Hiền Tri Thiên Lý

Chương 119: Thiên Long Bát Bộ




Edit: Thái La

Beta: Tiểu Lăng + Anh Thơ

Lượng máu đang không ngừng hạ xuống của Thiên Lý bỗng ngưng lại, cách cô và Tra Nhĩ không xa đột nhiên xuất hiện một người mặc áo choàng đen.

“Là Người Canh Gác ư?” Thiên Lý để ý thấy dòng số liệu hỗn loạn trên người Tra Nhĩ dần ổn định lại, ý thức được nguy hiểm đã qua. Mà có thể làm được tất cả những điều này, không phải ai khác, chính là Người Canh Gác được nhắc tới trong nhiệm vụ.

[Đúng.]

“Anh có 3 vấn đề muốn hỏi tôi?”

[Tôi đã hỏi và cô đã trả lời.]

Thiên Lý hơi sửng sốt, hỏi lại: “Tôi đã trả lời?”

[Có lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ tìm kiếm Người Canh Gác không? Có xác nhận chọn kiếm Tương Lai? Có dũng khí khiêu chiến với bóng tối không?]

“Tôi nghĩ, đáp án cuối cùng của tôi không giống như dự tính của anh.”

[Cho nên tôi sẽ hỏi cô vấn đề thứ tư.]

“Vấn đề gì?”

[Nếu như đã nắm giữ Tương lai trong tay, tại sao lại muốn buông tay? Ma khí diễn sinh, tương lai Áo Lạc sẽ rơi vào nguy cơ diệt thế, tiêu diệt ma khí, thanh lọc thế giới là trách nhiệm của tất cả mọi người.]

“Tương lai của tôi không phải là giết chóc, người bên cạnh tôi cũng sẽ không trở thành nguyên nhân diệt thế. Dù ở hai cực sáng tối, chúng tôi vẫn tin rằng có thể cùng nhau sáng tạo ra tương lai.” Thiên Lý kiên định trả lời.

Tra Nhĩ cầm tay cô, lẳng lặng nhìn cô.

Người Canh Gác im lặng, không lâu sau, hệ thống truyền tới một tin tức: [Nhiệm vụ tìm kiếm Người Canh Gác đã hoàn thành.]

Sau đó, trong tay Thiên Lý xuất hiện một viên ngọc, số liệu biểu hiện là: Chìa khóa Phá Võng.

[Đây là chìa khóa mở ra thành Phá Võng, cho dù cô ở đâu, chỉ cần khởi động Chìa khóa Phá Võng là có thể tự do ra vào thành Phá Võng.]

Cùng lúc đó Chìa khóa Phá Võng đổi tên thành “Chìa khóa Phá Võng của Zero”, cô trở thành người duy nhất có quyền sử dụng nó.

Thiên Lý cất chìa khóa đi, nhân lúc Người Canh Gác chưa biến mất, mở miệng hỏi: “Tôi có thể hỏi anh một câu chứ?”

[Cô muốn hỏi gì?]

“Anh là ai?”

“Hệ thống không thể tuyên bố cho tôi một nhiệm vụ như vậy, cho nên tôi không thể không hoài nghi người tuyên bố nhiệm vụ là một người khác.”

Trên thực tế, Thiên Lý thực sự không thể tưởng tượng nổi, nếu không do thiết lập của trò chơi, thì ai lại có năng lực tùy ý thay đổi số liệu và tiến trình của trò chơi như thế? Trước đây cô cũng lợi dụng ‘Cảm giác’ để tạm thời thay đổi số liệu, nhưng cũng chỉ có thể duy trì không phẩy mấy giây, rồi bị hệ thống điều chỉnh lại.

Mà người này giống như u linh của thế giới ảo.

[Cô sẽ biết thôi.]

Những lời này nghe rất quen tai, Thiên Lý giật mình, lập tức trong đầu hiện ra hình ảnh một bé trai: “Cậu là Khải!”

[Đúng.]

“Cậu có thể điều khiển số liệu.”

[Đúng.]

“Vì sao lại giúp tôi?”

[Tôi không giúp cô, mà đang tìm câu trả lời cho chính mình.] Người Canh Gác nhìn Tra Nhĩ, lạnh nhạt nói, [Cô và hắn đều đã có năng lực sáng tạo tương lai, tôi muốn nhìn xem tương lai mà hai người sáng tạo có gì khác với tương lai mà tôi tính toán ra?]

“Vậy, cậu có tiếp tục giúp chúng tôi không?” Tim Thiên Lý đập rộn lên. Khải là người có năng lực vô cùng mạnh mẽ, nếu có cậu bên cạnh, thì không khác gì có một kho số liệu khổng lồ và một mạng lưới tin tức trải rộng toàn thế giới.

[Tôi có được tất cả những gì mà cô muốn biết, nhưng tôi sẽ không nói trực tiếp cho cô, như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của cô. Chỉ có sức mạnh nắm trong tay mình mới là sức mạnh thực sự.]

Thiên Lý trầm tư một chút, nghiêm túc nói: “Tôi hiểu, cám ơn cậu, Khải”.



Sau khi “Người Canh Gác” Khải biến mất, Thiên Lý khởi động Chìa khóa Phá Võng, viên ngọc phát ra ánh sáng chói mắt. Nơi hào quang rực nhất, xuất hiện một trận pháp không gian có thể chứa khoảng 6, 7 người. Hai người bước vào trận pháp, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Thành Phá Võng nằm trong mây mù trên đỉnh núi Mê Võng, xa xăm vời vợi như ảo ảnh. Trước đó, khi tiến vào không gian phụ trong trò chơi, Thiên Lý đã tiến vào thành Phá Võng, tòa thành này được tạo ra giống hệt như trong hiện thực. Nhưng đây chẳng qua chỉ là một cửa ải trong hệ liệt Phá Võng, phần thưởng là trái tim Phá Võng. Chìa khóa Phá Võng nằm ở một cửa ải khác, độ khó qua cửa cực cao. Chỉ có chìa khóa Phá Võng mới kích hoạt được thành Phá Võng, ai kích hoạt được thành Phá Võng, người đó chính là chủ nhân thành Phá Võng. 

Lúc này, thành Phá Võng không một bóng người, chỉ có vài tiếng chim muông. Thiên Lý và Tra Nhĩ tiến vào  đại sảnh thành Phá Võng, hệ thống lập tức thông báo: [Chúc mừng ZERO trở thành chủ nhân thành Phá Võng, ngài là người chơi đầu tiên đạt được tòa thành trong không trung, thưởng 2000 điểm trị giá vinh dự, 10000 đồng tiền vàng.]

Thiên Lý mở màn hình, kiểm tra tin tức về Thành Phá Võng. Kiến trúc gồm 300 chỗ ngồi ( trong đó bao gồm chủ phủ thành, thương khố, tháp truyền thống, phòng đấu giá, cửa hàng, trường luận võ, nhà chờ) dân số cao nhất là 500 người, khi cấp của thành thị tăng lên thì hạn mức dân số cũng sẽ tăng lên. Nhưng Thiên Ly không có ý định phát triển Thành Phá Võng như một thành thị, đây là nơi bí mật để lưu truyền tin tức, tụ tập các nhân tài.

Thành Phá Võng sẽ có mạng lưới liên lạc riêng, chỉ cần thành viên có được tư cách tiến vào, thì bất kể ở đâu (trừ cửa ải ở không gian phụ) đều có thể truyền tin, mua bán giao dịch thông qua mạng lưới này.

Như vậy, Thiên Lý hoàn toàn không cần thành lập công hội, chứng thực của hệ thống không còn quan trọng với cô.

Lúc này hệ thống lại truyền tới một tin tức liên quan đến việc quy hoạch thành thị.

[Có muốn đổi tên thành Phá Võng hay không?]

[Không.]

[Mời phân chia khu vực trong thành Phá Võng, bổ nhiệm trưởng quan cho từng khu vực, có thể tự đặt tên cho khu vực và trưởng quan.]

Thiên Lý suy tư một hồi, chia thành ra làm chín khu, mỗi khu có một kênh liên lạc riêng, được đặt tên lần lượt từ số 0 đến 8. Trong đó khu vực số 0 là trụ sở tập trung các thành viên trung tâm, tiếp đến là các khu vực còn lại, theo thứ tự lớn dần, khu vực số 8 chuyên thu nhận thành viên ngoài.

Trưởng quan khu vực số 0 được đặt tên là Phạm Thiên (*), tám trưởng quan còn lại lần lượt là Thiên Chúng – số 1, Long Chúng – số 2, Dạ Xoa – số 3, Kiền Đạt Bà – số 4, A Tu La – số 5, Già Lâu La – số 6, Khẩn Na La – số 7, Ma Hô La Già – số 8, được đặt theo Thiên Long Bát Bộ.

(*) Phạm Thiên (Brahma) là đấng sáng tạo theo quan niệm trong đạo Bà La Môn. Thiên Long Bát Bộ ở đây là chỉ 8 dạng Thần hộ pháp trong phật giáo, tên của 8 vị này thì ở trên rồi, mình không nhắc lại nữa.

Sau đó, nếu xác định chọn trưởng quan của 9 khu thì trưởng quan có quyền bổ nhiệm và sắp xếp các chức vụ. Trưởng quan sẽ là thành viên trung tâm của khu vực số 0, giữa các khu vực dưới khu vực số 0 sẽ bị hạn chế liên lạc, còn các thành viên trung tâm của khu vực số 0 thì không bị hạn chế.

Cơ cấu lãnh đạo chủ yếu của tòa thành đã được sắp xếp xong, tiếp đó là thiết lập các hạng mục điều lệ, chế độ và hình thức hoạt động của thành.

Thiên Lý tinh giảm những quy hoạch quan trọng như kinh tế, thương mại, quân sự, đất đai; trái lại, thiết lập ra những điều lệ đặc biệt dựa trên nguyên tắc chủ yếu là bảo mật, tăng cường hạn chế trên mạng lưới liên lạc, phát triển phạm vi và lĩnh vực truyền tống không gian.

Trong trò chơi, phần lớn các trận pháp không gian đều có giá cả vô cùng đắt đỏ, lại cần cả trạm trung chuyển. Thiên Lý nạp một nửa điểm thuộc tính của thành Phá Võng vào truyền tống không gian, có thể truyền tống người chơi và vật phẩm tức thời, phạm vi truyền tống bao trùm một nửa khu vực bản đồ của trò chơi, có thể thăng cấp.

Do đặt ra phương thức thiết lập đặc thù đó, sau này thành Phá Võng không tham dự bất kỳ một cuộc chiến tranh đoạt tài nguyên, xếp hạng thành thị, khai phá kiến thiết và chiến tranh công thành nào, hoàn toàn ẩn nấp trong mây mù, trở thành một tòa thành u linh.

Làm xong hết thảy, Thiên Lý để ý đến chính giữa đại sảnh có một cái kệ, trạng thái biểu thị là rỗng. Cô nghĩ nghĩ, lấy trái tim Phá Võng ra, để lên kệ.

“Răng rắc” thật nhỏ, số liệu của trái tim Phá Võng biến hóa. Thiên Lý chỉ có thể “nhìn” quỹ tích vận hành và mô hình đại khái; còn Tra Nhĩ lại nhìn thấy một luồng sáng chói lọi dần bao quanh kệ, đại sảnh vốn hơi u ám bỗng nhiên sáng rực lên.

[Trái tim Phá Võng, xóa bỏ hư ảo, trở lại chân thực. Không gian dưới lòng đất được mở ra, bảo tàng ẩn giấu mấy trăm năm lại hiển lộ trước mắt người đời, những dũng sĩ dám khiêu chiến sẽ được thăng cấp.]

[Trận pháp không gian được thăng cấp, tất cả những dũng sĩ được chủ thành công nhận sẽ được phép truyền tống vật phẩm vượt khu. Số lần truyền tống vượt khu: 2 lần/ngày.]

Bình thường, để truyền thống vật phẩm, điều kiện là hai nơi nhất định phải ở cùng một khu vực, vượt qua khu vực này thì không thể tiến hành truyền tống, chỉ có thể gửi qua bưu điện. Mà thành viên của thành Phá Võng có thể bỏ qua hạn chế khu vực, tiến hành truyền tống vật phẩm trong phạm vi không gian mà thành Phá Võng bao trùm. Không chỉ vậy, họ còn có thể truyền tống tức thời tại một số bản đồ ẩn (trừ không gian phụ). Đây không khác nào cung cấp một cách cầu cứu cho các thành viên của khu vực số 8 khi gặp nguy hiểm mà không thể bổ sung vật tư.

[Đã cởi bỏ 50% niêm phong của thành Phá Võng. Khi cởi bỏ 100% niêm phong, thành Phá Võng sẽ thăng cấp thành thành Vô Tương.]

Thành Vô Tương? Thành Phá Võng trong trò chơi có liên quan gì tới thế giới ảo Phá Võng trong hiện thực sao? Thiên Lý âm thầm nghĩ.

[ZERO đại nhân, có công bố tin của thành Phá Võng lên thế giới không?]

Không.

[Công bố tin của thành thị có giúp thu hút nhân tài, có xác định không công bố không?]

Xác định.

[Hệ thống thông báo: Tòa thành trên không đầu tiên (?) đã được người chơi (?) kích hoạt, ẩn trong mây mù, không triển lộ ra, kính đợi người có duyên tới đây tìm dấu tích].

“Cái gì? Tòa thành trên không? Một người chơi kinh ngạc nói: “Trong Huyễn Thiên còn có cả thành trên không sao?”

“Trong tài liệu chính thức có nói qua, các tòa thành trên không có đủ mọi thứ, là một trong chín khu vực thần bí của Huyễn Thiên. Không biết ai lại may mắn như vậy, lại có được cả một tòa thành trên không.”

“Người này rõ là ngu ngốc! Có một tòa thành như thế lại không công bố tin tức, để người khác đi tìm?”

“Quả là lạ, chẳng lẽ đây chính là một bản đồ ẩn để luyện cấp, tìm kiếm bảo vật?”

“A? Rất có khả năng là như vậy.”

“Mả mẹ nó, liều cái mạng này tôi cũng phải tìm cho ra.”



Tòa thành trên không đầu tiên xuất hiện khiến đông đảo người chơi đều kích động, đủ loại suy đoán được đưa ra. Còn có một số người chơi chuyên môn mở những topic nghiên cứu thảo luận sâu về hoàn cảnh địa lý của thành phố trên không. Song chẳng ai nghĩ tới, Zero – chủ nhân của thành Phá Võng sẽ phát triển tòa thành trên không hiếm có này trở thành một tòa thành tin tức. Trong tương lai không lâu nữa, nó sẽ trải rộng khắp thế giới trò chơi này, hình thành một mạng lưới liên thông mọi nơi.



Log out ra, Thiên Lý cảm thấy hơi mệt, mặc dù tòa thành đã có hệ thống cơ bản, nhưng để xây dựng nó một cách triệt để thì phải tốn không ít tinh lực.

Cô vốn định để nhóm chú Thổ tiến vào khu vực số 0 ngay lập tức, sau nghĩ lại, lại cảm thấy không ổn. Bọn họ ở ngoài sáng, bất kỳ cử động nào cũng có thể đưa tới những biến cố không ngờ được; một khi tiến vào trò chơi, rất có thể sẽ bại lộ sự tồn tại của thành Phá Võng, như thế, tất cả sẽ trở thành công cốc.

Thay vì giảm bớt trách nhiệm của mình mà phải tùy cơ ứng biến, không bằng từ lúc bắt đầu đã ẩn mình, tự nắm giữ toàn bộ cục diện.

“Chú Thổ, tình hình thành Minh sao rồi?” Thiên Lý liên lạc với chú Thổ, dò hỏi.

[Tạm thời khá ổn định, nhưng nhóm người thành Thánh kia nhất quyết không buông tha cho việc thu lại thành Minh.]

“Có phiền lắm không ạ?”

[Có hơi phiền, nhưng chúng cũng không dám cướp đoạt trắng trợn. Hơn nữa gần đây tin có thể thu được linh khí thông qua phòng kiểm tra đã lưu truyền trong phạm vi nhỏ, không ít dị năng giả suy đoán khả năng Linh văn sư đang ẩn cư ở thành Minh, họ tụ tập ở đây, hòng kết giao với vị đại sư thần bí này.] Giọng chú Thổ mang theo vài phần chế nhạo.

“Cháu chỉ để lại thành Minh hơn trăm kiện linh khí, chút nữa cháu sẽ kí gửi linh khí mới, chú giúp cháu ghi chép lại số liệu tương ứng vào máy tính.”

[Có an toàn không?]

“Người khác không biết thành Minh cất giấu bao nhiêu linh khí, chỉ cần chú ý bí mật, hẳn là không có vấn đề gì. Mỗi lần lấy cháu sẽ kí gửi đến những nơi khác nhau, chỉ cần chú tự đi lấy là được.”

[Ừ, cái này thì đơn giản.] Chú Thổ dừng lại một chút, lại nói: [Thiên Lý, chừng nào thì cháu về? Đừng quên, người phụ trách thành thị mà mất tích nửa năm trở lên, thượng tầng sẽ yêu cầu một người phụ trách mới, người này có thể được chọn từ trong số bọn chú. Nếu mất tích quá 18 tháng, thành Minh sẽ trở thành vô chủ, những người khác sẽ có tư cách cạnh tranh để trở thành người phụ trách mới. Giờ thành Minh không giống như trước nữa, rất nhiều người nhòm ngó nó giống như hổ rình mồi.]

“Cháu biết, cháu sẽ về trước ngày quy định.”

[Nếu vậy thì trước đó, bọn chú sẽ bảo vệ tốt thành Minh, thanh lý sạch những kẻ phá hoại.]