Sau khi trận đấu kết
thúc, thành viên của đội ngũ số 36 mới biết được bọn họ vậy mà lại thua
trên tay một cô bé, nếu không có cô nhúng tay chặn ngang ở lúc mấu chốt, dẫn dụ bọn họ lãng phí lần công kích đầu tiên, kết quả của trận tranh
tài này chắc chắn sẽ khác.
Sau đó, đám người Ba Tư Đốn thành công khởi động vòng phòng hộ, chống cự được ba lượt tấn công mạnh, cuối cùng vào lúc đối thủ không kịp tổ chức tiếp một đợt công kích nữa, một lần
hành động đã hạ trụ sở của bọn họ.
Trận đấu này, đoàn đội của
Thiên Lý bọn họ đã lấy được điểm chấm tổng hợp không tệ. Chỉ cần hai
trận đấu kế tiếp triển khai như bình thường, lên cấp vào trận chung kết
cũng không khó khăn gì.
Lúc ba người Ba Tư Đốn rời khỏi trường thi đấu Tàng Tinh, trên mặt đều mang theo nụ cười vui sướng.
Giám sát viên đưa lại những đồ đạc mà bọn họ đã gửi.
Thiên Lý cài máy tính của mình lên cánh tay trước, lúc đang muốn đi lấy đồ
vật khác, động tác lại ngừng lại một chút, sau đó giống như không có
chuyện gì xảy ra, lại tiếp tục lấy đồ.
“Chúc mừng các anh đã
chiến thắng trận đấu thứ nhất!” Giám sát viên mỉm cười nói, “Tiếp theo
xin hãy nghỉ ngơi thật tốt, hẹn gặp lại nửa tháng sau.”
“Cảm ơn.” Mấy người cười đáp lại, gật đầu với nhau sau đó liền chuẩn bị rời đi.
Thiên Lý đi cuối cùng, đột nhiên quay lại dò hỏi giám sát viên, “Tiên sinh,
tôi muốn biết, đồ đạc mà bọn tôi gửi ở đây, đều có người trông coi sao?”
“Đúng vậy.” Giám sát viên trả lời, “Tôi vẫn luôn trông ở phòng mọi người,
trong lúc ăn cơm trưa cũng sẽ để người thay phiên trông. Tiểu thư Thiên
Lý còn thiếu đồ vật gì sao?”
“Không, tôi chỉ là tùy ý hỏi chút
thôi.” Thiên Lý cười cười, không nhiều lời nữa, kéo Tra Nhĩ nhanh chóng
đuổi theo đám người Ba Tư Đốn.
Trên thực tế, cô vừa mới phát hiện có thêm một đồ vật trong máy tính của mình, như là dụng cụ đếm trộm nào đó được làm giả giống như một con chip trên máy tính. Hiển nhiên, máy
tính của cô đã bị người khác động vào, hoặc là vị giám sát viên kia có
vấn đề, hoặc là còn có người có thể dưới tình huống không kinh động đến
giám sát viên mà lấy máy tính đi, rồi lại lặng lẽ trả nó lại.
Trong lúc diễn ra trận đấu, tinh lực của cô đều đặt ở gần căn cứ, cũng không
đặc biệt lưu ý gian phòng kia, vì vậy cũng không biết trong khoảng thời
gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
May mắn đó là, xuất phát
từ việc cẩn thận, lúc tháo máy tính xuống, cô thuận tay bỏ trí não
chuyên dụng của thành viên thuộc Thương vào trong chiếc hộp bình thường
giả làm hộp đựng công cụ nhỏ. Nếu thứ này bị cầm đi, cô rất có thể sẽ
gặp phiền toái, ít nhất là sẽ bị A Nhĩ Đế Tư xem nhẹ.
Cô lại dùng cảm giác quét qua máy tính của ba người Ba Tư Đốn một cái, đều không có tình huống khác thường nào. Xem ra là chỉ nhằm vào cô, mà người duy
nhất gần đây cô đắc tội chỉ có Gia Lý. Nhưng mà, thủ đoạn cài dụng cụ
đếm trộm trên máy tính này, dường như không phải là phong cách của Gia
Lý, nếu là hắn, trực tiếp hủy hoại trái lại còn hả giận hơn.
Tác dụng của dụng cụ đếm trộm là phá giải mật mã, thu thập số liệu vận hành của máy tính, đồng bộ gián tiếp.
Trở lại nơi ở, Thiên Lý lấy công cụ ra, dỡ bỏ vỏ ngoài máy tính của mình,
sau đó cẩn thận gỡ dụng cụ đếm trộm ra. Dụng cụ đếm trộm giống như một
cái cúc áo nhỏ, là sản phẩm ra đời mới nhất, giá trị cực lớn, ước chừng
vào khoảng hơn 9 vạn điểm.
Để dụng cụ đếm trộm qua một bên, Thiên Lý lại kiểm tra máy tính một chút, xác định là không có vấn đề gì mới dám khởi động.
Nếu vừa rồi trực tiếp khởi động, như vậy chỉ cần cô nhập mật mã, đối phương lập tức có thể tiến vào máy tính của cô, đánh cắp tất cả những tin tức
mà hắn muốn.
Ai sẽ để máy tính của một đứa bé đây? Gia Lý? Thiên
Lý lắc đầu, cho dù người sai khiến là hắn, cài dụng cụ đếm trộm cũng
chắc chắn không phải là hắn.
Chẳng lẽ bên cạnh hắn có cao nhân?
Mật mã khởi động máy tính của cô tuy rằng phức tạp, nhưng nếu là người tinh thông máy tính, chỉ trong một hai tiếng cũng có thể phá giải, mấu chốt
chính là trình tự trong máy tính.
Thiên Lý chỉ áp dụng mã hóa
kiểu trí năng mang tính duy nhất, phương thức mã hóa chỉ có mình cô biết rõ, nếu những người khác mở tài liệu văn bản ra cũng chỉ có thể nhìn
thấy những đường nét không quy tắc cùng với những hình khối hỗn loạn
giống như vũ trụ, hơn nữa những trình tự này chỉ có thể vận hành bình
thường trên máy tính của cô, nếu người khác download hoặc copy vào những máy tính khác, sẽ xuất hiện chỗ tổn hại và khuyết thiếu, càng không có
khả năng phá giải được.
Để phòng ngừa người khác đánh cắp minh họa quy tắc mà bản thân sưu tầm được, Thiên Lý không thể không chuẩn bị chu đáo vẹn toàn.
Nghĩ một lát, Thiên Lý để dụng cụ đếm trộm vào trong túi áo, mang theo Tra
Nhĩ rời khỏi gian phòng, tiến vào đại sảnh giải trí phía trước.
Tiến vào một ghế lô (ghế ngồi thiết kế đặc biệt trong kịch trường, một gian
có vài chỗ ngồi ) game, chọn một game ích trí cho Tra Nhĩ trước, còn bản thân thì lại cẩn thận tháo dỡ một quang não khác. Trong
quang não có trang bị tự động kiểm tra, cách một khoảng thời gian thường sẽ tiến hành quét hình, đảm bảo trình tự có thể vận hành một cách bình
thường. Nếu không phải người thạo nghiệp vụ, rất dễ sẽ tiếp xúc với
trang bị kiểm tra, dẫn đến cảnh báo.
Thiên Lý tính toán thời gian một chút, cô phải cài lại dụng cụ đếm trộm tốt trong vòng 10 phút.
Vừa đếm thầm, vừa linh hoạt tháo dỡ bản số liệu tổng thể, vị trí của con
chip cô biết rõ, cái khó là phải qua mặt trang bị kiểm tra.
4 phút, 2 phút, 1 phút, 30 giây… Hoàn thành!
Thiên Lý thở phào một hơi, cảm ứng quét hình lia một vòng sáng qua khe hở.
Dụng cụ đếm trộm có thể ngăn trở được phần lớn các dụng cụ xem xét, mà
quang não trong sảnh giải trí hiển nhiên là không cần phải dùng trang bị kiểm tra cao cấp.
Ấn mở quang não, trong cảm giác dụng cụ đếm trộm lập tức phản ứng, bắt đầu trộm chuyển số liệu.
Thiên Lý nhắm mắt lại, vừa click màn hình, vừa theo dõi tín hiệu.
Đây vẫn là lần đầu tiên cô dùng cảm giác theo dõi tín hiệu, khác hơn so với lúc bình thường, trong đầu xuất hiện một đống đường cong độ dài không
đều nhau, nếu tập trung tinh thần, thậm chí có thể phân tích ra một ít
nội dung trong tín hiệu. Song khoảng cách càng xa, tín hiệu càng yếu.
Tốc độ trộm chuyện tín hiệu rất nhanh, Thiên Lý tìm nơi nhận, vẫn luôn theo dõi đến tận một gian phòng trên tầng 19 của quán Huy Hoàng.
Trong phòng có ba người, một người trong đó đúng là Gia Lý, hắn nằm nghiêng
trên ghế salon, dường như đang muốn nói gì đó. Mà hai người còn lại đều
là dị năng giả, một người ngồi vung ngón tay trước máy tính, một người
ôm ngực đứng bên cạnh người đó nhìn.
Thì ra là thế, người đang
đứng trong hai dị năng giá đó là người có dao động năng lượng mà nàng
biết kia, chính là dị năng ẩn thân mà nàng gặp trong quặng mỏ.
Xem ra người trộm máy tính đúng là hắn, chỉ cần ẩn thân, là có thể tránh thoát ánh mắt của giám sát viên.
Người ngồi trước máy tính kia, khá là khó để phán đoán thuộc tính dị năng, có thể là dị năng giả loại hình trí lực.
Hắn đang phân tích số liệu mà dụng cụ đếm trộm trộm chuyển về.
Thiên Lý đang dùng quang não lên mạng, điều tra thủ tục của giải thi đấu vũ
khí. Trong thời gian ngắn, đối phương có lẽ không thể cảm nhận được chút khác thường nào.
Song cô không có ý định cho đối phương có thời
gian phản ứng, đóng quang não lại, Thiên Lý đợi vài phút cho các loại
kiểm tra quét hình lần thứ hai xong, lập tức bắt đầu tháo dỡ bản số liệu tổng thể một lần nữa, nhanh chóng lấy dụng cụ đếm trộm ra, để lại vào
trong túi.
Lúc này Tra Nhĩ lại nghiêng đầu sang đây, dời màn hình đi, ánh mắt nhìn Thiên Lý sáng ngời, dường như muốn chơi với cô/
Thiên Lý suy nghĩ một chút, nói, “Vậy chơi một ván được không? Sau đó đi cùng tôi tới một chỗ.”
Cũng không biết Tra Nhĩ có hiểu hay không, chỉ thấy gật đầu.
Thiên Lý đứng bên cạnh hắn, bước vào tiến trình game.
Thường xuyên chơi game với Tra Nhĩ, Thiên Lý phát hiện ra hắn có một chỗ kỳ
lạ, đó là bất kể chơi game gì, hắn đều có thể sử dụng phương thức không
hề bình thường để qua cửa, hơn nữa phương thức qua cửa mỗi lần cũng
không giống nhau, ngoại trừ một tháng đầu vì mới tiếp xúc với game mà có vẻ không thông thạo ra, đều có thể rất nhanh tìm được ra bí quyết.
Thiên Lý hoài nghi, trước khi Tra Nhĩ bị trọc hóa, rất có thể là một thiên
tài game. Tuy nói là cô đều chọn cho hắn trò chơi dành cho lứa tuổi dưới 18, nhưng nội dung cũng phong phú và thay đổi thường xuyên, ngay cả một số người trưởng thành cũng chưa chắc đã có thể hoàn toàn qua cửa.
Thiên Lý trong game cũng đều đi theo tiến độ của Tra Nhĩ, vừa quan sát, lại
vừa mô phỏng phương thức suy nghĩ của hắn. Loại tư duy đặc biệt khó có
thể suy xét này, luôn có thể mang đến cho Thiên Lý rung động và gợi ý
không nhỏ.
Sau nửa tiếng, Tra Nhĩ thỏa mãn rời khỏi đại sảnh giái trí, bị Thiên Lý kéo tay leo lên cầu thang ánh sáng.
Tầng 19.
“Tôi nói này La Phu, tra ra được cái gì không đó?” Gia Lý dùng giọng nói hơi châm biếm hỏi.
La Phu không để ý tới hắn, mà chỉ nhìn chằm chằm vào những đường nét hỗn loạn trên màn hình, nhíu mày suy ngẫm.
“Làm sao nó là tắt máy tính nhanh như vậy?” Khắc Lôi Cách tựa và cạnh bàn, cũng mở miệng hỏi theo.
“Không biết, cô bé chỉ xem website về giải thi đấu vũ khí xong liền tắt máy
tính, có thể là bận một chuyện khác.” La Phu tựa vào lưng ghế, thở dài.
“Làm sao cậu lại cảm thấy hứng thú với máy tính của nó như vậy?”
“Tôi cũng không rõ.” La Phu trả lời, “Khi cậu trộm máy tính đến, tôi vốn chỉ là theo thói quen mà kiểm tra một chút, ai ngờ đối phương vậy mà lại
cài đặt mật mã trí năng. Cậu cũng biết, người bình thường tối đã cũng
chỉ chọn dùng mật mã tổ hợp, mật mã trí năng cần có kiến thức chuyên
ngành nhất định. Một cô bé, tại sao lại phải thiết lập mật mã trí năng
khó có thể phá giải trên máy tính của mình đây? Chẳng lẽ trong máy tính
của bé có cất giấu bí mật gì?”
“Haha, vì thế nên cậu sinh ra hiếu kỳ rồi hả?” Khắc Lôi Cách cười trêu nói, “Bí mật của một cô bé cũng
đáng để cậu để tâm như vậy?”
La Phu không động chút nào, tiếp tục nói, “Thói quen nghề nghiệp mà thôi. Nếu không tiến hành kiểm chứng
thêm một bước, làm sao tôi có thể phát hiện ra những thứ đồ vật thú vị
này đây?”
Khắc Lôi Cách liếc qua màn hình, không cho là đúng, nói, “Thú vị ở đâu chứ? Nhìn như một đống đay rối vậy.”
“Cô bé áp dụng phương thức mã hóa đặc biệt đẩ che giấu nội dung tài liệu
văn bản, hơn nữa lại có tính duy nhất, chỉ có thể hoàn toàn vận hành
bình thường ở trên máy tính của chính chú. Phương thức này ngay cả tôi
cũng mới nhìn thấy lần đầu, quả thực là giống như đang chơi đùa với số
liệu. Nếu đây xuất phát từ tay đứa bé kia, vậy tôi không thể không nói,
cô bé có tài năng lập trình siêu đẳng.”
“Nhìn cậu thổi phồng nó
kìa!” Gia Lý đứng lên, khó chịu nói, “Tôi gọi cậu đến là để dạy dỗ cái
vật nhỏ đó, làm sao lại nghiên cứu đến mấy thứ đồ chơi này rồi hả? Lúc
đầu nghe tôi thì tốt rồi, đập nát máy tính chẳng phải là xong hết mọi
chuyện rồi sao?”
La Phu hạ mi xuống, che giấu sự khinh thường
trong mắt, thì thào lẩm bẩm, “Đáng tiếc, nếu có đủ thời gian, tôi muốn
trực tiếp tiến hành giải mã trên máy tính của cô bé. Chỉ dựa vào dụng cụ đếm trộm, không biết có thể thu hết số liệu về không.”
“Cái này
thì được!” Khắc Lôi Cách cười nói, “Chờ bọn họ lại tham gia thi đấu, tôi lại đi trộm máy tính đến đây, lúc đó không tráo lại là được rồi?”
La Phu trầm ngâm không nói, dường như đang suy nghĩ về tính khả thi của nó.
“Tôi đồng ý việc này!” Gia Lý vội vàng phụ họa.
“Cứ quyết định như vậy đi.” Khắc Lôi Cách vỗ tay ra tiếng.
La Phu cũng không lên tiếng phản đối, bởi vì hắn thật sự cảm thấy quá mức
hứng thú với nhưng văn kiện kia, nhìn thì lộn xộn, song lại mang theo
cảm giác có quy luật vận hành kỳ lạ nào đó, nhìn một lúc lâu, dao động
năng lượng dường như cũng mơ hồ sinh ra sự cộng hưởng.
Hắn có một loại dự cảm, chỉ cần giải mã được những văn kiện này, có lẽ sẽ có một phát hiện lớn nào đó không chừng…