không giấu được sự kinh ngạc, còn nhớ lần trước quay vào ô Đại Thưởng, quyền lợi mà hắn có là được phép trực tiếp chỉ định một ô trên vòng quay để nhận thưởng, hoàn toàn không giống với đại thưởng lần này.

‘Hẳn là vẫn còn những loại đại thưởng khác?’ Từ Hiền thầm đoán, trong lòng có chút được voi được tiên, tự hỏi sao không cho hắn quyền loại bỏ ba mươi lăm ô luôn chứ chỉ mười tám thì còn ít quá.

Sở hữu quyền hạn bậc này, nếu không làm ngay cho nóng thì quả thật có lỗi với lương tâm, Từ Hiền tiếp tục chọn quay Đại Hiệp Thiên Luân.

Hắn mặc niệm một tiếng “quay”, Đại Hiệp Thiên Luân không hề chuyển động mà cả ba mươi sáu ô trên vòng quay đều nhấp nháy lên ánh sáng màu xanh.

Cùng lúc đó, hệ thống cũng báo cho Từ Hiền biết rằng hắn có thể chọn ra mười tám ô vật phẩm để loại bỏ, muốn loại ô nào chỉ cần ấn ngón tay vào vị trí của ô đó là được.

Không chút chần chừ, Từ Hiền lập tức chọt tay vào năm ô Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau và năm ô Tạp Vật, chỉ xuất như điện, ra chiêu còn nhanh hơn lúc đối phó địch nhân.

Năm ô đầu thì không cần nói, còn năm ô sau, Từ Hiền mãi vẫn chưa quên hai vật phẩm【Nến Thần Kỳ】và【Dương Quang Tán】đâu, đối với những thứ mang diệu dụng “siêu phàm” như vậy, hắn cảm thấy có một hai cái là đủ rồi.

Chớp mắt đã loại bỏ mười ô, còn lại tám ô cần quyết định, Từ Hiền đắn đo một hồi lại loại bỏ năm ô Kỹ Nghệ ra khỏi vòng quay.

Hắn trước giờ chỉ quay ra sách kinh nghiệm nghề phụ ở ô này, mặc dù rất hữu dụng nhưng tạm thời không thể giúp chiến lực của hắn tăng lên quá nhiều, mà thực lực lại là thứ mà Từ Hiền có nhu cầu cao nhất trong giai đoạn này, nên chỉ có thể tạm gác Kỹ Nghệ qua một bên.

Những ô còn lại, Bí Tịch, Đan Dược, Kỳ Vật, Trang Bị, Đại Thưởng, Từ Hiền cần phải chọn nốt ba ô trong số này để loại ra, đây quả thật là một thử thách đối với hắn.

Chỉ trong một ý niệm, bên cạnh giao diện quay thưởng lại xuất hiện thêm giao diện nhân vật, Từ Hiền nhìn tới nhìn lui, xét thấy số lượng võ học mà mình đang có, do dự một hồi, hắn cuối cùng cắn răng loại bỏ đi ba ô Bí Tịch, chỉ chừa lại hai.

Cứ thế, hai lần quay tiếp theo Từ Hiền cũng lựa chọn loại bỏ những ô như vậy. Những ô vật phẩm bị loại bỏ đều biến thành màu đen, ánh sáng đỏ của vòng quay trực tiếp bỏ qua chúng mà chạy đến những ô còn lại, cuối cùng thì thứ mà Từ Hiền nhận được sau ba lần quay là:

[Phúc tinh cao chiếu, chúc mừng các hạ quay trúng ô Đan Dược! Vật phẩm đã được chuyển về rương đồ, xin hãy kiểm tra lại!]

[Phúc tinh cao chiếu, chúc mừng các hạ quay trúng ô Kỳ Vật! Vật phẩm đã được chuyển về rương đồ, xin hãy kiểm tra lại!]

[Thời vận khá khẩm, chúc mừng các hạ quay trúng ô Bí Tịch! Vật phẩm đã được chuyển về rương đồ, xin hãy kiểm tra lại!]

‘Hai trên mười sáu, thế mà vẫn trúng vào bí tịch.’ Lần quay thứ ba kết thúc, Từ Hiền có chút ngạc nhiên với kết quả cuối cùng, nhưng nghĩ đến tỉ lệ năm trên ba mươi sáu mà trước đó hắn vẫn mười lần liên tục trúng vào một ô, thế là chẳng còn lấy gì làm lạ nữa.

Đóng lại Đại Hiệp Thiên Luân, tinh thần của Từ Hiền lúc này tiến vào không gian trữ vật, bắt đầu kiểm tra những chiến lợi phẩm mà mình đạt được sau một màn may rủi đan xen đầy cảm xúc.

Với ý nghĩ miếng ngon phải để sau cùng, hắn trước tiên gạt đi những thứ khác mà tìm tới vật phẩm quay trúng từ ô Tạp Vật: Bốn khối băng vô cùng lạnh lẽo.

__________________________________________________________________

Vật phẩm:【Nước Đá Vĩnh Cửu】

Loại hình: Tạp vật

Phẩm chất: Phổ Thông

Ném vào dung nham cũng không tan.

(“Khách quan, ngài có muốn làm tí rượu nho ướp lạnh?”)

*Chú: Rửa sạch trước khi tái sử dụng.

__________________________________________________________________

Mô tả hết sức ngắn gọn.

‘Thứ này… có vẻ không tệ?’ Ấn tượng tệ hại của Từ Hiền đối với Tạp Vật chợt có chút thay đổi, xem ra vật phẩm loại này vẫn có thứ hữu dụng chứ không phải toàn phế phẩm.

Nghĩ đến chuyện bắt đầu từ ngày mai có thể ăn bánh bao, uống trà đá, Từ Hiền có chút hài lòng cất lại mấy viên nước đá vào trong tay áo, sau đó chuyển đến vật phẩm quay được từ ô Kỹ Nghệ, quả nhiên vẫn không có gì mới mẻ cho lắm.

__________________________________________________________________

Vật phẩm:【Sách Kinh Nghiệm Cầm Sư (Trung Cấp)】

Loại hình: Kỹ nghệ

Phẩm chất: Phổ Thông

Quyển trục ẩn chứa tinh hoa của nghề【Cầm Sư】, sau khi sử dụng có thể khiến nghề này tiến bộ. (mức độ tăng tiến là ngẫu nhiên)

*Chú: Quyển trục Trung Cấp chỉ có thể dùng cho nghề【Cầm Sư】từ cấp 5→9

5 quyển trục Trung Cấp có thể hợp lại thành 1 quyển trục Cao Cấp.

__________________________________________________________________

Tâm tình không chút nào dao động, Từ Hiền trực tiếp mở quyển trục trong tay ra, lập tức nghe được âm thanh các loại nhạc cụ hợp tấu bên tai.

Chờ đến lúc tiếng nhạc qua đi, quyển trục cũng đã hoàn toàn tiêu tán vào hư không, nghề【Cầm Sư】của Từ Hiền cũng theo đó đạt tới cấp độ tám.

‘Coi như không tệ.’ Cảm nhận được trình độ đàn ca tấu nhạc của mình có chút ít tiến bộ, Từ Hiền khẽ gật gù coi như hài lòng.

Hơn nữa dựa vào chú thích của【Sách Kinh Nghiệm Cầm Sư (Trung Cấp)】, hắn coi như cũng nhận được thêm một gợi ý về cấp độ của nghề phụ.

‘Hiệp Giả cần lên tới cấp độ mười lăm mới xuất hiện một lần chất biến, nhưng xem ra nghề phụ thì chỉ cần tới cấp độ mười.’

Từ Hiền thấy vậy cũng hợp lý, bằng không thì dựa vào tốc độ thăng cấp hiện nay của hắn, chờ【Hiệp Đạo Thiên Thư】tiến hóa tới phẩm chất Thần Thoại, sợ là những món kỳ vật khác lại vẫn còn lẹt đẹt ở Hi Hữu, Tuyệt Phẩm mất.

Kìm lại dục vọng gảy đàn thổi sáo, Từ Hiền lấy quyển bí tịch duy nhất mà mình trúng được ra khỏi tay áo, lập tức phát hiện đó là một môn võ học gọi【Thái Nhạc Tam Thanh Phong】, một bộ kiếm pháp phẩm chất Hi Hữu.

‘Ngoại trừ để ta được gặp Nhạc chưởng môn một lần, bộ kiếm pháp này thật chẳng có bao nhiêu giá trị.’ Từ Hiền lắc đầu than nhẹ.

【Toàn Chân Kiếm Pháp】sau khi được【Tông Sư Thạch】cải tiến đã là võ học phẩm chất Hi Hữu, hoàn toàn không thua kém【Thái Nhạc Tam Phong Thanh】bao nhiêu, còn nếu sợ chỉ có mỗi【Toàn Chân Kiếm Pháp】sẽ khiến chiêu số kiếm đạo quá đơn điệu thì Từ Hiền cũng đã giải quyết được chuyện đó lúc tiến vào mật thất của An Lăng rồi.

Nên nhớ, bí kiếp mà hắn tìm thấy trong rương không chỉ một mà đến hai quyển, một quyển là【Thất Diệp Phi Hoa】, quyển còn lại cũng không hề thua kém, được hệ thống phán định là võ học có phẩm chất Tuyệt Phẩm, tên gọi:

【Phi Hoa Phi Vụ Lai Khứ Vô Hình Kiếm】

Nhưng nói【Thái Nhạc Tam Phong Thanh】hoàn toàn vô dụng với Từ Hiền thì cũng không đúng, dù sao đây cũng là kiếm pháp do Hoa Sơn Khí Tông Nhạc Bất Quần nghĩ ra, chủ trương dĩ khí ngự kiếm, hắn có thể tham khảo môn võ học này để khiến trình độ vận dụng kiếm khí【Từ Hàng Kiếm Điển】của mình càng thêm mượt mà.

Mở bí tịch ra đồng thời xác nhận học tập, Từ Hiền lập tức xuất hiện nơi đỉnh Hoa Sơn, cùng Quân Tử Kiếm uống trà đàm đạo, nói chuyện kiếm – khí.

Đó kỳ thật chỉ là ảo tưởng của Từ Hiền, Nhạc lão nhi trên căn bản không nói câu nào, mặt lạnh như tiền, vừa thấy hắn tới liền diễn luyện kiếm pháp, diễn luyện xong liền đạp【Kim Nhạn Công】chạy đến Tư Quá Nhai, như thể y vốn đang bận sám hối thì bị hắn tới làm phiền vậy.

Đỉnh Hoa Sơn chẳng mấy chốc đã khuất sau làn sương trắng, Từ Hiền cũng theo đó mở mắt ra, nghĩ đến thái độ vừa rồi của Nhạc Bất Quần, hắn chỉ biết lắc đầu cười nhạt.

‘Tính khí khó chịu như vậy, Nhạc chưởng môn mà ta vừa gặp xem ra đã luyện Tịch Tà.’

Bỏ ra thời gian một cái chớp mắt để tiếc thương cho Nhạc lão nhị, Từ Hiền chuyển ánh nhìn đến ba viên đan dược mình mới đạt được khi nãy, vẻ vui mừng lần đầu tiên xuất hiện trên gương mặt hắn.

Hai viên【Tiên Thiên Đan】thì đã quá quen thuộc, nhưng viên thứ ba thì lại là một loại hoàn toàn mới.

__________________________________________________________________

Vật phẩm:【Tru Huyền Tán – Hiệp】

Loại hình: Kỳ dược

Phẩm chất: Tuyệt Phẩm

Bột phấn kịch độc, trong trạng thái bình thường nếu nuốt hoặc hít phải thì không có tác hại gì, nhưng nếu dùng lửa đốt lên sẽ sản sinh ra một luồng khói vô hình, kẻ nào hít trúng nhất định phải trả giá nặng nề.

(Võ tu dưới cảnh giới Huyền Tàng tất chết trong ba hơi thở, cao thủ Huyền Tàng hít phải thì sẽ lập tức rơi vào trạng thái hôn mê, kéo dài tối đa mười hai canh giờ. Sau khi thức tỉnh, ngũ tạng suy kiệt, trong vòng mười năm không được phép vận dụng huyền tướng, một khi vận dụng ắt khó sống qua ba ngày.)

Bị vô hiệu hóa bởi trạng thái Bách Độc Bất Xâm, miễn dịch bởi võ tu cảnh giới Thần Mạch trở lên.

*Chú:【Tru Huyền Táng – Hiệp】chỉ có tác dụng với mục tiêu có Ác Khí cao hơn Thiện Khí (Muốn không bị hạn chế này, cần tìm【Tru Huyền Táng】thay thế)

__________________________________________________________________

“Đại sát khí!” Từ Hiền không giấu được sự chấn động trong lòng, trực tiếp thốt lên thành tiếng khi cầm chiếc lọ nhỏ chỉ chứa chút bột phấn ít ỏi trong tay.

Ngoại trừ “đại sát khí”, hắn tạm thời không nghĩ ra thêm được từ ngữ gì để miêu tả lọ độc phấn này.

Mặc dù có không ít hạn chế, ví dụ như phải đốt lên cho địch thủ hít, ví dụ như không thể chống lại cái gọi là Bách Độc Bất Xâm, nhưng đối với Từ Hiền thì【Tru Huyền Táng – Hiệp】vẫn là một loại độc dược hết sức bá đạo, nếu tự mình bình xét thì phẩm chất Sử Thi hắn cũng thấy xứng đáng với nó.

Dù cho hai mươi lần quay vừa rồi chỉ trúng mỗi mình lọ độc phấn này, không có những thứ khác, Từ Hiền vẫn sẽ cảm thấy bản thân kiếm lời.