Nếu biết sớm tình yêu sẽ mang đến những nỗi đau, những sự điên cuồng như vậy, anh tuyệt đốt sẽ không yêu cô.
Bọn họ vốn dĩ là hai người thuộc hai thế giớt khác nhau, cô lại đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của anh
Sau khi tàn sát bừa bãi trong lòng anh như một cơn lốc mãnh liệt, cô lại đột nhiên rời bỏ anh không chút lưu luyến.
Cô đối xử với anh tàn nhẫn như vậy, khiến anh mười một năm qua chỉ có thể lẳng lặng mà chữa thương,
Và sau đó là cẩn thận chờ đợi đến một thời cơ hoàn mỹ, anh sẽ sự xuất hiện lần nữa với một tư thái cô hoàn toàn không thể ngờ đến….
Thế nhưng, cái mùi vị của sự trả thù nó lại không ngọt ngào như anh tưởng, cũng không có chút nào gọi là thống khoái
Hóa ra, là chính anh chưa bao giờ thoát khỏi 3 chữ “Ân Hải Sắc” này.
Hóa ra, anh chưa bao giờ thật sự muốn làm tổn thương cô, làm mất đi cái hy vọng duy nhất và cuối cùng của chính mình.
Anh chân chính chỉ muốn cô có thể nhìn thấy anh lận nữa, thầm vụng trộm mà hy vọng cô có thể …. yêu anh … một lần nữa.
Văn Án:
Anh có rất nhiều vấn đề muốn hỏi cô.
Mà phần lớn những vấn đề đó đều mở đầu bằng câu hỏi “Vì sao?”.
Vì sao năm đó cô, một người con gái xuất thân danh giá, lại đi yêu một thằng nhóc chưa thành danh như anh?
Vì sao cô có thể không để ý tất cả mà bỏ trốn cùng anh, thậm chí còn kết hôn với anh?
Vì sao khi anh thật vất vả mở cửa trái tim đang khép chặt của mình, chờ đợi thứ hạnh phúc mà bấy lâu anh không dám mơ tưởng thì cô lại bỏ anh mà đi? Đến cuối cùng là vì cái gì, vì yêu anh sao?
Anh có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.
Nhưng anh không có cơ hội hỏi, hoặc cũng có thể nói anh chưa nghe được câu trả lời của cô vì anh chưa có đủ tự tin. Anh không muốn phát điên trước mặt cô, không muốn cô cho rằng anh không hề có chút lí trí, giống như loài dã thú, lòng tự tôn không cho phép anh nhìn thấy được một tia coi thường trong mắt cô. Bởi vậy anh kiên nhẫn chờ đợi.
Anh biết, để đến cái ngày bản thân anh có thể hỏi cô, anh nhất định phải kiên trì. Anh phải có được địa vị để cùng ngồi ăn với cô, thậm chí phải ở vị trí cao hơn của cô thì anh có thể thoải mái nhìn xuống cô. Hiện giờ, anh đã không phải thằng nhóc không ai biết đến như ngày xưa, anh bây giờ trong giới thượng lưu tung hoàng một góc trời, tiếng tăm vang dội, có tiền có quyền. Có lẽ, anh cuối cùng đã có thể hỏi cô rồi.
Anh sắp xuất hiện trước mặt cô, cố gắng dùng dáng vẻ trái ngược với tâm tư để thản nhiên hỏi cô một câu…..
Chẳng lẽ. ..em chưa từng hối hận sao?
Bình luận truyện